Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi

Chương 1160: Lần nữa đột phá (3)




Editor: Tường An

Trong mắt Dạ Vô Trần mang ý cười, ngón tay thon dài vuốt vuốt cằm, cười tà tứ nói: "Nàng mỗi ngày đều vất vả như vậy, có người tự nguyện đưa tới cửa cho sai bảo, sao lại không nhận? Hơn nữa, lão giả hỏa Thần Môn kia thực lực rất mạnh, có lẽ sau này sẽ cần dùng đến hắn..."

Thực lực của hắn quả thật rất mạnh, cũng không cần quá phòng bị hắn.

Đơn giản là vì nếu hắn muốn làm gì thì hoàn toàn có thể làm được bằng thực lực của mình. Nhưng hắn không bộc lộ thực lực mà lựa chọn giao hảo với Mộ Như Nguyệt.

Cũng không bức bách nàng bái sư...

Chính vì nguyên nhân này nên Dạ Vô Trần mới đồng ý để Hải Uy lưu lại...

"Đại sư, tiếp theo chúng ta nên làm gì?"

Hải Uy vừa được Khổng Phàm an bài chỗ ở, ngồi còn chưa nóng mông đã tung ta tung tăng chạy đến phòng luyện đan, tươi cười nhìn Mộ Như Nguyệt.

"Dùng ngọn lửa này dung hợp mấy loại dược liệu kia với nhau." Mộ Như Nguyệt liếc Hải Uy một cái, nhàn nhạt chỉ đống dược liệu trước mặt.

"Đại sư, này..." Hải Uy sửng sốt, kinh ngạc nhìn Mộ Như Nguyệt.

"Là chính ngươi muốn làm phụ tá cho ta, đây là việc đầu tiên ngươi phải làm." thần sắc Mộ Như Nguyệt bình tĩnh đạm mạc, giống như tùy ý nói một câu.

"Đại sư, không phải ta không muốn làm mà là mấy loại dược liệu này đều tương khắc nhau, muốn dung hợp chúng sợ là rất khó." Hải Uy chần chờ nhìn Mộ Như Nguyệt, có chút nghi ngờ hỏi.

"Dược lực tương khắc thì không thể dung hợp?" Mộ Như Nguyệt cười nhạt, "Cuồng bạo quả và Băng tuyết chi hoa một lạnh một nóng, dược lực cũng tương khắc, nhưng nếu bỏ thêm kim ngân thảo vào sẽ có tác dụng trung hòa, cho nên cũng không phải vấn đề gì khó không phương pháp giải quyết, chuyện kê tiếp ngươi tự mình làm đi, trong vòng ba ngày ta muốn nhìn thấy mấy loại dược liệu này được dung hợp, hơn nữa, không cho phép có bất kì hư hao gì."

Dứt lời, Mộ Như Nguyệt xoay người ra khỏi phòng, để lại một mình Hải Uy đối mặt với cả phòng dược liệu.

Có lẽ lúc đầu Hải Uy kính cẩn nghe lời Mộ Như Nguyệt là vì uy nghiêm của Thông Huyền, kỳ thật đáy lòng còn có chút khinh thường nàng, nhưng hiện giờ sau khi nghe lời nàng nói, hắn bỗng có cảm giác bừng tỉnh đại ngộ, giống như tìm được tia sáng trong màn đêm đen kịt.

"Nàng nói không sai, không có gì là tuyệt đối! Đã có khó khăn tất nhiên cũng có phương pháp giải quyết..."

Hắn bình ổn tâm tình nhìn đống dược liệu phía trước, hít sâu một hơi, một tay cầm lấy một đóa hoa màu bạc, một tay biến ra một ngọn lửa.

Chẳng bao lâu, một giọt nước thuốc chảy xuống, nhỏ vào trong bình...

Dù Hải Uy đã cố gắng hết sức nhưng vẫn mất thời gian nửa khắc mới dung hợp tốt nước thuốc để giao cho Mộ Như Nguyệt. Nhưng Mộ Như Nguyệt không nói lời nào, lại ném cho hắn một đống dược liệu kèm theo kỳ hạn hai ngày...

Lần đầu tiên, trong lòng Hải Uy đối với Mộ Như Nguyệt còn tồn tại nghi ngờ, nhưng ba ngày trôi qua, thái độ của hắn hoàn toàn thay đổi.

Không hề miễn cưỡng cung kính mà là sự tôn kính phát ra từ nội tâm.

Bởi vì trong ba ngày này, Hải Uy rõ ràng cảm nhận được bản thân dần thành thục với phương pháp khống chế độ dung hợp dược lực, ít nhất hiện tại luyện chế mấy loại đan dược cấp bậc thấp, hắn cũng nắm chắc độ dung hợp trên 85%...