Tuyệt Thế Cường Long

Chương 67: Phụ nữ lưỡi dài!”




Người phụ nữ ưu tú luôn dễ nảy sinh địch ý với người phụ nữ ưu tú, nhất là hai người phụ nữ ưu tú trong kinh doanh.  

             Khi Hướng Đông Tình nhìn thấy Từ Ngạo Tuyết, sắc mặt trong nháy mắt thay đổi, khuôn mặt vốn không gợn sóng, có chút trầm trọng cùng sầu lo..  

             Từ Ngạo Tuyết đi tới trước mặt Hướng Đông Tình, vươn một tay ra, cười nói: “Hướng tổng, thật ngại quá, không mời mà đến, xin cô đừng trách ha! ”  

             Hướng Đông Tình bắt tay với Từ Ngạo Tuyết, nói, “Đâu có đâu có, Từ tổng có thể đến thì thật là vinh hạnh cho tôi. Chỉ là tôi không biết Từ tổng và Vương tổng còn có quan hệ như vậy a!”  

             Tập đoàn Từ thị, cũng là doanh nghiệp như sấm bên tai.  

             Nói đến đây, Hướng Đông Tình nhịn không được liếc mắt nhìn Tề Đẳng Nhàn một cái, lúc trước Tề Đẳng Nhàn nói tập đoàn Từ thị cũng sẽ vào sân, cô ấy cho rằng hắn đang nói chuyện giật gân, nhưng hiện tại xem ra là thật.  

             Từ Ngạo Tuyết và Vương Hổ đương nhiên không thể nói là bạn bè, chẳng qua, hiện tại hai người dắt tay nhau xuất hiện, đều có mục đích riêng của mình.  

             Tất cả mọi người đều là người hiểu rõ giá trị, sẽ không treo các loại hữu nghị ở bên miệng, mối quan hệ vững chắc nhất không thể nghi ngờ chính là mối quan hệ lợi ích cả hai bên đều có lợi.  

             “Không biết Từ tổng đến Trung Hải làm gì?” Hướng Đông Tình hỏi.  

             “Đương nhiên là đến kiếm tiền rồi!” Từ Ngạo Tuyết nhịn không được nở nụ cười, "Hướng tổng hỏi lời này, thật sự rất kỳ lạ nha? ”  

             Hướng Đông Tình sắc mặt trầm xuống, sau đó nói: “Từ tổng, tiền ở Trung Hải cũng không phải dễ kiếm như vậy, cô phải cẩn thận, coi chừng nhảy vào hố rồi mà không leo ra được nha! ”  

             Từ Ngạo Tuyết gật đầu nói, "Lời nói của Hướng tổng tôi sẽ nhớ kỹ, có điều, Hướng tổng cũng ngàn vạn lần không nên xem thường những người ngoài như chúng tôi. Hơn nữa, tôi là người đến từ Đế Đô! ”  

             Đế Đô, đây chính là thủ đô của một nước, đầm rồng hang hổ.  

             Từ Ngạo Tuyết nói ra những lời này, giống như là đã ăn chắc miếng bánh ngọt của tập đoàn Hướng thị.  

             Hướng Đông Tình trong lúc nhất thời cảm giác được áp lực tăng lên gấp bội, đúng là Vương Hổ nói không sai, không bột đố gột nên hồ.  

             Cho dù là đem công ty giao cho hai vị chuyên gia tài chính đứng đầu tiến hành thao túng, nhưng nếu tiền vốn bị trói lại, thủ đoạn của họ có lợi hại hơn nữa cũng vô dụng.  

             “Không nghĩ tới Tề Đẳng Nhàn tiên sinh lại nhậm chức ở quý công ty, thật sự là duyên phận nha!” Từ Ngạo Tuyết mỉm cười nói.  

             "Từ tổng quen anh ta?" Vương Hổ nhìn Tề Đẳng Nhàn một cái, có chút kinh ngạc.  

             Hướng Đông Tình cũng kinh ngạc, Từ Ngạo Tuyết là người Đế Đô, hơn nữa cũng là bà chủ lớn, làm sao có thể quen biết Tề Đẳng Nhàn được?  

