“Chính là hần! Đánh cho tôi!"
Mục đích của đám người này rất rõ ràng, hành động quả quyết, dứt khoát, không chứt dây dưa dài dòng!
Trong mắt Trương Phàm hiện lên một tia tàn khốc, còn quả quyết xông tới hơn đám người này.
Tiếng kêu r3n lập tức vang lên đầy đất.
Một phút sau Trương Phàm đã vỗ vỗ tay rời đi, cả đám người năm trên mặt đất không ôm cánh tay thì cũng ôm lấy chân, tất cả đều đã bị đánh gãy.
Mà Trương Phàm nhìn thoáng qua hướng phòng ăn rồi thản nhiên rời đi.. Càng ngày chơi càng vui, luôn có người ra mặt thay cho phụ nữ xinh đẹp, quá thú vị!
Tê Khôn trốn trong phòng ăn mặt mày tái xanh, chờ Trương Phàm đi rồi mới xông ra mảng chửi
“Vô dụng, cả đám rác rưởi! Các người còn có mặt mũi kêu gào! Câm miệng cho tôi!"
“Tê tổng, tay tôi gấy mất rồi!"
“Tè tổng, chân tôi gãy rồi!"
“Cầm tấm thẻ này lập tức cút đến bệnh viện cho tôi!” Te Khôn không kiên nhẫn ném ra một tấm thẻ ngân hàng.
Chờ trấn an xong đám người này, Tê Khôn sờ căm suy tư. một chút rồi lấy điện thoại ra bất đầu gọi, anh ta không tin không trị được Trương Phàm.
Dám làm Tô Nhược Tuyết tức giận, Trương Phàm này muốn ăn đòn!
Trong quán cà phê dưới lầu công ty Nhạc Khang.
Một người phụ nữ chừng hai mươi bảy hai mươi tám tuổi đẩy cửa tiến đến, nhìn thấy Trương Phàm thì trực tiếp đi tới:
“Trương Phàm, một nhân viên sale bình thường của phòng kinh doanh, rất được Vạn Kính Tùng chiếu cố. Hiện tại anh có một phút để nói ra mục đích của mình!"
“Không thử cà phê ở đây sao?” Trương Phàm nhàn nhã nhấp một hớp cà phê, ánh mắt không kiêng nế gì đánh giá người phụ nữ trước mắt.
Đây là lần đầu tiên hẳn nhìn thấy giám đốc của Nhạc Khang ở khoảng cách gần như vậy, lúc trước đều đứng xa xa liếc nhìn, nghe nói rất nhiều nhân viên trong công ty Nhạc Khang có ý với cô.
Hiện tại Trương Phàm không thể không thừa nhận, cô chủ của Nhạc Khang thật sự có tư cách làm người ta trầm mê... Chỉ là tư cách này bị cô giấu đi.
“Anh còn năm mươi giây!” Khương Nhạc Nhạc lạnh lẽo
Trương Phàm khuấy ly cà phê, uống một ngụm rồi nói “Mặt nạ của cô không tệ, có thể thay đối dung mạo”
Toàn thân Khương Nhạc Nhạc chấn động, trừng to mắt nhìn Trương Phàm, trên mặt đầy vẻ khó tin, cô bị một câu của hắn vạch trần
Cô dứt khoát kéo ghế ra ngồi xuống: “Sao anh thấy. được?”
“Dùng mắt nhìn!" Trương Phàm cười cười. “Rốt cuộc anh muốn làm gì?” Khương Nhạc Nhạc trầm giọng mà nói:
“Anh vừa làm hỏng một con đường phát triển tốt của công ty, không, không chỉ làm hỏng mà còn mang đến rất nhiều rất nhiều phiền phức cho công ty! Rốt cuộc anh là ai, vì sao lại dùng trăm phương ngàn kế kéo chân tôi như thế?”
“Tôi rất hiếu kỳ dáng vẻ của cô dưới lớp mặt nạ như thế nào! Là tiên nữ xinh đẹp hay do quá xấu nên đeo mặt nạ không muốn để người ta chú ý? Tôi đoán khả năng sau rất lớn!” Trương Phàm không để ý tới câu hỏi của Khương Nhạc Nhạc mà tự biên tự diễn
Khương Nhạc Nhạc vỗ bàn một cái, giọng nói rất lạnh lẽo: "Trả lời câu hỏi của tôi
“Nhìn xem, cô hoảng rồi, vậy chứng minh là tôi nói đún Trương Phàm cười càng xán lạn.
Khương Nhạc Nhạc hít sâu một hơi: “Phép khích tướng vô dụng thôi! Anh đừng phí tâm tư! Hơn nữa hiện tại tôi nói cho anh biết, mặc kệ anh có mục đích gì thì tôi cũng không tiếp...
“Mới vậy đã không chịu được rồi? Thế làm sao dẫn dát Nhạc Khang trở thành ông lớn dẫn đầu trong ngành nước giải khát tăng lực được? Trương Phàm cười tủm tỉm ném ra lợi thế có thế hẹn Khương Nhạc Nhạc ra
“Anh có biết mình rất đáng ghét không? Cứ nói như vậy trong điện thoại, nhưng bây giờ lại che giấu, anh cảm thấy như vậy chơi rất vui?” Khương Nhạc Nhạc nghiêm túc nói
“Hơn nữa anh là nhân viên công ty, hiện tại lại làm hỏng con đường hợp tác với cửa hàng Tinh Vân, tôi có cách để trừng trị anh! Nếu anh đủ lỳ đòn thì trị Vạn Kính Tùng cũng được, nghe nói anh và Vạn Kính Tùng rất thân với nhau!”
