Tuyệt Sắc Quyến Rũ: Quỷ Y Chí Tôn (Thiên Y Phượng Cửu)

Chương 363: Xuất ra thần hồn




Lời tuy chưa nói ra, trong lòng bốn người lại treo lên cao, có chút lo lắng nàng sẽ không đồng ý, dù sao thực lực của nàng bọn họ đều trông thấy, cứ xem như đánh không lại cũng nhất định có thể chạy trốn được, nhưng bọn họ lại không thể, nếu không có nàng giúp, chỉ sợ bốn người bọn họ phải chết ở chỗ này.

Nghe đến lời này, Phượng Cửu nhíu mày, nói: “Cùng phe với mấy người? Chúng ta không thân không thích, sao ta phải mạo hiểm như vậy? Chính là ta đánh không lại, với thực lực của ta muốn chạy cũng không khó, có điều mấy người lại khó nói.”

Trong lòng bốn người bọn họ lo lắng, không ngờ nàng quả thực có chủ ý này.

Nhất thời bốn người họ liếc nhìn nhau, một người tring đó nhìn chằm chằm Phượng Cửu, hỏi: “Vậy bạn nhỏ muốn thế nào mới ra tay giúp đỡ?”

“Ha ha.”

Nàng khẽ cười, lộ ra hàm răng trắng tinh, ánh mắt lóe sáng nhìn chằm chằm bốn người bọn họ, nói: “Thấy bộ dạng của mấy người chắc hẳn tán tu? Mấy người nhìn thấy Thanh Phong kiếm của ta rồi, lại biết nhiều chuyện của ta như vậy, nếu không thể trở thành người của mình, ta sao có thể đi bước mạo hiểm này?”

Tiểu hỏa phượng trong không gian vừa nghe thấy, trực tiếp liếc mắt. giờ là lúc nào rồi mà nàng còn nghĩ cách bẫy người ta, có điều thực lực của bốn tu sĩ Kim Đan kỳ này không yếu, có người đã đến trung kỳ, nếu có thể thu thập bọn họ quả thực là chuyện tốt.

Mà nghe được lời này của nàng, bốn người họ trầm mặc, lời nàng của nói ra bốn người họ lập tức biết là ý gì, chỉ là một tiểu nha đầu như vậy, cứ coi như thân thể bất phàm nhưng để bốn người bọn họ cúi đầu xưng chủ, trong lòng khó tránh khỏi có chứt không muốn cùng không cam lòng.

Dù sao thì ở trong tiểu quốc này, người tu tiên có thể tu luyện đến phẩm cấp này đã có thể độc quyền một vùng, nhưng tuy rằng tiểu nha đầu này thân thủ vô cùng giỏi nhưng nàng lại là tiểu tu ngay cả Trúc Cơ kỳ cũng không phải.

Nhưng nếu như không đồng ý, cứ xem như thực lực phẩm cấp của bọn họ có cao có mạnh đến đâu, vào lúc này cũng không có cách thoát thân, cũng phải bỏ mạng ở đây.

Sau khi bốn người họ suy nghĩ xong liền liếc nhìn nhau, nói: “Mấy người cảm thấy thế nào?”

“Ngay cả mạng cũng mất, vẫn còn để ý tới một tia thần hồn này sao?”

“Ừm, tuy cô ấy tuổi còn nhỏ nhưng bá khí vương giả khắp người, sau này nhất định tài giỏi, theo cô ấy cũng sẽ không khiến chúng ta quá hổ thẹn.”

“Ta cũng nghĩ như vậy.”

“Được, nếu không có ý kiến gì, vậy thì chúng ta tự lấy thần hồn ra đưa cho cô ấy.” Thần hồn vừa xuất ra, tính mạng của bọn họ sẽ do nàng nắm giữ, nếu như nàng động sát tâm, chỉ cần bóp nát thần hồn, bọn họ ngay cả đánh cũng không thể đánh lại được, buộc phải chết.

Vì vậy lấy ra thần hồn đã là đại diện cho thành ý của bọn họ, đây cũng là vì theo như lời nàng nói trước đó, biết được nhiều chuyện của nàng như vậy, nếu không phải người của mình, sao có thể để bọn họ sống?

Tâm ý vừa quyết, nhân lúc lão già gầy gò kia vẫn còn ở giữa trận kết, bốn người họ lập tức nhanh chóng xuất thần hồn đi về phía Phượng Cửu: “Hôm nay chúng ta lấy ra thần hồn, bày tỏ thành ý nhận chủ. Chủ tử, lần này có thể rổi chứ?”

Phượng Cửu đưa tay thu bốn sợi thần hồn vào trong tay, vừa nắm chặt liền biến mất trong lòng bàn tay, nàng nhếch khóe môi, lộ ra nụ cười: “Được, hít thuốc của ta có thể khiến mấy người nhanh chóng khôi phục sức lực.”

Nàng lấy ra một bình thuốc từ trong không gian ném về phía bọn họ, đồng thời Thanh Phong kiếm trong tay nàng chém về phía bọn họ, một đường kiếm mạnh mẽ nháy mắt rơi xuống trước mặt bọn họ, nhấc cả người bọn họ lên, cách khỏi đường huyết vân.

“Hự!”

“Ầm ầm!”

Bốn thân ảnh bị luồng khí kia chấn động, chỉ ngửi thấy vị thuốc trong không gian xông thẳng vào mũi, lập tức nghe theo nàng, hít lấy mùi thuốc, nháy mắt chỉ cảm thấy linh lực vùng đan điền bắt đầu lưu động...