Tuyệt Thế Cường Long

Chương 339: Điều muốn nói của tác giả




Các cửa chính và cửa sổ được đóng để đề phòng Tề Đẳng Nhàn và những người khác chạy trốn họ còn kêu người trông nom.  

             Khuôn mặt Dương Văn Khải mang theo nụ cười ác độc lần trước anh ta tổn thất lớn ở trong tay Tề Đẳng Nhàn lần này anh ta nhất định phải giết hắn.  

             Nếu hắn dám để Dương Văn Khải mất mặt vậy anh ta phải để cho hắn mất mạng!  

             Tề Đẳng Nhàn không đợi những người này ra tay trước mà tự mình tấn công một bước chân đã soạt một tiếng cực nhanh cực mạnh như tiếng thuốc pháo!  

             Tốc độ của hắn thật đáng sợ, trong nháy mắt đã ở trước mặt sau đó nhấc tay phải lên lấy khuỷu tay đánh thẳng đến!  

             Bát cực quyền, đụng cùi chỏ!   

             " Ầm!"  

             Người đầu tiên bị đánh trực tiếp vào ngực, phần ngực lập tức lõm xuống và các nội tạng bên trong do lực tác động mà trong nháy mắt vỡ nát!  

             Khóe miệng tên côn đồ hộc máu hai chân rời khỏi mặt đất trực tiếp ngã xuống.  

             Những người đứng phía trước bị hắn đánh nếu không gãy xương đứt gân cũng trực tiếp mất đi năng lực chiến đấu còn những người phía sau thì đỡ hơn chút chỉ bị thương nhẹ.  

             Tuy nhiên người bị trúng đòn đã mất đi khả năng chiến đấu.  

             "Hôm nay tôi sẽ cho cậu biết cái gì là chuẩn xác trong khoảng cách ngắn, người tẫn địch quốc!" Tề Đẳng Nhàn nhếch miệng bật ra sự tàn ác cả người hắn nhìn hung ác độc địa.  

             Sau khi hắn đánh ngã một tên côn đồ lập tức động thủ đánh mạnh vào đầu tên bên trái!  

             Bụp một tiếng tên côn đồ cảm thấy hoa mắt toàn thân mềm nhũn thì thấy Tề Đẳng Nhàn cúi xuống nắm lấy mắt cá chân hắn ta.  

             Hắn ta mất đi thăng bằng bị Tề Đẳng Nhàn kéo ngã xuống đất sau đó cả người như cái chổi bị Tề Đẳng Nhàn giũ xuống!  

             "Phịch phịch phịch phịch!"  

             Liên tiếp chuỗi âm thanh vang lên cơ thể tên côn đồ được xem như vũ khí, thoáng cái quật ngã được nhiều người và xương của hắn ta cũng gãy không biết bao nhiêu cái.  

             Mọi người thấy một màn này cũng ngẩn ra hắn cũng mạnh quá, một mình xông vào đám côn đồ còn đối phó với họ như thế?  

             Tất nhiên Tề Đẳng Nhàn cũng bị ống thép và những cú đấm đánh trúng nhưng điều này đối với hắn chẳng là gì, không khác gì gãi ngứa.  

             " Keng !"  

             Hắn bị một ống thép đập vào đầu chỉ thấy ống thép cong xuống tên côn đồ đang cầm ống thép ngẩn ra dễ dàng bị đánh đến mức khuôn mặt biến dạng nằm trên mặt đất co giật liên tục.  

             Một tên côn đồ rút ra một con dao găm dài hơn một thước ẩn trong đám đông chờ cơ hội động thủ.  

             Hắn ta nhìn thấy cơ hội thích hợp bước ra từ trong đám đông đâm thẳng con dao găm trong tay về phía Tề Đẳng Nhàn!  

             Khi con dao sắp đâm đến thân thể của Tề Đẳng Nhàn đã né sang một bên đồng thời một cú đánh giáng lên đầu hắn ta!   

             Giá một cái bát quái mài chưởng có thể nói là không chút nào nương tay, một chưởng đi xuống, liền tựa như phách dưa hấu, xương sọ nổ tung, trắng đỏ văng người chung quanh khắp người đều là.  

             Lúc này nhóm côn đồ do Lý Thiên Lạc mang tới mắt đã đỏ như thủy triều liên tiếp xông tới Tề Đẳng Nhàn muốn đánh chết hắn.  

             Bất quá Tề Đẳng Nhàn vững như tảng đá hễ ai gần hắn trong vòng ba thước đều bị đánh ngã cho dù không chết cũng sẽ bị thương nặng.  

             Các cô gái trốn trong góc phòng run lẩy bẩy cảm thấy có chút hy vọng, Tề Đẳng Nhàn bị đánh chết thì các cô gái ở nơi này cũng sẽ không có gì tốt.  

             Kiều Thu Mộng vô cùng khẩn trương không ngừng lo lắng cho Tề Đẳng Nhàn nhưng cô ta không giúp được gì chỉ có thể âm thầm cầu nguyện cho hắn.  

