Tuyệt Thế Cường Long

Chương 597: “Cô còn biết làm gì nữa?”




 

 Tề Đẳng Nhàn đáp: “Làm gì có chuyện đấy, tôi là người chính trực như vậy!”   

 

Hướng Đông Tình nói: “Nếu không phải như vậy, tại sao anh có thể tin tưởng cô ấy như vậy, thậm chí còn sẵn sàng đưa cô ấy sang nước Mỹ nắm quyền. Nói đùa cái gì vậy!”  

 

Tề Đẳng Nhàn đau đầu cảm giác hơi nứt, phụ nữ quá thông minh, đây cũng không phải chuyện tốt gì, nghe được hai câu người ta nói đã đoán ra được nội tình bên trong rồi.  

 

“Cặn bã.” Hướng Đông Tình cười lạnh nói.  

 

Tề Đẳng Nhàn không còn lời nào để nói, giơ tay lên, nói: “Nếu cô không nhận Irena Jinva, tôi đành phải đưa cô ấy đến Tianlai Capital làm việc thôi.”  

  Advertisement

Hướng Đông Tình đáp: “Có phải anh nội bộ mâu thuẫn, nên mới ném đến chỗ tôi đúng không?”  

 

Trong lúc hai người nói chuyện thì mười phút đã trôi qua.  

 

Irena Jinva trực tiếp chỉ ra một số thiếu sót trong tài liệu kia.  

 

Ngay cả người quen với việc nhìn thấy quái vật như Hướng Đông Tình cũng phải nhếch môi: “Cô còn biết làm gì nữa?”  

  Advertisement

Irena Jinva cười nói: “Những gì tôi biết tôi đều nói ra hết rồi.”  

 

Tề Đẳng Nhàn thật sự sợ cô sẽ nói một câu, về việc cô có thể câu dẫn, mê hoặc đàn ông như thế nào.  

 

“Được, cô đã được nhận vào làm rồi… Cụ thể về việc cô sẽ làm gì, tôi còn chưa nghĩ được.” Hướng Đông Tình nói với Irena Jinva.  

 

“Vừa hay hôm nay tôi cũng muốn nghỉ ngơi. Vậy thì phiền Hướng tổng suy xét kĩ tôi có thể làm gì nhé.” Irena Jinva rất lễ phép trả lời.  

 

Hướng Đông Tình cho Irena Jinva tạm thời tránh mặt một lúc, cô ta muốn nói vài câu với Tề Đẳng Nhàn.  

 

Irena Jinva cũng rất biết điều mà tạm thời tránh đi.  

 

“Anh đúng là ham mê sắc dục, cô gái này có lai lịch không đơn giản như vậy mà anh cũng có thể thu nhận được, anh không rước họa vào thân à?” Hướng Đông Tình hỏi trực tiếp.  

 

“Cái gì mà ham mê sắc dục, tôi là coi trọng năng lực của cô ấy. Làm gì có chuyện bậy bạ như cô nói.” Tề Đẳng Nhàn nói.  

 

Nói xong câu này, trong lòng hắn thầm nghĩ: “Là cô ấy tự mình dâng đến cửa, liên quan gì tới việc tôi ham mê sắc dục?”  

 

Hướng Đông Tình mặt không biểu cảm nói: “Nếu xảy ra chuyện gì thì anh tự mình chịu trách nhiệm, đừng có làm liên lụy tới tôi.”  

 

Tề Đẳng Nhàn trả lời: “Cô yên tâm đi!”  

 

Hướng Đông Tình gậtđầu: “Cô ấy đúng là nhân tài hiếm gặp, tôi sẽ thử sắp xếp cho cô ấy làm chút việc khó, xem năng lực của cô ấy đến đâu. Nếu năng lực của cô ấy thực sự xuất chúng hơn người, tôi sẽ đồng ý với ý nghĩ cho cô ấy đi nước Mỹ làm việc của anh.”  

 

Tề Đẳng Nhàn đáp: “Được rồi, cảm ơn Hướng tổng.”  

 

Hướng Đông Tình trực tiếp tặng hắn ngón giữa, hơn nữa còn khách sáo bảo hắn nhanh chóng cút đi.  

 

Đợi Tề Đẳng Nhàn rời đi, Hướng Đông Tình lúc này mới bất lực lắc đầu, sau đó vỗ mạnh xuống bàn. Nếu không phải tố chất của Irena Jinva vượt qua yêu cầu, cô ta cảm thấy mình thật sự ngu ngốc!  

 

“Thật muốn ném một nắm mồi độc vào ao cá của anh, để xem xem có thể độc chết bao nhiêu mỹ nhân ngư!” Hướng Đông Tình không nhịn được nghiến răng, hung ác nghĩ.  

 

Tề Đẳng Nhàn nhàn nhã nói với Irena Jinva: “Tiếp sau đây cô có thể yên tâm mà làm việc rồi, còn về chuyện của Chekhov và Soskov, chắc hẳn cô cũng đoán được tôi định giải quyết như thế nào rồi, cô không cần lo lắng.”   

 

Irena Jinva hào hứng gật đầu, trong lòng cảm thấy thật sự hạnh phúc. Bản thân cô sẽ được bắt đầu một cuộc sống mới rồi sao?  

 

Nhìn lại hơn mười năm ở Trại Nhạn, thật sự như một cơn ác mộng.  

 

Cơn ác mộng này được kết thúc như vậy cũng coi như là hoàn hảo.  

 

Lúc Tề Đẳng Nhàn đưa Irena Jinva về thu dọn đồ đạc, làm cho người ở cùng Irena Jinva là Duy Kim Na ghen tị không thôi, ánh mắt oán hận nhìn Tề Đẳng Nhàn.

 

Duy Kim Na dùng đầu ngón chân cũng có thể đoán được chuyện gì đã xảy ra với Irena Jinva và Tề Đẳng Nhàn, những người đã không về nhà đêm qua.  

Nếu không, sao hôm nay cô ta có thể đích thân đến đây giúp họ thu dọn hành lý?  

 

 

“Duy Kim Na, tôi đi chào hỏi Mã tổng.” Tề Đẳng Nhàn nói: “Cô muốn làm gì thì làm, tôi chỉ có thể giúp cô ở đây khi cô còn trẻ.”  

 

 

“Cảm ơn Tề tiên sinh.” Duy Kim Na tỏ vẻ đáng thương nói.  

 

 

Irena Jinva nhẹ nhàng bắt tay Duy Kim Na và nói: “Hãy tin vào Chúa, ngài sẽ cho cô câu trả lời.”  

 

 

Duy Kim Na thở dài, cảm thấy vô cùng ghen tị với Irena Jinva.  

 

 

“Cuộc sống của chúng ta khác nhau, đừng ghen tị với tôi.” Irena Jinva nói.