Tuyệt Sủng Vương Phi, Cuồng Si Vương Gia

Chương 120: Ân Oán




Rồi định mệnh cũng đến, tứ cường thế cục hoàn toàn thay đổi Vũ Thiên 30 vạn đại quân bị diệt vì sự tấn công như thác lũ của Thiên Mạc 10 vạn đại quân và 30 vạn đại quân Phong Vũ, Yên Tuyết Linh tuy giỏi nhưng cũng thuộc hàng nữ nhi nóng tính nên thất bại nhanh chóng nhận lấy cũng không thể ngờ rằng lần này Hàn Nguyệt Băng Y lại có sự đồng minh là Phong Vũ Hiên Viên Huyền Diệp.


Yên Tuyết Linh rút quân về thủ kinh thành Vũ Thiên, nhưng một khi Hàn Nguyệt Băng Y nàng muốn thì đó là đâu cũng vào được, Yên Tuyết Linh lại càng không ngờ rằng quả hắc cầu lại có lực nổ kinh người như vậy, trước khi đi Băng Y đã chế tạo ra vài viên nhưng hiệu quả không thể tưởng tượng được 30 vạn đại quân Vũ Thiên chết gần 10 vạn chỉ vài quả hắc cầu nên Vũ Thiên nhanh chóng đại bại.


Đừng nói chi là cổng thành nhỏ nhoi, cho 1 quả hai cánh cổng thành nổ tung ra từng miếng gỗ nhỏ.


Vũ Thiên đại bại, toàn bộ lãnh thổ nay thuộc vào vùng lãnh thổ của Phong Vũ 


......................................


Trận chiến của Nam Cung Hàn Thần lại càng không nói, tuy số lượng người thua tới 10 vạn nhưng không làm ảnh hưởng đến uy phong của Chiến thần Thiên Mạc.


Đại cục thay đổi, thành mất quân lại bại trận thảm hại 


" AAAAAAA..........................aaaaa " Âu Dương Thiên Kỳ nhưng một tên điên la thất thanh


" Tại sao, tại sao .....ta lại thua ngươi, ta lại thua ngươi " hắn thất bại, hắn thật sự thất bại rồi, vì sao chứ vì sao hắn chỉ muốn thắng nam nhân này, cướp nữ nhân của mình lại, hắn muốn cùng nàng nhất thống thiên hạ, hắn muốn làm hoàng đế còn nàng là hoàng hậu của hắn.


" Ta nói cho ngươi biết, ngươi vĩnh viễn không bằng ta  " nam nhân này thật đáng chết, dám đưa thư uy hiếp hắn, lại còn dám cướp nữ nhân của mình, hắn rất đáng chết.


" Không, Không.... nếu không có ngươi nàng đã là thê tử của ta, tất cả là tại ngươi " đúng , nhất định là như vậy.


" Ngươi không xứng, nàng là của ta, dù là Ngọc hoàng đại đế muốn nàng cũng là của ta, ta cho ngươi biết nàng yêu ta chứ không yêu một ngươi, ngươi chỉ biết yêu bằng vào cặp mắt như ngươi thôi "


" Không, lúc đầu nàng yêu ta nhưng vì có ngươi nàng mới thay lòng " 


" Ngươi xứng để nàng yêu sao? " 


Thật phí lời khi đại cục đã định, Âu Dương Thiên Kỳ chết trận, Kỳ Nguyệt đại bại, kinh thành Kỳ Nguyệt thất thủ, hoàng tộc toàn bộ bị lôi ra chém đầu, hành động này có bao nhiêu tàn nhẫn lạnh lùng nhưng nếu không diệt hết sau này lại thành thêm họa cho mình.


Đảo Vọng Thiên 


3 ngày 3 đêm khói lửa không  ngừng, thân tính của Thủy Ưng Thiên toàn bộ chết dưới tay của Nguyệt Y cung, chỉ còn Hàn Nguyệt Băng Y và Thủy Ưng Thương đại chiến ba ngày vẫn bất phân thắng bại. Không hổ danh cao thủ đại chiến khắp nơi hoang tàn do vết tích đánh nhau, nhưng đo về sức bền bỉ Thủy Ưng Thương không so được với Hàn Nguyệt Băng Y cho nên suốt ba ngày đại chiến đã 7 phần suy nhược 


Kết cục của hắn là bị Băng Y đánh trọng thương 


" Hảo ... không ngờ Hàn Minh Thiên lại còn có một nữ nhi như vậy " nụ cười điên cuồng nở trên môi Thủy Ưng Thương


" Khi xưa do ta sơ xuất nên ngày nay để lại mối họa này " khi xưa nhìn Hàn Thiên Minh cái gì cũng nổi bật hơn mình, mọi người đều chú  ý tới Hàn Minh Thiên mà không hề nhìn thấy hắn, hỏi làm sao hắn không hận, không ghen ghét, không ganh tỵ vì vậy hắn mới có hành động đó. Nếu như có thể quay lại hắn nhất định cũng sẽ làm như vậy hắn không cho phép ai nổi bật hơn hắn, tuyệt không cho phép.


" Hối hận vì không biết sự tồn tại của ta sao? " tuy nàng đã đánh bại Thủy Ưng Thương nhưng thương tích cũng không kém, nàng cuối cùng cũng trả thù được cho phụ mẫu rồi, trên trời hai người nhất định sẽ được nhắm mắt.


" Đúng vậy, ta thật hối hận khi không biết sự tồn tại của nàng, nếu biết ngươi đã không tồn tại đến bây giờ " Thủy Ưng Thương nhìn Hàn Nguyệt Băng Y câm hận, tại sao chứ đến cả nhi nữ hắn cũng hơn mình , vì sao ...... nàng xuất sắc đến vậy còn Thiên Thanh con hắn lại thua kém nhiều hắn tại sao, hắn thua hắn thua thật thảm.


" Hahaha..... nhưng ta sẽ không phạm sai lầm như ngươi nữa, người đâu " vì nàng bắt được huyết mạch duy nhất của hắn Thủy Thiên Thanh rồi.


" Tiện nhân ngươi thả ta ra, phụ thân cứu Thanh nhi " Thủy Thiên Thanh được áp giải ra 


" Thanh nhi......... " không ngờ hắn cũng có ngày hôm nay, đây có phải gọi là người đang làm trời đang nhìn không


" Tiện nhân người đang nói ta sao? " khuôn mặt lãnh khốc của Hàn Nguyệt Băng Y tỏa ra sát ý 


" Hàn Nguyệt Băng Y ngươi là tiện nhân vô sỉ, tại sao chàng lại yêu người, tại sao ....tại sao chứ ta không cam lòng . không cam lòng  "


" Người đâu hủy khuôn mặt đó cho ta, cắt đứt tứ chi rồi thả ả ta suốt biển cho ta "


" Thuộc hạ tuân lệnh "


" Ngươi không được làm với ta như vậy, phụ thân cứu ta " giọng nói của ả ngày càng xa, tiếng hét thê lương làm người ta sởn cả gai ốc.


" Ha.....haha không ngờ ngươi có thể tàn nhẫn đến như vậy , không như phụ thân trọng tình trọng nghĩa của ngươi. Ngươi đủ ngoan "


" Trọng tình trọng nghĩa, ngươi thấy người trọng tình trọng nghĩa như phụ thân ta chết chưa đủ thảm sao? Đối với ta chỉ có thuận ta thì sống nghịch ta thì chết ". Nàng không đủ ngoan tâm làm sao sống tới giờ 


" Giờ tới lượt ngươi " 


" Y nhi, dừng tay "