Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi

Chương 1312: Hội đấu giá, khiêu khích (1)




Editor: Tường An

Mộ Như Nguyệt nhàn nhạt nhìn hắn, ngữ khí vô cùng đạm mạc nhưng lại giống như thiên lôi hung hăng đánh vào lòng hắn…

“Nếu ta đoán không sai, trong khoảng thời gian gần đây ngươi cảm thấy thực lực bị thụt lùi?”

Nụ cười trên mặt Cung Giang Ly cứng đờ.

Chuyện thực lực bị thụt lùi, thậm chí hắn còn không nói cho nhi tử của mình biết, gần đây có nhờ Ngô Vũ đại sư kiểm tra thân thể nhưng Ngô Vũ đại sư cũng không tìm ra nguyên nhân.

Vị cô nương này làm sao có thể liếc mắt một cái đã nhìn ra…

“Thực lực bị thụt lùi, chuyện này là thế nào?” Đỗ Y nhíu mày, khó hiểu nhìn Cung Giang Ly.

Cung Giang Ly cười khổ, nói: “Ta cũng không rõ lắm, chỉ cảm giác thực lực dần dần thụt lùi, lại lực bất tòng tâm, ta đã mời Ngô Vũ đại sư kiểm tra nhưng đến nay vẫn chưa tìm ra nguyên nhân.”

“Cái gì?” Đỗ Y biến sắc, đứng bật dậy, “Chuyện xảy ra khi nào, vì sao ta không biết?”

Lại nói, tuy Cung Giang Ly và Đỗ Y, một người là tướng quân, một người là thừa tướng, nhưng trước nay vẫn luôn là bạn tốt, hiện giờ thân càng thêm thân, đương nhiên cũng quan tâm lão nhân này nhiều hơn.

Cung Giang Ly lắc đầu: “Đại khái khoảng ba tháng đi, không biết cứ tiếp tục như vậy, ta có thể trở thành một phế vật không…”

Nghe vậy, sắc mặt Đỗ Y trở nên ngưng trọng.

So với đại lục, Ma giới càng là thế giới cá lớn nuốt cá bé, đừng nhìn Cung Giang Ly hiện tại là tướng quân, một khi mất đi thực lực, hắn không còn là gì cả, đến lúc đó nhất định sẽ bị kẻ địch hung hăng giẫm đạp.

“Ngoại công.” Đỗ Phỉ Phỉ cắn chặt môi, khẩn trương nhìn Cung Giang Ly, “Ngay cả sư phụ cũng không có biện pháp sao? Vậy còn đường chủ Đan dược đường?”

Cung Giang Ly cười chua xót: “Đối với chuyện này, ta đã sớm có chuẩn bị, Phỉ Phỉ không cần lo lắng, cho dù ta mất đi thực lực cũng không ai dám làm gì Đỗ gia…”

“Nhưng mà…”

Hai mắt Đỗ Phỉ Phỉ rưng rưng, nàng không biết nếu thật sự có ngày đó, ngoại công sẽ bị đả kích thế nào.

Nàng cũng biết, ngoại công đã trải qua không ít gian khổ để được như bây giờ, tuyệt đối không thể để sau khi công thành danh toại lại bị đánh bại…

“Cái này…” phía sau đột nhiên truyền đến một thanh âm, “Kỳ thật, bệnh của ngoại công ngươi cũng không phải nghi nan tạp chứng gì, muốn cứu hắn cũng không quá khó khăn…”

Thân thể Đỗ Phỉ Phỉ cứng đờ, ngốc lăng nửa ngày, bỗng nhiên cầm chặt bả vai Mộ Như Nguyệt giống như bắt lấy cọng rơm cứu mạng.

“Ngươi vừa mới nói, có biện pháp cứu ngoại công của ta?”

“Ta không nắm chắc trăm phần trăm, nhưng có thể thử một lần…” Mộ Như Nguyệt cười nhạt, nói.

Trong lòng Cung Giang Ly căng thẳng, sau đó cười khổ, nói: “Ngay cả Ngô Vũ đại sư cũng không cứu được ta, ta đã không còn hi vọng gì vào chuyện này nữa.”

“Ngoại công…” Đỗ Phỉ Phỉ quay đầu nhìn Cung Giang Ly, khẽ nhấp môi, “Thực lực của Nguyệt Nhi có lẽ không bằng sư phụ, nhưng sư phụ còn phải khâm phục tri thức của nàng, cho nên, ngươi có thể để nàng thử một lần…”

Thử một lần?

Cung Giang Ly trầm mặc, đáy lòng có chút phức tạp.

Ngay cả Ngô Vũ đại sư cũng không có biện pháp, hắn thật sự có thể đặt hi vọng vào một nữ tử nhân loại trẻ tuổi sao?