Tuyệt Thế Cường Long

Chương 646: Chính bản thân cô ấy cũng quyết tâm cố gắng.




 Mã Hồng Tuấn bị Tề Đẳng Nhàn cúp điện thoại thì vẻ mặt vô cùng khó hiểu, mình đắc tội hắn ở đâu rồi à?  

 

 

Gọi hắn đến uống rượu thôi mà, mình sai rồi à?  

 

Ông ấy ngẫm lại một chút, cảm thấy có lẽ là bởi vì cái chết của Duy Kim Na làm cho trong lòng Tề Đẳng Nhàn có chút không thoải mái, mình không nên nhắc tới cái tên này mới phải.  

 

“Tề tổng đúng là một người rất trọng tình trọng nghĩa, Duy Kim Na cũng chỉ mới uống rượu cùng cậu ta vài lần thôi mà.” Mã Hồng Tuấn không nhịn được mà thầm nghĩ.  

 

Mặc dù nói Tề Đẳng Nhàn cho Lý Vân Uyển nghỉ ba ngày nhưng cô ấy không hề có ý định rảnh rỗi ngay lập tức.  

 

Sau khi ăn xong bữa sáng và thay sang trang phục công sở, cô ấy đã đi thẳng đến tập đoàn Hướng thị tìm Hướng Đông Tinh để báo cáo công việc.  

 

Hướng Đông Tinh mới là ông chủ lớn thự sự, kể ra thì Tề Đẳng Nhàn cũng chỉ là cấp dưới của cô ta mà thôi, dù sao thì hơn năm mươi phần trăm cổ phần của Tianlai Capital đều nằm trong tay cô ta.  

 

“Giới thiệu với cô một chút, đây là Irena Jinva, là thư kí ban giám đốc mà tôi mới tuyển về.”  

 

“Sau này có lẽ hai người sẽ có nhiều cơ hội hợp tác hơn nữa, bây giờ làm quen trước một chút đi đã!”  

 

Hướng Đông Tinh nghe xong báo cáo thì gọi Irena Jinva tới và giới thiệu với Lý Vân Uyển.  

 

Khi làm ra chuyện này, trong lòng cô ta  có rất nhiều ý đồ xấu, Tề Đẳng Nhàn sợ hậu viện bốc cháy nên đã ném Irena Jinva cho cô ta, thế nhưng làm sao cô ta có thể để cho tên cặn bã này được như ý chứ?  

 

Bây giờ cô ta cứ sắp xếp cho hai người họ gặp mặt trước, còn về việc đến lúc đó có bốc cháy hay không thì cũng không liên quan đến cô ta.  

 

Cô ta chỉ đổ xăng vào đống củi mà thôi, nếu như ai không vừa mắt mà châm một mồi lửa thì cô ta cũng chẳng có quyền gì để xen vào được.  

 

Với tính cách của cô ta, thực ra cô ta rất lười để ý tới những chuyện như vậy, nhưng lại không kìm nổi do Irena Jinva thật sự quá mức ưu tú, thuộc về kiểu nhân tài hàng đầu cho dù có đi tới chỗ nào cũng sẽ khiến người khác phải tranh giành.  

 

Lý Vân Uyển không khỏi bị vẻ đẹp của Irena Jinva làm cho kinh ngạc, cô ấy nhịn không được mà nói: “Hướng tổng tìm được thứ yêu nghiệt này ở đâu thế?”  

 

Hướng Đông Tinh như cười như không và nói: “Cô sẽ không muốn biết đâu... Ờm, hai người tiếp xúc một chút, tìm hiểu lẫn nhau đi, nói không chừng đến lúc đó hai người đều phải đến Mỹ và làm việc cùng nhau đó.”  

 

“Chào cô, tôi là Irena Jinva Romanov, là con lai giữa Hoa quốc và Tuyết quốc, lần đầu gặp mặt, mong Lý tổng quan tâm nhiều hơn!” Irena Jinva điềm tĩnh giơ tay ra.  

 

“A... chào cô.” Lý Vân Uyển bắt tay với cô, chỉ cảm thấy cô gái người lai này rất quyến rũ, nếu như mình là đàn ông thì chắc chắn sẽ phải hồn vía lên mây.  

 

Hướng Đông Tinh cúi đầu viết viết vẽ vẽ, không để lại dấu vết mà sờ sờ chiếc bút chì ở sau đầu mình và âm thầm cười khẩy: “Cho anh nuôi cá này, cho anh nuôi cá này, tôi ngược lại muốn xem xem ao cá của anh liệu có phát nổ hay không!”  

 

Tề Đẳng Nhàn đang chỉ đạo công việc ở Dược phẩm Thiên Lai thì bỗng nhiên hắt xì một cái, hắn luôn cảm thấy có chuyện gì không tốt đã xảy ra.  

 

Tuy nhiên, thứ cảnh giới tâm linh hoàn hảo đó lại không hề có dấu hiệu báo trước, điều này khiến hắn cảm thấy rất kỳ lạ.  

Mới ở lại Trung Hải hai ngày ngắn ngủi thôi mà Lý Vân Uyển lại bắt đầu bận rộn, Hướng Đông Tinh giao nhiệm vụ cho cô ấy, chính bản thân cô ấy cũng quyết tâm cố gắng.  

 

 

“Cái cô Hướng Đông Tinh đó cũng thật là tư bản quá đi, đây là chuẩn bị khiến em mệt chết à?” Tề Đẳng Nhàn nói với giọng có chút bất mãn.  

 

 

“Em lại cảm thấy rất tốt, năng lực càng lớn trách nhiệm cũng lại càng lớn, cái này chứng minh rằng ở một phương diện nào đó thì năng lực của em đã chín muồi và có thể đại diện cho tập đoàn Hướng thị để đi tham dự những dịp quan trọng rồi!” Lý Vân Uyển lại nói.  

 

 

Tề Đẳng Nhàn bị cô ấy nói cho không nói nên lời, hắn thở dài và nói: “Được rồi, để tôi đưa em ra sân bay.”  

 

 

Lý Vân Uyển chớp chớp mắt, mỉm cười và nói: “Lần sau khi em về nhà, nếu như nhà có khách thì anh nhớ báo trước cho em biết, nếu như lại khiến cho em thất thố, em nhất định sẽ đánh chết anh!”  

 

 

Tề Đẳng Nhàn nhớ tới cảnh tượng mất mặt của cô ấy sau khi trở về vào ngày hôm đó thì vô cùng buồn cười, lắc lắc đầu và đưa cô ấy đến sân bay.