Truyện đầu tay mong anh em ủng hộ nhé
Tu Chân giới,
Khói mây trùng trùng, từng dãy núi trập trùng hiểm trở, thi thoảng từng tiếng gió vang lên giữa bầu trời yên ắng làm cảnh đẹp càng trở nên thần bí. Ngọn núi Thiên Sơn, ngọn núi cao nhất trong dãy Kim Sơn, một ngôi đền nhỏ nhắn tạo trấn, ngôi đền là vật thể nhân tạo duy nhất trong vòng năm trăm dặm quanh đây.
Trong ngôi đền hai lão già đang ngồi nhâm nhi đánh cờ vây, bỗng nhiên một đạo khí tức mạnh tỏa ra từ phía mặt trời lặn, chẳng mấy chốc mây mù tan biến, chim muông kêu lên ầm ĩ, lão già mặc một chiếc áo màu trắng khẽ nhấp miếng trà, thở dài:
- “ Tên đó không ngờ lại thăng thiên sớm như vậy?”
Lão già đối diện mặt bỗng nhiên nóng bừng bừng, đập mạnh trên bàn một phát, cư nhiên mấy quân cờ trên bàn cũng đã hỗn loạn:
- “ Chết cũng tốt! Nhớ lại khi xưa hắn gạt đứa cháu của ta khiến nó khóc mấy ngày mấy đêm, nhớ lại càng thêm tức mấy phần!”
- “ Này! Này, không phải thua cờ rồi lấy cớ làm loạn đâu nha, chuyện một trăm năm trước ngươi nói làm gì? Huống hồ hắn là Dâm Đế, lừa cũng đâu phải một hai người!”
Lão già áo trắng nói xong lấy bên cạnh một vật gì đó được bọc trong một bao màu trắng, vẽ một ấn chú rồi ném thẳng lên trời, khẽ trầm niệm:
- “ Ngươi đi rồi, Tu Chân giới lại ít đi một người làm loạn, haizz thôi thì có chút thành ý gửi cho ngươi món quà nhỏ! Chúc ngươi trùng sinh sang một đại lục khác sẽ sống tốt hơn!”
Lão già áo đen tiếp lời:
- “ Tốt nhất là đại lục ào toàn đồng tính luyến ái ấy!”
Địa cầu, ngày 18 tháng 3 năm XX
Một tia sao băng không biết từ đâu bay tới với vận tốc cức kỳ đáng sợ đâm xuyên qua lớp khí quyển, nhanh đến nỗi Rada tiên tiến nhất của các cường quốc cũng không thể nào phát hiện, tia sao băng nhanh chóng bắn xuống lục địa nhỏ hình chữ S sát bờ biển.
Tại ký túc xá Tùy Liên, trường đại học Cao Mỹ
- “ A! “
Một tiếng kêu nhỏ phát ra từ căn phòng 235, một thanh niên đang nằm trên sô pha thì bất ngờ rơi xuống đất nhưng sau đó lại không có động tĩnh gì.
Nhưng thực tế trong não hải hắn lại vô cùng hỗn loạn.
Sau khoảng mười phút rốt cục cái xác nằm trên sàn nhà đã chuyển động, chậm chạp ngồi lên trên ghế sô pha, hắn ôm đầu:
- “ Ây da! Không ngờ trùng sinh lại gặp rắc rối thế! Đường đường là Tuyệt thế cao thủ Tu Chân giới nhập vào một Phàm Nhân lại mất nhiều thời gian thế, nếu để mấy lão già kia biết chắc cười thối mũi mất!”
Bỗng nhiên một cơn đau truyền đến não bộ hắn, tuy bất ngờ nhưng cơn đau cũng như muỗi đốt hắn cũng chả mấy quan tâm, những ký ức của tiền thân liền xâm nhập vào đầu hắn, hắn cười khổ:
- “ Địa cầu, không có tu chân nguyên lực, định mệnh nhà nó, thế bố mày tán gái kiểu giề giờ? Thật đau đầu quá đi! Không biết bao nhiêu lâu nữa lực lượng mới trở lại đây, đành nằm trong nhà nghỉ ngơi vậy!”
