Tuyệt Thế Cường Long

Chương 1519: “Liễu Tông Nham Toái có biết cô nói lời này không?”




 Hoàng Kỳ Bân suýt nữa thì ngã ngồi xuống đất, tự nhủ: “Em gái à, em quá coi trọng người anh trai này rồi. Anh trai em nhiều nhất cũng chỉ đi vun đắp tình cảm với các kỹ thuật viên quốc tế trong trung tâm Massage thôi. Tên này có thể theo đuổi cả Tôn Dĩnh Thục tài phiệt Thượng Tinh, đại tiểu thư Nam Dương Trần thị, nói chuyện đánh bài poker với Dương Quan Quan của Dương gia ở Ma Đô... Anh còn đang muốn làm tài xế cho anh ta để được mang theo nữa đấy!”  

 

 

Sau khi người nhà họ Hoàng rời đi, Trần Ngư nhìn Tề Đẳng Nhàn hỏi: “Trông anh có vẻ khá đắc ý nhỉ?”  

 

"Ha ha, thanh niên A Bân này có lẽ rất ghen tị với tôi, hiện tại tôi rất vui vẻ!" Tề Đẳng Nhàn đắc ý nói.  

  Advertisement

Khóe miệng Trần Ngư cong lên, càng ngày càng cảm thấy Tề Đẳng Nhàn thú vị. Những chuyện lớn lao nhiệt tình chưa bao giờ thấy anh nhắc đến nhưng những chuyện nhỏ nhặt lại có thể làm anh kiêu ngạo, đắc ý cả một ngày.

“Cô Trần phải không?”  

 

Khi hai người đang ăn thì có một người phụ nữ mặc bộ vest đen bước tới, trông rất oai hùng.  

 

Tề Đẳng Nhàn ngẩng đầu liếc nhìn, không khỏi sửng sốt, đây không phải là Kamiyama Yui của Huyền Dương sao?  

 

Hôm nay anh và Trần Ngư đến Hà gia, mặc dù Tạ gia lùi bước, nhưng Hà Lạc lại dốc toàn lực, liên lạc trực tiếp với hội Huyền Dương để nhờ bọn họ giúp đỡ.  

 

Không ngờ Hà gia vừa đạt thành một số điều kiện với hội Huyền Dương, tối hôm nay họ lại gặp được Kamiyama Yui trong nhà hàng.  

 

Bên cạnh Kamiyama Yui là một người phụ nữ, người phụ nữ này có khuôn mặt bình thường nhưng trên người lại có sát khí rất mạnh, rõ ràng là chủ nhân đã lấy đi không ít sinh mạng.  

 

Trần Ngư không khỏi mỉm cười nói: "Hoá ra là cô Kamiyama Yui, tìm tôi có việc gì không?"  

 

Kamiyama Yui lãnh đạm nói: "Chuyện của Hà gia cô không cần suy nghĩ nữa, cô không có cơ hội đâu. Vì cô là địa tiểu thư của Nam Dương Trần thị nên tôi xin khuyên cô một câu, đừng nên làm cho tôi bất mãn với cô!”  

 

Trần Ngư quay đầu cười nhìn Tề Đẳng Nhàn, trên mặt lập tức ủy khuất, nói: "Anh yêu, cô ấy đang uy hiếp em kìa!"  

 

Tề Đẳng Nhàn nổi da gà khắp người, có thể đừng tỏ ra như trà xanh như vậy được không, làm người ta rất khó chịu đấy biết không?  

 

Tuy nhiên, Kamiyama Yui đã đe dọa Trần Ngư ngay trước mặt anh, điều này khiến anh cảm thấy có chút không vui.  

 

Khi ở câu lạc bộ ngày hôm đó, Kamiyama Yui có mâu thuẫn với người của tài phiệt Thượng Tinh, cuối cùng còn muốn đối phó với anh. Nhưng may mắn thay, bên phía Huyền Dương có một người tên là Liễu Tông Nham Toái đã từng có quen biết với Tề Đẳng Nhàn đứng ra giải quyết. Cuối cùng cũng không gây ra chuyện gì. Nếu không thì Huyền Dương sẽ lưu lại mấy bộ thi thể. Mà không lưu lại thi thể thì ít nhất cũng phải lưu lại mấy trăm triệu đô la.  

 

Một người phụ nữ thông minh như Trần Ngư đương nhiên không có khả năng đối đầu trực diện với Kamiyama Yui, cô ta có địa vị cao. Có một tên côn đồ hàng đầu như Tề Đẳng Nhàn ở đây mà cô ấy không cần thì chẳng phải là một kẻ ngốc sao?  

 

Kamiyama Yui không để ý tới, mà thản nhiên nói: “Nhanh chóng cút về Nam Dương của cô đi, đừng nghĩ tới gây chuyện! Hà gia sẽ do tôi bảo hộ, cô không có cơ hội. Mặt khác nếu cô tạo thành tổn thất gì mà tôi không muốn nhìn thì đoán chứng đến tư cách trở về cô cũng không có đâu.”  

 

Tề Đẳng Nhàn hỏi: “Liễu Tông Nham Toái có biết cô nói lời này không?”  

 

Kamiyama Yui nói: "Nham Toái sư phụ kính sợ anh nhưng không có nghĩa là tất cả mọi người đều kính sợ anh. Võ công cao không giải quyết được tất cả mọi chuyện!”  

Tề Đẳng Nhàn cười nói: “Võ công cao dúng là không thể giải quyết tất cả mọi chuyện nhưng võ công cao đến trình độ như tôi thì toàn bộ mọi chuyện đều có thể dùng võ công để giải quyết.”  

 

 

Kamiyama Yui không khỏi cười lạnh một tiếng, người phụ nữ ử hung ác bên cạnh hơi nhướng mày.  

 

 

Người phụ nữ đầy sát khí này tiếp lời nói: “Dù anh có giỏi chiến đấu đến đâu thì có thể trường sinh bất tử hay sao? Cao thủ võ học chết ở trong tay chúng tôi, không mười thì cũng tám người. Anh có muốn thành người thứ chín không?”  

 

 

Trần Ngư nhìn người phụ nữ sát khí toàn thân này, đột nhiên nhìn thấy một hình xăm trên mu bàn tay trái của cô ta, ánh mắt không khỏi chìm xuống.  

 

 

Không chờ Tề Đẳng Nhàn đáp lời, Kamiyama Yui vẫy tay nhẹ nói: "Đi thôi."  

 

 

Hai người họ rời đi.