Tuyệt Thế Cường Long

Chương 1283: Thì sao nào?”




 

 Dương Quan Quan ở phía sau đi lên, nắm một quyển tạp chí trong tay đi đến trước mặt Thang Linh sau đó đập mạnh xuống!  

 

"Bốp!"  

 

Thang Linh trực tiếp bị cô đánh đến loạng choạng đứng không vững.  

 

Dương Quan Quan lạnh lùng nói: "Người Thượng Hải làm sao vậy? Cô là người Thượng Hải thì có thể tùy tiện ức hiếp người khác sao? Cô gọi Trần Hùng Phi tới đây, xem hắn có dám ức hiếp tôi hay không!"  

 

Tất cả mọi người hít một ngụm khí lạnh, đây. . . . . . Lại tới một vị đại ca nữa.  

 

Trịnh Hữu Bân cười nói: "Hóa ra là Dương tiểu thư, làm việc khí phách hơn tôi nhiều."  

 

Giang Khuynh Nguyệt mấp máy miệng, từ đầu đến cuối ánh mắt vẫn dừng trên người Tề Đẳng Nhàn, suy nghĩ một khoảng thời gian không thấy người này, sao lại béo thành cái dạng này rồi?  

 

Ai chẳng biết Dương Quan Quan là đồ đệ yêu quý của Tề Đẳng Nhàn? Mà Tề Đẳng Nhàn là ai, đó là một kẻ hung hãn có thể vượt ngàn dặm chạy đến nước Mỹ để chém đầu người của gia tộc Thượng Quan. Ai muốn ở Hương Sơn này ỷ vào người đông thế mạnh trắng trợn ức hiếp Dương Quan Quan, nói không chừng người này sẽ liều mạng chạy đến Hương Sơn chém đầu kẻ đó đấy?  

 

"A a a a. . . Các người đi chết đi, tất cả đều dám động thủ đánh tôi phải không?" Thang Linh có chút không khống chế được hét lớn.  

 

Ngay sau đó, không biết là ai kêu lên một tiếng "Hoàng tiểu thư đến rồi", đám người tách ra một chút, lập tức nhìn thấy một cô gái ăn mặc giống như công chúa chậm rãi đi đến.  

 

"Là tiểu công chúa nhà thị trưởng Hoàng, Hoàng Tình Ca, động tĩnh quá lớn nên quấy rầy đến cô ấy sao?"  

 

"Mấy người này đúng là tìm đường chết? Tuy Hoàng gia và Long Môn Hương Sơn không hợp nhưng mặt mũi khẳng định vẫn phải cho. Để Hoàng tiểu thư ra mặt thì bọn họ không có trái cây ngon mà ăn."  

 

"Cũng không biết Hứa tiên sinh nghĩ cái gì mà mang một hậu sinh như vậy đến đây, gây ra chuyện lớn như vậy cũng không có cách nào kết thúc!"  

 

Thang Linh thấy Hoàng Tình Ca ra mặt, giơ tay lau hai gò má bẩn của mình, nói: "Hoàng tiểu thư, tôi vừa chịu nhục vừa bị đánh ở yến tiệc của các người! Chuyện này có phải nên cho tôi một lời giải thích hay không?!"

Hoàng Tình Ca nghiêng đầu nhìn Thang Linh, thản nhiên nói: "Sao lại chật vật như vậy?”  

 

Thang Linh giận dữ nói: "Mấy người từ nơi khác đó liên thủ lại bắt nạt tôi! Hại tôi thành như thế này, Hoàng tiểu thư, có phải cô nên cho tôi một lời giải thích hay không?”    

 

Giang Khuynh Nguyệt vội vàng nói: "Hoàng tiểu thư, là cô ta gây chuyện với tôi trước, cố ý hắt rượu vang lên người tôi nên Dương tiểu thư và vị tiên sinh này mới ra tay. ”  

 

Dương Quan Quan lại xua tay nói: "Giang tiểu thư không cần phải giải thích, hôm nay tôi đúng là muốn gây chuyện với cô ta đấy! Thì sao nào?”  

 

Vừa dứt lời mọi người đều cảm thấy khí thế của cô gái này không hề tầm thường.   

 

Tề Đẳng Nhàn nhìn Dương Quan Quan mà trong lòng có hơi xúc động, cô gái rụt rè nhút nhát ngày nào bây giờ trở thành một tổng tài bá đạo, thật sự khiến cho người ta rất vui mừng.     

 

Dương Quan Quan của hiện tại, khí thế không tầm thường, khí chất lại bá đạo, vừa mới chiếm được quyền lực tối cao của Dương gia, là lúc đang đắc ý nhất. Bây giờ ông trời có xuất hiện thì cô ấy cũng không thèm nể mặt.   

 

Còn không nhìn xem đây là đồ đệ do ai dạy ra?   

Hoàng Tình Ca cười khẩy với Thang Linh, nói: "Mau cút đi, nơi này không chào đón cô, đến Hoàng gia chúng tôi gây chuyện, có phải cô cảm thấy mặt mũi của mình rất lớn hay không?”    

 

 

Thang Linh mặt mày cứng đờ, trầm giọng nói: "Hoàng tiểu thư, tôi là bạn gái của Trần Hùng Phi, cô làm như vậy..."  

 

 

"Cút!”  

 

 

Hoàng Tình Ca tức giận hét lớn, đạp vào bụng Thang Linh, đá cho cô ta lăn ra ngoài.   

 

 

Cô ấy nở nụ cười lạnh lẽo nói: "Lúc trước Trần Hùng Phi tới yến tiệc sinh nhật của tôi tặng quan tài, chuyện này còn chưa tính xong! Cô là cái thá gì mà dám cáo mượn oai hùm đe dọa tôi?“  

 

 

Mọi người nghe được lời này thì xôn xao, thì ra giữa hai thế lực còn có mâu thuẫn như vậy sao?