Nhưng qua những thông tin vừa rồi hắn liền biết,
Tiền thân tên là Trần Phong, 19 tuổi, sinh viên năm nhất khoa công nghệ thông tin trường đại học Cao Mỹ, mọi thứ đều bình thường, nhưng chỉ có một thông tin cực kỳ sốc, sốc không thể chịu được, sốc hơn cả khi hắn biết lão bà ở Tu Chân giới của hắn là cháu của bạn thân, đó là hắn là …. Xử Nam.
Ô cái định, không ngờ tới, đường đường là Dâm Đế ở Tu Chân giới hắn mười bốn tuổi đã nếm được mùi vị phụ nữ thì tin này quả thật là một cái vả vô cùng to lớn vào lòng tự tôn cao ngất ngưởng của hắn.
PS: do nhận vào một số ký ức nên có vài câu nói không mang chất Tu Chân giả nhé!
Trần Phong khó khăn đưa bàn tay nhỏ bé của mình lên, có ít nhất vài cái bầm tím, quả nhiên tiền thân đã bị đánh đập mà thăng thiên, lắc đầu thở dài:
- “ Chắc phải chờ vài ngày sau ta mới hoàn toàn kiểm soát được thân thể này, đừng lo chỉ cần chờ khi lực lượng trở lại ta liền đến thiến cái thằng Nguyễn Tôn Chỉ đó, nhưng cũng nên hậu tạ vì thế nên ta mới có cơ hội nhập vào thằng nhóc này!”
Dứt lời, hắn lại trầm ngâm nhìn lên bầu trời:
- “ Không biết món quà mà lão đầu kia nói lúc nào mới đến!”
Một tuần sau
Trần Phong bước dậy khỏi chiếc giường nhỏ nhắn, khẽ ngáp một tiếng dài. Thân thể của hắn giờ đã khác, cao khoảng một mét chín, có vẻ cường tráng hơn rất nhiều, cử động của hắn cũng đã rất linh hoạt, đương nhiên mặt cũng soái hơn bội phần.
Sau một tuần tìm hiểu kỹ càng về thế giới này, hắn phát hiện ra rất nhiều điều thú vị, nơi đây tồn tại phi thường nhiều mỹ nhân thậm chí còn đẹp hơn cả mỹ nhân Tu Chân giả, khẽ cười gian:
- He he! Không biết ta có thể thu thập bao nhiêu em đây?
Nhưng nụ cười cũng liền vụt tắt, hắn liền nhớ đến vài quy định ở nước Việt Nam này, một người chỉ có thể một vợ một chồng, hắn liền khẽ chửi thầm, mịa nó khó chịu thế, nhớ khi xưa ở Tu Chân giới số lão bà của hắn xấp xỉ năm mươi em mà đến cả quốc vương cũng không dám hé răng nửa lời, vậy mà..
Bỏ chuyện hại não qua một bên, thứ hắn phát hiện gần đây vô cùng tuyệt vời hơn cả những gì hắn tưởng tượng, rằng thế giới này tồn tại một chương trình xã hội vô cùng đặc sắc – Chương trình giáo dục giới tính cho thanh niên 18+, hắn một tuần qua cũng đã xem không ít, mở mang không ít điều.
Bỗng nhiên tiếng gõ cửa vang lên, hắn lù đù bước ra cửa, tiếng gõ của lại ngày càng gấp hơn, hắn liền trả lời:
- “ Ra ngay đây!”
Hắn vừa mở cửa, một bóng hình liền xuất hiện trước mắt hắn, khuôn mặt hắn cứng đơ, miệng mấp máy:
- “ Mỹ …. Nhân! Quả thực là mỹ nhân!