“Vậy rất tốt! Đủ hung ác, không từ thủ đoạn! Vậy mới phù hợp yêu cầu của tôi!”
Trương Phàm cười túm tỉm lấy ra một cái ly không, sau đó lấy ra một chai Nhạc Khang rồi đổ ra một nửa, lại cầm một gói thuốc räc chút bột phấn vào đó.
“Nếm thử đi!" Làm xong tất cả, Trương Phàm đưa cái ly cho Khương Nhạc Nhạc.
Khương Nhạc Nhạc trừng to đôi mắt, trên mặt đầy vẻ tức giận: “Có phải anh cảm thấy tôi ngu hay không mà bỏ thuốc ngay trước mặt tôi!”
“Vậy cô thấy tôi giống đần không mà lại bỏ thuốc ngay. trước mặt cô!" Trương Phàm nhún vai
“Anh cố ý làm ngược lại!" Khương Nhạc Nhạc rất cảnh giác, phụ nữ đi ra ngoài nhất định phải bảo vệ tốt cho bản thân.
“Suy nghĩ của cô thật kỳ diệu... Cô xem người chung quanh đi, nhìn camera khắp mọi nơi kia! Làm ơn đi người sếp thân yêu của tôi ơi, suy nghĩ của cô đừng đen tối như vậy được không?” Trương Phàm nhún nhún vai.
“Tôi có suy nghĩ đen tối thế nào về anh cũng không quá đáng!" Khương Nhạc Nhạc trầm giọng mà nói.
“Được, cô thắng! Tôi chỉ nói một lần thôi... Nước Nhạc. Khang trong ly là công thức hoàn toàn mới, mà cái mới là bột phấn tôi vừa bỏ vào, hiệu quả đơn giản là uống vào sẽ phấn chấn tinh thần trong thời gian một giờ, sau một tiếng th khôi phục bình thường, nhưng sẽ không cảm thấy mỏi mệt! Đồng thời chỉ cần muốn ngủ thì rất dễ chìm vào giấc ngủ, còn có khả năng tiến vào giấc ngủ sâu!" Trương Phàm hơi dựa vào ghế rồi nhún vai và nói
“Cô nói xem thức uống có công hiệu này sẽ mang đến phản hồi thế nào? Có thể quét ngang tất cả nước giải khát tăng lực trên thị trường không?”
“Hiện tại cơ hội nằm trong cái ly này... Hơn nữa tôi cũng để lại gói thuốc này cho cô! Tôi tin cô nhất định sẽ gọi điện thoại cho tôi!"
“Đúng, bảo tên quản lý phòng kinh doanh ngu ngốc đừng có gọi cho tôi hoài! Còn nữa, nhất định phải giữ lại lão Vạn, bởi vì sau này tôi định thu xếp cho lão Vạn tiếp nhận quản lý. phòng kinh doanh!”
“Còn ngày cuối cùng, cô chỉ có một ngày thôi, băng không tôi sẽ tìm công ty khác hợp tác, trên thị trường này có không ít công ty thức uống chức năng có quy mô lớn hơn, thị trường vững hơn Nhạc Khang!”
Ném lại những lời này, Trương Phàm dứt khoát rời đi.
Kỹ thật hẳn cũng không trông cậy vào Khương Nhạc. Nhạc uống ly Nhạc Khang mới trước mặt mình... Bởi vì chỉ cần là người đầu óc bình thường thì sẽ không tủy tiện uống như vậy.
Nhưng nếu sau một ngày mà Khương Nhạc Nhạc vẫn không dùng cách khác để chứng minh công hiệu của nó...
Vậy thì hết cách rồi, chỉ có thể để lão Vạn đến công ty khác làm quản lý thôi!
Ai bảo hắn nợ lão Vạn chứ!
Nợ thì nhất định phải đền bù, bãng không trong tương lai đạo tâm sẽ xuất hiện vấn đề.
Mà chuyện Khương Nhạc Nhạc đeo mặt nạ làm hẳn không ngờ được, hẳn thật sự hơi hiếu kỳ không biết khuôn mặt của Khương Nhạc Nhạc dưới mặt nạ là như thế nào!
Cho nên khi bước ra khỏi quán cà phê, Trương Phàm quay. đầu lại muốn nhìn thử thì lại trông thấy một cảnh làm hần rất ngạc nhiên. Khương Nhạc Nhạc đang cầm lấy cái ly chứa nước Nhạc Khang mới kia lên rồi uống một hơi cạn sạch!
Thậm chí còn quay ngược cái ly qua cho Trương Phàm xeml
Trương Phàm cười cười, giơ ngón cái lên!
Thú vị, Khương Nhạc Nhạc này rất thú vị, hản đã xem nhẹ cô quát
Vậy cô đã sẵn sàng nghênh đón cơn lốc sảng khoái chưa, đừng quá kinh ngạc đấy,