             Từ Ngạo Tuyết gật gật đầu, nói, “Các người có lẽ còn chưa biết, Tề tiên sinh chính là vị hôn phu của nữ chiến thần Ngọc Tiểu Long trung tướng Hoa quốc của chúng ta..."  

             “Cái gì ?!!!”  

             Từ Ngạo Tuyết vừa nói ra những lời này, mọi người ở hiện trường đều không khỏi đột nhiên quay đầu lại, một đám vô cùng kinh ngạc nhìn Tề Đẳng Nhàn.  

             Ngay cả vẻ mặt của Hướng Đông Tình cũng đầy ngạc nhiên, trong đôi mắt xinh đẹp tràn đầy vẻ không thể tưởng tượng nổi.  

             Tuy nhiên mọi người đều cảm thấy có chút không thể tưởng tượng nổi, dù sao, Tề Đẳng Nhàn không phải đã kết hôn rồi sao? Hơn nữa, đối phương còn là tổng giám đốc tập đoàn Kiều thị Kiều Thu Mộng.  

             “Từ Ngạo Tuyết, cô muốn gây chuyện đúng không?!” Tề Đẳng Nhàn lạnh lùng hỏi, quay người lại, vẻ mặt không vui.  

             Nghe được Tề Đẳng Nhàn gọi thẳng tên Từ Ngạo Tuyết, trong lòng mọi người đều không khỏi ầm ầm nhảy dựng.  

             “Tề Đẳng Nhàn này lại là vị hôn phu của Trung tướng Ngọc Tiểu Long? Khó trách anh ta ngông cuồng như vậy, có bối cảnh như vậy, đúng là muốn làm gì thì làm!”  

             “Trời ơi, vậy xem ra thương hội Hắc Long cũng chỉ có như vậy. Có Ngọc tướng quân làm chỗ dựa cho anh ta, anh ta còn cần sợ ai chứ? ”  

             “Đúng vậy, Trung tướng Ngọc Tiểu Long tuyệt thế vô song, không thua kém đấng mày râu! Hơn nữa, Ngọc gia càng là thế gia siêu nhiên khổng lồ, ai dám trêu chọc?”  

             Tất cả mọi người thấp giọng nghị luận, trong lòng mỗi người tràn đầy kính sợ.  

             Từ Ngạo Tuyết dừng một chút, lúc này mới cười một tiếng với Tề Đẳng Nhàn, nói, "Đương nhiên, đã từng là vị hôn phu mà thôi. Ngọc tướng quân cảm thấy mình và Tề tiên sinh không hợpnên đã giải trừ hôn ước, giữa hai người không còn giao lưu qua lại, các vị không nên suy nghĩ lung tung! ”  

             “Hô— ”  

             Mọi người không hẹn mà cùng thở phào nhẹ nhõm, thậm chí còn có một loại cảm giác rất thoải mái.  

             Trong mắt bọn họ, Tề Đẳng Nhàn là một tên điên khùng khiến người ta chán ghét, nếu hắn thật sự là vị hôn phu của Ngọc Tiểu Long, vậy thì quá làm cho người ta ghen tị!  

             “Tôi nói mà, Ngọc tướng quân làm sao có thể coi trọng loại miệng thối này, hơn nữa còn là đàn ông không có bản lĩnh gì, một tên giám ngục nhỏ mà thôi!”  

             “Trung tướng Ngọc Tiểu Long là nữ chiến thần của nước ta, là nhân vật giống như tiên tử trên trời, tôi cũng không thể tưởng tượng được trên thế giới này có người đàn ông nào có thể xứng với cô ấy, Tề Đẳng Nhàn? Cứt chó mà thôi!”  

             “Làm tôi sợ hết hồn, tôi còn tưởng cóc có thể ăn được thịt thiên nga chứ. Ngọc tướng quân quả nhiên nhìn xa trông rộng, một cước đạp phế vật này đi, ha ha ha...”  

