Tuyệt Thế Cường Long

Chương 1638: “Giết tao á?”




 

Nghiêm Động sững sờ một lúc, anh ta nhìn Tề Đẳng Nhàn, đánh giá hắn một lượt từ trên xuống dưới và nói: “Hắn ta đến nộp mạng thật này!”  

 

Vẻ mặt bình tĩnh của Tề Đẳng Nhàn trong phút chốc biến mất, hắn đứng đó, sát khí tỏa ra từ trên người khiến cho con người ta cảm thấy ngột ngạt!  

 

Năm vị cao thủ đang có mặt ở đó đều cảm thấy khí huyết trong nháy mắt bùng nổ và không ngừng chạy loạn, ai nấy đều đỏ mặt tía tai như đang đối mặt với một kẻ thù đáng gờm vậy.  

 

Thậm chí lông tơ trên người Nghiêm Mộc Long còn dựng ngược hết cả lên, cô ta chỉ cảm thấy giống như có một con dao sắc bén đang kề sát vào cổ mình và có thể tước đi mạng sống của mình bất cứ lúc nào.  

 

Giống hệt như những gì Chiến Phi đã từng nói, nếu như chưa từng đích thân đối mặt với Tề Đẳng Nhàn thì sẽ mãi mãi không thể nào cảm nhận được người này rốt cuộc đáng sợ đến nhường nào đâu.  

 

Nghiêm Động cũng không ngồi yên được nữa, toàn thân nổi hết cả da gà, anh ta có cảm giác như đang bị một con hổ nhìn chằm chằm vào vậy, cảm giác này vô cùng đáng sợ.  

 

“Tề Đẳng Nhàn, mọi chuyện đều đã kết thúc rồi, anh còn đến đây làm gì chứ?”  

 

“Nam Nhân Nhân chẳng có chút quan hệ gì đối với anh cả, thậm chí còn có thể nói rằng con bé là người của Nghiêm gia chúng tôi.”  

 

“Chuyện của Nghiêm gia chúng tôi, một người ngoài như anh mà cũng muốn nhúng tay vào à?!”  

 

Nghiêm Mộc Long là người đầu tiên lên tiếng để phá vỡ sự im lặng, cô ta để lộ ra vẻ thù địch và quan sát Tề Đẳng Nhàn với vẻ nghiêm trọng.  

 

Tề Đẳng Nhàn không trả lời ngay lập tức mà lại bước lên hai bước và lạnh lùng nói: “Ánh sáng của kẻ ác ắt sẽ phải tắt. Ngọn lửa của hắn sẽ không được chói nữa.”  

 

Đây là một câu nói nổi tiếng trong sách thánh, nó thể hiện sự công bằng và chính trực của Thánh chủ cùng với sự khinh thường và ghét bỏ của Ngài đối với thế lực tà ác.  

 

Nghiêm Động nghe thấy vậy thì lập tức cười khẩy và nói: “Mày thật sự cảm thấy bản thân mình ghê gớm lắm à? Bỏ tiền ra mua lấy cái chức tổng giám mục thì thực sự cho rằng mình là tín đồ của Thánh giáo hay sao? Ha ha ha...”  

 

“Chị tao nói không sai, tao xử lý Nam Nhân Nhân như thế nào cũng là chuyện của Nghiêm gia chúng tao, chuyện này liên quan quái gì đến một tên người ngoài như mày chứ?”  

 

“Mày đến đây chẳng lẽ là vì muốn giết chết tao à?”  

 

Tề Đẳng Nhàn gật đầu và nói: “Đúng, tao đến đây chính là để giết chết mày!’  

 

Sau khi nói xong lời này, hắn khẽ nhướn mày một cái, sát khí trên người hoàn toàn bộc phát ra bên ngoài, đem lại cho người khác một cảm giác sợ hãi đến cùng cực.  

 

Nghiêm Động lần đầu tiên có cảm giác khó thở một cách vi diệu, khí chất đó, khí thế đó áp bức đến mức anh ta suýt chút nữa đã ngạt thở!  

 

Bây giờ cuối cùng anh ta mới hiểu ra rằng Chiến Phi không phải bị Tề Đẳng Nhàn doạ cho sợ đến vỡ mật nên mới bắn tiếng đe dọa mà những gì anh ta nói hoàn toàn đều là sự thật... Chỉ khi đối diện trực tiếp với người này thì mới có thể hiểu ra rằng rốt cuộc hắn đáng sợ đến nhường nào mà thôi!  

Nghiêm Động không nhịn được mà mạnh mẽ hít vào một ngụm khí lạnh.  

 

 

Tề Đẳng Nhàn còn chưa ra tay mà những cao thủ đang có mặt ở đó đều cảm thấy tinh thần căng thẳng, cơ bắp căng cứng, cả người hồi hộp đến cực điểm.  

 

 

Dáng vẻ này của hắn khiến cho bọn họ không thể không nghi ngờ rằng liệu có phải hắn đang lấy sức hay không, một khi hắn bộc phát thì cảnh tượng sẽ thê thảm đến mức nào cơ chứ? Thủ đoạn của hắn sẽ kinh thiên động địa đến nhường nào đây?  

 

 

Bất cứ ai đã từng đánh nhau với Tề Đẳng Nhàn đều sẽ không xem thường hắn, thậm chí nhất cử nhất động của hắn cũng đều khiến cho bọn họ cảm thấy căng thẳng.  

 

 

Sự răn đe về mặt tâm lý đáng sợ đó không phải là thứ mà người bình thường có thể cảm nhận được.  

 

 

“Giết tao á?”  

 



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.a_zz .vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!