             Thần sắc Lý Thiên Lạc có chút khẩn trương rốt cuộc đã có hơn một trăm người lao tới và chưa ai có thể đánh bại hắn.  

             Họ muốn giết chết Tề Đẳng Nhàn nhưng lại bị hắn đánh cho tàn phế hơn hai mươi người.  

             "Lý Thiên Lạc cậu căng thẳng cái gì? Hơn một trăm người cậu còn sợ không đánh chết hắn?"  

             "Hắn hiện tại tương đối mạnh khỏe một lát nữa hao tốn năng lực một người một chân cũng có thể giẫm chết hắn."  

             "Ha ha tên ngu xuẩn này nếu dám một mình xông vào làng du lịch Đông Sơn nhất định chỉ có chết!"  

             Khi Dương Văn Khải nhìn thấy khuôn mặt khẩn trương của Lý Thiên Lạc hắn không khỏi cười nhạt khinh thường nói  

             Lý Thiên Lạc gật đầu lia lịa cười nói: "Dương thiếu gia nói một tiếng cũng không sai, một người một chân cũng có thể giết chết hắn."  

             Bất quá năng lực của Tề Đẳng Nhàn cũng không hao tổn như bọn họ tưởng tượng mà càng lúc trở nên mạnh mẽ hơn.  

             Hắn dùng bát cực quyền và bát quái chưởng chém giết tứ phương trong đám người căn bản là chia làm hai môn võ thuật nội công và ngoại công nhưng ở trong tay hắn biến hóa xuất thần không chút nào chậm chạp.  

             Công phu Tề Đẳng Nhàn như vậy so với "năm roi liên tiếp" và " tiếp nhận sức lực" các loại năng lực mạnh hơn không biết bao nhiêu lần dẫu sao cũng được rèn luyện trong ngục giam để đối mặt với nguy hiểm cũng không phải là chuyên môn đặc biệt để lừa dối người ngoài.  

             Bát quái chưởng phần lớn lấy âm ngoan sở trường nhưng Bát quái chưởng của Tề Đẳng Nhàn vô cùng kiên cường!  

             Hắn luyện Bát quái chưởng dùng là đôi đổi chưởng tới luyện nên thủ pháp và thụ lực hiện ra vô cùng mạnh mẽ.  

             Bát cực quyền kia càng không phải nói vốn là quyền thuật nước ngoài được biết tới dùng khuỷu tay tấn công.  

             Khi Tề Đẳng Nhàn thi triển "Sát núi dựa vào" lưng cong lên cơ bắp cuồn cuộn một tấm bia đá cũng có thể đập vỡ chứ nói chi là thân thể một khi chạm xương ngực đều phải vỡ nát.  

             Trong lúc hai người nói chuyện đã hơn mười người nằm dưới chân Tề Đẳng Nhàn một số đang rên rỉ và một số đã không thể thở.  

             Trong trận chiến này Tề Đẳng Nhàn có thể không để ý lực đạo của tay hắn đều lao vào đánh bại kẻ thù chỉ với môt đòn, quan trọng là bảo đảm địch sẽ mất đi sức chiến đấu trong nháy mắt.  

             Cho nên những tên côn đồ may mắn không trúng điểm chí mạng có thể sống sót còn nếu trúng điểm chí mạng chỉ có thể xếp hàng đi đầu thai.  

             "Hừ!"  

          Thấy xung quanh càng lúc càng nhiều người gần như gió thổi không lọt Tề Đẳng Nhàn miệng phun ra một tiếng hừ lạnh.  

             Một tiếng hừ này tựa như sét đánh, đèn treo trên trần nhà cũng kêu vù vù tựa như sắp rung chuyển!  

             Những người xung quanh động tác chậm lại cảm thấy lỗ tai phát ra âm thanh đau vô cùng.  

             Tề Đẳng Nhàn giơ hai tay lên ngón tay chụm lại như dao cổ vũ tinh thần ngón tay phồng lên to như củ cà rốt.  

             Thấy hắn khua hai tay lấy bản thân làm tâm điểm tấn công bừa bãi!  

             Hai bàn tay giống như hai thanh đao lớn tự bảo vệ bản thân chặt chẽ nước không thể vô lửa không thể đụng!  

             Dùng một chiêu "chiến đấu tứ phương" làm những người ở gần hắn lập tức hét lên lần lượt ngã xuống một số tên côn đồ muốn rút lui lại bị những người phía sau hướng tới đè ép cố gắng đi lên.  

             Mấy giây sau trong phạm vi một thước không có ai đứng gần Tề Đẳng Nhàn.  

             Lúc này đã hơn hai phần ba một trăm tên côn đồ ngã xuống!   

             "Bá!"  

             Tề Đẳng Nhàn thu lại bàn tay lao đến phía trước xông thẳng đến nhóm côn đồ đông nhất giơ nắm đấm lên đánh sau đó dùng khuỷu tay.  

             Hai nắm đấm một khuỷu tay bát cực quyền mạnh mẽ kiên cường!