Editor: Tường An
Giờ khắc này, thần sắc hắn trịnh trọng chưa từng có...
"Nguyệt nha đầu, mặc kệ ngươi hoài nghi điều gì cũng không được vào Tây Uyển, ta nói vậy là vì tốt cho ngươi, nơi đó nhất định có đi mà không có về! Những chuyện khác ta sẽ giải quyết, ngươi chỉ cần thi đấu cho tốt..."
Mộ Như Nguyệt nhún vai, cười khẽ: "Thông Huyền đại sư, ngươi nói nơi đó có đi mà không có về?"
"Đúng vậy." Thông Huyền gật đầu, "Đã từng có mấy đệ tử đi vào Tây Uyển, kết quả đều mất tích, có người nói Tây Uyển kia là thông đạo đến Ma giới, tất cả những người đến đó đều bị truyền tống đến Ma giới, có người lại nói trong Tây Uyển có nuôi một ma thú cường đại, một khi tới đó sẽ trở thành thức ăn của ma thú..."
"Thông Huyền đại sư, ngươi hẳn là biết, bất kì thông đạo nào dẫn đến Ma giới, xung quanh đều có hơi thở Ma giới, nhưng trong Thần Môn lại hoàn toàn không có, còn ma thú mà ngươi nói, ngơi có từng nghe thanh âm của ma thú không?"
Thông Huyền ngây ngẩn.
Nàng nói đúng, quả thật là như thế, chẳng những không có hơi thở Ma giới mà còn không có tiếng gầm rú của ma thú...
Vậy trong Tây Uyển rốt cuộc sẽ là cái gì?
"Thông Huyền trưởng lão, đồ nhi ngươi mất tích, nói không chừng đang ở trong Tây Uyển." Mộ Như Nguyệt ngừng một chút, nói tiếp: "Chẳng qua, dù biết hắn ở trong Tây Uyển cũng không có biện pháp gì... bởi vì ngay cả ngươi cũng không biết trong Tây Uyển rốt cuộc có thứ gì."
Dứt lời, nàng đi thẳng vào phòng trong...
Có lẽ lời Mộ Như Nguyệt vừa nói đã khơi dậy ngàn vạn gợn sóng trong lòng Thông Huyền, nhất thời làm hắn tràn ngập nghi ngờ, lông mày ngày càng nhíu chặt.
Tại sao Ngư Nhi cô nương không có bất kì ai đến Tây Uyển, hơn nữa còn là sau khi Vô Vong đại nhân mất tích liền phong tỏa Tây Uyển?
Trong Tây Uyển rốt cuộc có cái gì?
"Xem ra, Thần Môn này có rất nhiều bí mật." Thông Huyền cười lạnh.
Trong lòng hắn không còn tin tưởng Trúc Ngư Nhi như trước nữa, có lẽ, Vô Vong đại nhân mất tích có liên quan đến nữ nhân Trúc Ngư Nhi kia cũng chưa biết chừng...
-----------------
Quảng trường Thần Môn, mọi người kinh ngạc nhìn nữ tử đi bên cạnh Thông Huyền.
"Vị cô nương kia chính là đệ tử của Thông Huyền trưởng lão?"
"Chậc chậc, Thông Huyền trưởng lão có hai đệ tử, một là Hải Uy, một tiểu đồ đệ khác thì mất tích, vị cô nương này xem như nữ đệ tử duy nhất, có điều, dung mạo nàng đúng là không tệ."
"Xinh đẹp thì có ích gì, phải có thiên phú cường đại mới được, đại hội lần này có hai người lợi hại nhất cạnh tranh nhau, chính là đại đồ đệ Hải Uy của Thông Huyền trưởng lão và đệ tử Phong Thu của Huyền Quan trưởng lão, hai vị trưởng lão này ngày thường đã không hợp nhau, trận tỷ thí này nhất định muốn so cao thấp."
"Ta nhớ trận đấu năm ngoái hình như là Hải Uy thắng..."
"Đó là năm ngoái, ngươi không nghe nói sao, hiện tại Phong Thu đã đột phá tới đỉnh vương giai rồi, lần này Hải Uy khẳng định không so được với hắn..."
Mọi người đang nghị luận sôi nổi bỗng dời sự chú ý về phía lôi đài...
"Suỵt, nói nhỏ thôi, Ngư Nhi cô nương tới."
Vừa thấy Trúc Ngư Nhi tiến vào, đám đông nháy mắt trở nên yên tĩnh, tất cả mọi người đều sùng bái nhìn Trúc Ngư Nhi.
Trong lòng đệ tử Thần Môn đều xem Trúc Ngư Nhi là thần, nếu không có nàng, chỉ sợ Thần Môn cũng không thể duy trì đến bây giờ...