Trước kia hắn chỉ biết nàng xảo trá tai quái, giảo hoạt như hồ ly, hiện tại mới biết, thì ra nàng còn có một mặt tàn nhẫn lạnh lẽo như vậy. Nhưng vì sao, cố tình hắn càng nhìn càng cảm thấy thích?
Trong đôi mắt hắc đồng thâm thúy tràn ra một sự dịu dàng, môi mỏng gợi cảm gợi lên một nụ cười nhỏ đến nỗi rất khó phát hiện. Ánh mắt gắt gao dừng ở trên người thân ảnh màu đỏ, nhìn nàng tùy ý thi triển thân thủ chấn áp địch nhân.
Nàng như vậy, phong hoa vô song, có vẻ tự tin như vậy, tỏa sáng vạn trượng như vậy, khiến hắn khó dời tầm mắt.
Khi Ảnh Nhất mắt sắc chú ý tới chủ tử nhà hắn đang dùng loại ánh mắt dịu dàng nhìn Quỷ Y, cả người hắn nổi lên một thân da gà, không khỏi rùng mình một cái.
Phẩm vị chủ tử nhà hắn thật không giống người thường, đối với một màn như vậy cũng có thể lộ ra ánh mắt như thế, thật sự khiến hắn quá bội phục.
......Edit & Dịch: Emily Ton....
Trong khi đó, trước Dự Vân lâu, mọi người bắt đầu hồi phục lại tinh thần từ trong kinh hãi sau một màn huyết nhục rụng rơi, căm tức nhìn thiếu niên hồng y tùy ý cuồng vọng. Trong đó, gia chủ Liễu gia tức giận quát lên một tiếng chói tai.
"Người này thủ đoạn ác độc, tâm địa tàn nhẫn, không thể lưu! Tru sát hắn ngay tại chỗ cho ta!"
Giọng nói âm trầm ẩn chứa sát khí và uy áp cường đại truyền ra, gần như trong nháy mắt kia, ba gã trưởng lão Liễu gia đều vây quanh thiếu niên hồng y đang đứng. Ba người hình thành một vòng công kích tam giác, hơi thở linh lực hùng hậu bắt đầu khởi động ở trên người bọn họ. Ngay sau đó, khẽ quát một tiếng, không hẹn mà cùng đánh úp về phía thiếu niên hồng y ở giữa.
Ba người hùng hổ ra tay, sát khí tràn ngập tản ra từ trên người bọn họ, tràn ngập bên trong không khí tại đây, dòng khí gào thét tràn ra giống như từng đạo lưỡi dao gió sắc bén, thổi mạnh cắt ngang trong không khí, tất cả đều đánh về phía thiếu niên hồng y.
Phượng Cửu nheo mắt lại, điều động hơi thở linh lực trong cơ thể, đón nhận công kích của ba người. Chuỷ thủ nắm trong tay nàng cắt ra một luồng đao cương sắc bén ở trong không khí, với thân pháp quỷ dị cùng với công kích xảo quyệt xuyên qua bên người ba gã trưởng lão.
Khi nhìn thấy ba vị trưởng lão Trúc Cơ Kỳ của Liễu gia công vây đối phó thiếu niên hồng y, mọi người chung quanh âm thầm nuốt nuốt nước miếng, trái tim đều co lại thật chặt.
Ba gã trưởng lão Trúc Cơ Kỳ chiêu chiêu đều rất tàn nhẫn, từng bước đều là sát khí, chẳng lẽ thiếu niên hồng y vẫn có thể trốn thoát?
Thấy ba gã trưởng lão Liễu gia thật sự đối phó với một mình Quỷ Y, Ảnh Nhất có chút lo lắng nên đè thấp giọng nói: "Chủ tử, người Liễu gia cũng quá không biết xấu hổ, sao có thể ỷ vào người nhiều để khi dễ một mình Quỷ Y, hơn nữa còn là ba lão nhân Trúc Cơ Kỳ, chúng ta có nên đi ra ngoài hỗ trợ hay không? Nếu như còn tiếp tục như vậy, chỉ sợ Quỷ Y sẽ bị bọn họ đả thương."
Dù sao cũng là người trong tim chủ tử, bọn họ cũng không thể trơ mắt nhìn "hắn" bị người đả thương!
Diêm Chủ híp mắt nhìn một màn phía trước, cũng không mở miệng, cũng không đưa ra bất kỳ dấu hiệu nào.
Nhưng thật ra Hôi Lang đã đè thấp giọng, nói: "Ảnh Nhất, ngươi không cần phải lo lắng, ba lão nhân Trúc Cơ kia không có khả năng là đối thủ của Quỷ Y, ngươi hãy chờ mà xem! Không qua bao lâu, ba người kia nhất định sẽ nằm sấp xuống mặt đất."
Giọng nói hơi dừng lại, hắn tiếp tục nói: "Hơn nữa, cho dù có nguy hiểm nhưng chủ tử đang ở chỗ này cũng sẽ không để Quỷ Y bị thương. Vì thế vẫn nên nhìn xem sao. Chẳng lẽ ngươi không hiếu kỳ, thực lực của Quỷ Y rốt cuộc mạnh như thế nào?"
Nếu "hắn" một lần nữa trốn thoát dưới mí mắt bọn họ, thật sự rất mất mặt. Hắn đang muốn nhân cơ hội này, cẩn thận nhìn xem rốt cuộc cực hạn của Quỷ Y ở đâu, như vậy sau này mới không tiếp tục sẽ bị ăn mệt ở trên tay "hắn".
Huống chi, hắn cũng cảm thấy ba lão nhân Trúc Cơ kia không thể khiến "hắn" bị thương.