Editor: Tường An
"Chủ nhân, bây giờ chúng ta đi đâu?" Đằng xà ngóc cái đầu nhỏ lên, tò mò nhìn Mộ Như Nguyệt.
"Về học viện một chuyến trước đã." Nàng khẽ nhếch môi, nhàn nhạt nói.
Rời khỏi học viện đã một thời gian rồi, không biết bọn Y Liên thế nào...
Lúc này, trên sơn đạo, hai thanh niên nam nữ chạy nhanh về phía trước, mà phía sau bọn họ là một đám người đuổi theo sát nút...
"Cốc Thần, ngươi đừng lo cho ta, ngươi đi mau, chúng ta không phải đối thủ của nhóm người này, ta chỉ sẽ liên lụy ngươi thôi." nữ tử tóc vàng đẩy nam nhân bên cạnh ra, ngữ khí cầu xin.
"Không được!" Cốc Thần cau mày nói, "Ta tuyệt đối không bỏ mặc ngươi, chúng ta đi mau."
"Cốc..."
Còn chưa nói xong, Cốc Thần đã bắt lấy tay nàng, dùng tốc độ cực nhanh chạy như bay về phía trước.
Nhìn đám người đuổi sát không bỏ phía sau, tâm tình hai người càng thêm khẩn trương...
Bỗng nhiên, hai thân ảnh xẹt qua không trung, hạ xuống trước mặt hai người.
Nam nhân trung niên cười châm chọc, ánh mắt quét về phía nữ tử được Cốc Thần bảo hộ sau lưng.
"Đại tiểu thư Kim gia Kim Lisa, lần này ta xem ngươi còn chạy đi đâu!"
Cốc Thần che chở Lisa, phẫn nộ nhìn mấy người trước mắt: "Chỉ cần có ta ở đây, ngươi mơ tưởng đả thương nàng!"
"Ha ha!" nam nhân trung niên cười to, "Tiểu tử Cốc gia, chẳng lẽ ta không biết các ngươi đang chờ viện binh sao, đáng tiếc, nha đầu Y gia kia chưa chắc có thể dẫn viện binh đến trước khi ta giết các ngươi... Hiện tại, toàn bộ người Kim gia đã bị khống chế! Không chừa một ai!"
Sắc mặt Lisa đại biến: "Nhị thúc, ngươi thật sự muốn làm như vậy? Đừng quên, ngươi cũng họ Kim! Những người ngươi muốn giết là người thân có huyết mạch với ngươi!"
"Người thân cùng huyết mạch?" nam nhân trung niên cười lạnh, "Năm đó lão nhân kia trục xuất ta khỏi Kim gia, ta đã không còn là người Kim gia nữa rồi, hiện tại ta có một chỗ dựa cường đại, cả đời các ngươi có muốn cũng không nịnh bợ được."
Cốc Thần siết chặt nắm đấm, sắc mặt xanh mét.
"Nói ra nhất định sẽ hù chết các ngươi!" hắn cười lạnh, nói: "Hẳn là các ngươi đã nghe nói đến Thần Môn đi, chỗ dựa của ta chính là đệ tử Thần Môn, tuy chỉ là một đệ tử ngoại môn nhưng dù sao cũng mạnh hơn các ngươi rất nhiều."
Thần Môn...
Vừa nghe thấy hai chữ này, sắc mặt Lisa xám như tro tàn.
Dù nàng chưa bao giờ quan tâm đến các thế lực ở Thần giới nhưng cũng biết Thần Môn đại biểu cho điều gì.
Hơn nữa, đại bá nói không sai, cho dù đối phương chỉ là đệ tử ngoại môn, bọn họ cũng không cách nào so sánh được...
"Lisa." Cốc Thần cầm chặt tay Lisa, lạnh lùng nhìn nam nhân phía trước, "Năm đó, gia chủ Kim gia trục xuất ngươi ra khỏi nhà cũng là vì ngươi ăn chơi trác táng quá mức! Không những đoạt thê tử người khác, mà còn hại chết huynh đệ của mình, hắn vốn cho rằng ngươi sẽ hối cải, không ngờ loại người như ngươi vĩnh viễn không biết mình sai ở đâu, chỉ biết đổ sai lầm lên đầu người khác!"
"Ta vốn không hề sai!" sắc mặt nam nhân trầm xuống: "Chỉ vì thiên phú của hắn mạnh hơn ta cho nên phụ thân lúc nào cũng thiên vị hắn, ta phải chứng minh cho lão già kia thấy, ta tuyệt đối mạnh hơn hắn nhiều, ha ha ha!"