Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi

Chương 1341: Rừng ma giới (1)




Editor: Tường An

Ánh trăng u tĩnh chiếu xuống dung nhan tà mị của nam nhân.

Lúc này sắc mặt nam nhân trắng bệch, đóa mạn đà la bên má trái dưới ánh trăng tản ra ánh sáng tà khí, giống như sát thần bóng đêm…

Mộ Như Nguyệt lo lắng nhìn hắn: “Vô Trần, chàng vẫn nên vào đan thư nghỉ ngơi trước đi, ta…”

“Không sao!”

Dứt lời, hắn ho nhẹ hai tiếng, mỉm cười lắc lắc đầu.

“Vô Trần, chàng yên tâm, hiện tại chúng ta đã rời khỏi Ma thành, những người đó không làm gì được ta, huống chi, nếu gặp tình huống nguy hiểm, ta sẽ để chàng xuất hiện…”

Vừa rồi Vô Trần chặn công kích cho mình, nhất định bị thương không nhẹ, thậm chí đan dược cũng không thể giúp hắn hoàn toàn hồi phục như cũ.

Mộ Như Nguyệt sao có thể không lo lắng?

Nam nhân này, xảy ra chuyện gì cũng thích chống đỡ một mình…

“Được.”

Dạ Vô Trần trầm ngâm nửa ngày, nhẹ gật đầu, cánh tay ôm Mộ Như Nguyệt chặt hơn một chút, nở nụ cười tà mị: “Bất luận thế nào, Nguyệt Nhi, bên cạnh nàng có ta…”

Từ ngàn năm trước gặp nhau, hắn liền thề sẽ bất chấp tất cả để bảo vệ nàng, không oán không hối…

Rừng ma giới nằm ở phía đông của Ma giới, khí hậu nơi này vô cùng khắc nghiệt, địa hình phức tạp, ma thú cường đại nhiều không đếm xuể.

Mà lần này nơi Mộ Như Nguyệt muốn đi lại là sâu trong rừng ma giới, ở đó còn có Long tộc cường đại…

Nhưng bất luận thế nào, vì cứu Vô Vong, nàng nhất định phải mạo hiểm một lần…

Lúc này, bên ngoài rừng ma giới, ánh trăng ảm đạm xuyên qua cành lá rậm rạp chiếu xuống, nhìn giống như một tầng sa mỏng…

Mộ Như Nguyệt dừng chân, ngửa đầu nhìn rừng rậm màu đen trước mặt, khóe môi khẽ nhếch.

“Đây chính là rừng ma giới? Cũng là nơi đầu tiên ta muốn đến sau khi vào Ma giới.”

Nàng trầm mặc một lúc lâu, nhấc chân tiến vào rừng…

Có điều, khu rừng vốn yên tĩnh lại có vẻ náo nhiệt lạ thường…

Trong rừng ma giới, tất cả mọi người đã nhận ra có người sống tiến vào, trong mắt bất giác lộ vẻ kinh ngạc.

“Một thân một mình?”

Nói lời này là một nữ tử nhỏ xinh, nàng liếc mắt Mộ Như Nguyệt một cái, hơi kinh ngạc nói: “Lại còn là nhân loại! Không ngờ nhân loại có người to gan như vậy, một thân một mình xâm nhập rừng ma giới! Lại nói tiếp, trong Ám Nguyệt phái chúng ta cũng có một nhân loại mới gia nhập…”

“Nhân loại kia hình như đến từ đại lục, vô tình tiến vào Ma giới, hình như tên là Tiêu Uyển gì đó…”

Tiêu Uyển…

Mộ Như Nguyệt bỗng dừng chân, khẽ nhíu mày.

Sao Tiêu Uyển lại ở nơi này?

Đây là trùng hợp, hay là…

Bất luận có phải là trùng hợp hay không, nàng đều không thể bỏ qua khả năng này.

“Ngươi vừa nói cái gì?” Mộ Như Nguyệt quay đầu nhìn về phía nữ tử vừa nói chuyện, nhàn nhạt hỏi: “Ngươi nói nhân loại kia tên gì?”

Nữ tử nhỏ xinh kia cảm thán một tiếng, không ngờ Mộ Như Nguyệt sẽ dừng chân vì lời mình nói, hơi sửng sốt một chút, cười khinh miệt nói: “Nàng tên Tiêu Uyển, là một nhân loại vô tình đi vào Ma giới, đang tìm cách rời khỏi Ma giới, nghe nói Ám Nguyệt phái chúng ta có phương pháp rời khỏi Ma giới, nàng mới gia nhập Ám Nguyệt phái chúng ta…”