Tuyệt Thế Cường Long

Chương 513: Không có cơ hội nào đâu.”




 

 Trong số những chuyên gia đang công tác tại phòng khám này, có không ít người đến từ bệnh viện trung ương của Tuyết quốc, lại thêm vài người đến từ phòng khám Mayo nổi tiếng nhất nước Mỹ, chỉ cần chọn bừa một vài người là đủ để quét sạch giới y học của bất cứ tỉnh nào.

Phòng khám Mai La vừa được khai trương, có không ít người tìm đến đây xem bệnh.  

 

Tuy trong khoảng thời gian này thì phòng khám Mai La hoạt động vô cùng khiêm tốn, nhưng số lượng chuyên gia tập trung tại đây quá nhiều khiến nó căn bản không thể không nổi tiếng được, có rất nhiều người nghe danh các chuyên gia mà tìm tới.  

 

Thậm chí có một số khách nước ngoài từ các nước láng giềng của nước Hoa còn vội vàng đặt hẹn lịch đến khám tại phòng khám Mai La.  

 

Phòng khám Mai La vốn sở hữu những thiết bị tiên tiến được mang sang từ bệnh viện trung ương Tuyết quốc, lại có nhiều chuyên gia cao cấp như vậy, một khi đã khai trương thì đông khách cũng là chuyện rất bình thường.  

 

“Chỉ riêng phòng khám Mai La đã đem lại doanh thu rất khả quan cho công ty ta mỗi tháng!”  

  Advertisement

“Đáng tiếc chỉ dựa vào một phòng khám bệnh thế này thì không thể chống đỡ toàn bộ công ty được.”  

 

“Tề tổng này, anh phải nghĩ cách gì đi chứ!”  

 

Dương Quan Quan nhìn phòng khám Mai La vừa mới khai trương đã bùng nổ doanh thu không bộ phận nào sánh kịp, thở dài cảm thán.  

 

Cuối cùng dân chúng trong thành phố Trung Hải cũng được hưởng phúc, nếu có vấn đề nào mà bệnh viện thành phố hoặc bệnh viện tỉnh không thể giải quyết được thì họ cũng không cần phải bôn ba đi tìm bệnh viện tỉnh ngoài phát triển hơn, chỉ cần đến phòng khám Mai La là mọi chuyện sẽ xong xuôi ngay lập tức.  

 

Phòng khám Mai La là một bệnh viện tiên tiến và phát triển không thua gì phòng khám Mayo của nước Mỹ, các chuyên gia làm việc ở đây ai cũng thanh danh hiển hách.  

 

Tề Đẳng Nhàn cười cười, hỏi: “Vladimir đâu rồi? Sao không thấy anh ta ra đón chúng tôi thế!”  

 

“Thưa Tề tổng, hôm nay viện trưởng Vladimir bận quá nhiều việc nên chưa thể tới đây ngay, xin anh hãy đợi một lúc.” Trợ lý của viện trưởng xuất hiện, tỏ ra vô cùng khách khí với Tề Đẳng Nhàn.  

 

Vị trợ lý viện trưởng này là một cô gái cực kỳ xinh đẹp tinh thông ngôn ngữ của sáu quốc gia, EQ cũng rất cao, là nhân tài do Nam Dương Trần thị tiến cử.  

 

Tề Đẳng Nhàn gật đầu, bảo cô ta đi làm việc trước, sau đó dẫn theo một số nhân viên cao cấp của công ty dược phẩm Thiên Lai đi tham quan quanh bệnh viện.  

 

Đại đa số những loại thuốc ở phòng khám Mai La đều do công ty dược phẩm Thiên Lai bao thầu, chỉ có những loại thuốc mà công ty dược phẩm Thiên Lai không thể sản xuất được thì họ mới nhập hàng từ những công ty dược phẩm khác.  

 

“Park Sung Sin cũng tới kìa!” Dương Quan Quan tai thính mắt tinh, tự dưng lại trông thấy Park Sung Sin với khí chất phô trương khoe khoang giữa đám người đông đúc, bèn cười lạnh nói.  

 

Tề Đẳng Nhàn quay đầu nhìn lại, cũng trông thấy anh ta. Hắn cười ha ha rồi nói: “Đúng là không phải oan gia thì sẽ không gặp mặt, hẳn anh ta đến phòng khám Mai La để đề xuất thỏa thuận nhập thuốc nhỉ? Tiện thể còn có thể kiếm được thêm nhiều mối làm ăn nữa!”  

 

Park Sung Sin lợi dụng phương thuốc đặc hiệu của Triều Tiên để nắm giữ con đường nhập hàng của các bệnh viện lớn trong tỉnh Đông Hải, giờ phòng khám Mai La vừa mới khai trương mà anh ta đã vội vàng đến thăm dò rồi.  

Phương thuốc đặc hiệu mà Park Sung Sin có trong tay được nhập khẩu với giá cả rất đắt, nhưng các bệnh viện lớn lại thường xuyên sử dụng phương thuốc này, hơn nữa còn dùng với liều lượng không hề ít, anh ta lợi dụng ưu thế thiên nhiên của nước mình để giảm giá thành phương thuốc xuống, dù một số bệnh viện có không muốn giao lưu buôn bán với anh ta thì cũng phải chủ động tìm đến tận cửa.  

 

 

“Ôi chao, đây không phải Tề tổng, người đã đánh cược với tôi rằng sẽ khiến công ty dược phẩm Thiên Lai vượt mặt công ty dược phẩm Thượng Thiện của chúng tôi hay sao? Thế nào, chẳng lẽ cậu cũng đến bàn chuyện làm ăn với phòng khám Mai La à?” Trông thấy Tề Đẳng Nhàn, Park Sung Sin lập tức bước tới.  

 

 

“Chim nhỏ đấy à, lại gặp anh rồi, đúng là không phải oan gia thì sẽ không gặp mặt!” Tề Đẳng Nhàn cười tủm tỉm nói.  

 

 

Mỗi lần gặp nhau là Tề Đẳng Nhàn lại gọi Park Sung Sin là “chim nhỏ”, khiến mặt Park Sung Sin sầm xuống đen sì.  

 

 

Park Sung Sin nhìn Tề Đẳng Nhàn bằng ánh mắt mỉa mai, anh ta nói: “Nếu công ty dược phẩm Thượng Thiện chúng tôi đã tới đây thì cậu đừng nghĩ đến chuyện đó nữa. Không có cơ hội nào đâu.”  

 

 

Không phải trong phòng khám không có đại diện của những công ty dược phẩm khác tìm đến với mong muốn được hợp tác làm ăn.