Tề Đẳng Nhàn cảm thấy việc Dương Quan Quan luyện võ có lẽ đã khiến đầu óc của cô ta linh hoạt hơn, không còn dễ bị lừa như trước nữa.
Nhưng mà, đây cũng là một chuyện tốt, ít nhất không cần lo lắng cô ta bị người khác lừa.
"Đi thôi, đi dự tiệc đi!" Tề Đẳng Nhàn búng tay một cái, lái xe, mang theo Dương Quan Quan đến khách sạn.
Dung dịch dinh dưỡng thần kinh não do khoa công nghệ sinh học phương bắc phát triển khá nổi tiếng, nên hầu như các dược thương ở tỉnh Đông Hải đều đến đây, hy vọng nhân cơ hội này giành được quyền hợp tác.
Advertisement
"Ôi, Ngạo Tuyết, nữ thần của tôi, không nghĩ tới còn có thể gặp lại cô ở Trung Hải!"
Tất nhiên Park Sung Sin cũng sẽ đến đây, sau khi nhìn thấy Từ Ngạo Tuyết, hai mắt anh ta tỏa sáng, chạy tới, điên cuồng thể hiện cảm giác tồn tại.
Khi Từ Ngạo Tuyết nhìn thấy Park Sung Sin, vốn là nên cư xử lạnh lùng nhưng cô ta lại mỉm cười nói: "Vậy mà anh vẫn ở Trung Hải!"
Advertisement
Park Sung Sin nói: "Ngạo Tuyết cô yên tâm, để tôi giúp cô rửa nhục! Dược phẩm Thượng Thiện do tôi gây dựng sẽ đánh bại Dược phẩm Thiên Lai của Tề Đẳng Nhàn."
"Tôi sẽ đè hắn xuống đất, đánh cho hắn không ngóc đầu lên được."
"Tên ngốc đó còn cược với tôi một trăm triệu, nhiều hơn cả lô hàng tháng này!"
"Hiện tại không còn bao nhiêu thời gian nữa, hắn đã định là sẽ thua rồi, để xem tôi làm nhục hắn ta như thế nào!"
Từ Ngạo Tuyết cẩn thận lắng nghe những lời của Park Sung Sin, vẻ mặt còn rất vui vẻ, cười tủm tỉm nói: "Oa, vậy thì anh thật sự quá lợi hại!"
Park Sung Sin thấy thái độ của Từ Ngạo Tuyết có chút không thích hợp, cười nói: "Ngạo Tuyết, sao hôm nay cô dịu dàng vậy?"
Từ Ngạo Tuyết nói: "Người cũng có lúc thay đổi mà......."
Park Sung Sin cũng không nghĩ nhiều, lập tức trò chuyện nhiệt tình với Từ Ngạo Tuyết.
Park Sung Sin cảm thấy Từ Ngạo Tuyết dường như thật sự thay đổi, trước kia cao cao tại thượng như vậy, đến bây giờ lại mạnh vì gạo bạo vì tiền*.
(*): phải có điều kiện thuận lợi thì hoạt động mới có hiệu quả.
Hầu như mỗi khi cô ta chào hỏi mọi người đều cư xử vô cùng dịu dàng và hòa nhã, mang đến cho mọi người cảm giác như gió xuân.
"Có lẽ là do chuyện lần trước quá đả kích với cô ta, khiến cô ta thay đổi tâm tính, cần phải phát triển lại mạng lưới của bản thân." Park Sung Sin nhìn thấy bộ dáng Từ Ngạo Tuyết trong lòng lén lút nghĩ.
Tính cách của Từ Ngạo Tuyết biến hóa không nhỏ, trước kia trong những lúc như vậy, cô ta thường tỏ ra cao cao tại thượng, chờ người khác tới nịnh bợ sự tồn tại của cô ta.
Nhưng hiện tại, cô ta lại chủ động hạ thấp bản thân để đi giao lưu với mọi người, cố gắng thu được nhiều nhân mạch hơn.
Trước đây cô ta không cần phải cố ý đạt được thứ gì, nhưng hiện tại, cô ta biết chính xác mình muốn gì và nên làm như thế nào.
Từ Ngạo Tuyết như vậy, so với trước kia càng đáng sợ hơn.
Dù sao, cô ta thậm chí có thể từ bỏ tình bạn nhiều năm với Ngọc Tiểu Long.
Bởi vì, trong khoảng thời gian này, Ngọc Tiểu Long đã không đợi được điện thoại xin lỗi của cô ta.
"Mau nhìn kìa, xe Aston Martin One-77, đó là xe của Tề tổng sao? Phong cách thật đó, cả nước cũng chỉ có bốn năm chiếc!"
"Xe này giá cũng phải một hai ngàn vạn nhỉ? Đúng là tài đại khí thô mà!"
"Một hai ngàn vạn? Ha ha, không có bốn ngàn vạn, cậu nghĩ cũng đừng nghĩ."
Vì để thể hiện thực lực của công ty mình, chiếc xe Tề Đẳng Nhàn đang lái chính xác là chiếc Aston Martin One-77 hắn đã tặng cho Lý Vân Uyển.
Không thể không nói, chiếc xe này rất có phong cách, vừa đến hiện trường đã lập tức thu hút sự chú ý của mọi người, một đám nhìn thấy chiếc xe sang này cũng đều không nhịn được trầm trồ khen ngợi.