             Nghe được nửa câu sau của Từ Ngạo Tuyết, mọi người lại nhịn không được vui vẻ lên, một đám thì thầm với nhau.  

             Lý Vân Uyển cũng nhịn không được nhìn Tề Đẳng Nhàn hai lần thật sâu, tầng quan hệ này của hắn và Ngọc Tiểu Long quả thực làm cho người ta kinh ngạc.  

             Sắc mặt Tề Đẳng Nhàn không khỏi có chút đen, mình chẳng qua là định đến bữa tiệc tối này ăn chút đồ ăn ngon để giết thời gian, sau đó vui vẻ trở về nghỉ ngơi, nào ngờ có thể phát sinh nhiều chuyện như vậy.  

             Đợt sóng gió vừa rồi đã lặng, lúc này Từ Ngạo Tuyết lại cố ý dẫn đề tài đến trên người hắn, điều này làm cho hắn hết sức khó chịu.  

             “Phụ nữ lưỡi dài!” Tề Đẳng Nhàn nhịn không được hừ lạnh một tiếng, mắng.  

             Mọi người nghe nói như vậy, mí mắt lại giật giật.  

             “Tên này thật đúng là cho rằng mình không bị Ngọc tướng quân đá sao? Nói chuyện điên cuồng như vậy, ngay cả Từ tổng cũng dám mắng! ”  

             “Từ tổng và Ngọc tướng quân là bạn tốt, anh ta nói chuyện như vậy, không sợ bị Ngọc tướng quân đánh chết sao?”  

    “Cũng chính là Từ tổng tính tình tốt tố chất cao, không muốn chấp nhặt với loại người này, nếu không thì đã sớm gi ết chết anh ta rồi. ”  

             Mọi người khinh thường một trận, cảm thấy Tề Đẳng Nhàn không có bản lĩnh gì, không có bối cảnh còn dám kiêu ngạo, làm cho người ta muốn phỉ nhổ.  

             Sắc mặt Từ Ngạo Tuyết cũng không khỏi âm u, có chút không vui, lạnh lùng nói, “Anh và Ngọc Tiểu Long không phải là người cùng một thế giới, chẳng lẽ anh còn đang ảo tưởng?”  

             "Anh tham gia yến hội như vậy, ngay cả một bộ quần áo đàng hoàng cũng không lấy ra được, vẫn là sớm đối mặt với hiện thực là đi."  

             "Nhìn xem cách ăn mặc này của anh, thô bỉ, nghèo nàn, quẫn bách, uất ức, khiến người ta xem thường."  

             Tề Đẳng Nhàn nhìn cô, hỏi: “Cô bị bệnh đúng không? Tôi không chọc giận cô chứ? Cô giống như một kẻ ngốc đến công kích tôi.”  

             “Anh...” Từ Ngạo Tuyết không khỏi có chút tức giận.  

             “Ta không ngại nói cho cô biết, nếu cô muốn làm ăn, thì thành thành thật thật về Đế Đô làm ăn. Đừng luôn nghĩ đến việc vươn tay ra Trung Hải, muốn chia cắt miếng bánh lớn của tập đoàn Hướng Thị và tập đoàn Hổ Môn, nếu cô dám vươn tay vào, tôi sẽ cắt đứt tay cô! ”  

             “Đừng tưởng rằng Ngọc Tiểu Long kia giúp cô thì trong lòng tôi sẽ băn khoăn, các người trói cùng một chỗ cũng vô dụng.”  

             "Tôi nói cho cô biết, tôi đứng ở tập đoàn Hướng thị nhanh như vậy, chính là vì để Ngọc Tiểu Long hung hăng há hốc mồm.”  

             "Tôi muốn nhìn xem, từ nay về sau, cô ta còn dám chơi cái bộ mặt kiêu ngạo đó với tôi không.”  

             Vẻ mặt Tề Đẳng Nhàn lạnh lùng nhìn Từ Ngạo Tuyết, lạnh lùng nói, "Còn nữa, người ngu ngốc như cô cũng đừng luôn đem chuyện của tôi và Ngọc Tiểu Long đến để châm ngòi cuộc chiến. ”