Sau khi tiễn ba người La y sư lên xe jeep quân sự, sau đó biến mất ngoài cửa, Giang Nguyên nhìn cánh tay trái của mình, thở phào nhẹ nhõm.
Nhìn thấy Giang Nguyên như vậy, Viện trưởng Lý thật ra không biết cánh tay Giang Nguyên đang bị thương, chỉ tùy ý hỏi:
- Chủ nhiệm Giang, vị La lão này không biết là...
Giang Nguyên cười lắc đầu:
- Thân phận La lão không tiện nói ra, nhưng bọn họ. rất mạnh.
- Rất mạnh?
Viện trưởng Lý ngẩn người, sau đó gật đầu, cũng không hỏi nữa. Là Viện trưởng của nh viện quân đội, ông hiển nhiên biết được có một vài thứ ông có thể biết, nhưng có vài thứ không phải ông có thể biết được.
Rất nhanh mấy ngày trôi qua. Bác sĩ Đào cũng đã chậm rãi khôi phục, bắt đầu quay về làm việc.
Mặc dù bác sĩ Đào đã tiếp nhận lại công việc, nhưng Chủ nhiệm Triệu cũng không giao nhiệm vụ kiểm tra phòng lại cho Giang Nguyên. Giang Nguyên một lần nữa trở nên nhàn nhã.
Bên học viện quân y, bởi vì đã gần đến tết, rất nhiều sinh viên đều háo hức muốn về quê thăm gia đình.
Mắt thấy chỉ còn ba bốn ngày nữa sẽ đến lễ mừng năm mới, Chủ nhiệm Triệu dù sao cũng là người có tình. Bọn họ trên cơ bản đều là người Bắc Kinh, thấy bác sĩ Đào đã trở về tiếp nhận lại công việc, liền nói:
- Bác sĩ Giang, mấy ngày vừa qua vất vả cho cậu rồi. Sắp đến tết, nếu cậu muốn về nhà thì ngày mai có thể trở về.
Giang Nguyên dĩ nhiên cũng là có ý này. Mấy năm qua hắn đã không có ở nhà. Nếu đã trở về rồi, mặc kệ thế nào hắn cũng phải nghĩ biện pháp về quê ăn tết với lão gia tử. Thời gian không có hắn, lão gia tử chỉ sợ sống rất khó khăn. Hắn làm cháu, tất nhiên không thể để lão gia tử một mình cô đơn đón tết được.
Lập tức cười nói:
- Chủ nhiệm Triệu, cảm ơn anh. Ngày mai tôi sẽ trở về Vân Giang, hẹn năm sau chúng ta gặp lại.
- Được, được, chúc bác sĩ Giang lên đường bình an, năm mới vui vẻ.
Trước khi tan làm, Giang Nguyên lại chào hỏi với các bác sĩ khác rồi chuẩn bị ra về.
Nhìn phòng làm việc quen thuộc, bỗng dưng hắn có cảm giác nuối tiếc. Bởi vì có lẽ qua năm, hắn không nhất định sẽ còn quay trở lại đây mà làm việc.
Dù sao khi người của Thiên Y Viện đến tìm hắn, hắn sợ sẽ trực tiếp đến thẳng Thiên Y Viện để khảo hạch.
Nhẹ nhàng thở hắt ra, Giang Nguyên cũng không ở lại quá lâu. Đối với ly biệt, hắn đã trải qua rất nhiều, thật ra cũng không đến mức quá khó chịu.
Về đến nhà, Tuyên Tử Nguyệt và Phan Hiểu Hiểu đều có ở nhà. Mấy ngày qua, hai người sớm chiều ở chung, trên cơ bản cũng kết được tình duyên không cạn, quan hệ rất tốt. Sau khi ăn bữa cơm trưa thịnh soạn do vị đầu bếp mập chế biến, Giang Nguyên chạy đến đại viện Dương gia.
Nhà trẻ bây giờ cũng đã nghỉ. Tiểu Bảo được cô La đón về Dương gia. Giang Nguyên đến đón cậu bé, chuẩn bị ngày mai quay về Vân Giang.
- Trưởng phòng cứ yên tâm đi. Tình huống của cô La rất tốt. Tôi sẽ kê thêm vài đơn thuốc, ngày uống ba lần, có thể cam đoan không xảy ra vấn đề. Ngày thường chú ý hoạt động và dinh dưỡng là ổn.
Đối với những thứ này, Giang Nguyên thật ra cũng không dặn dò nhiều. Dương gia hiển nhiên là có bác sĩ chuyên trách sản khoa chăm sóc. Hắn chủ yếu bảo vệ thêm mà thôi.
Nghe Giang Nguyên nói, Dương Vân Dương tất nhiên là vui mừng, rối rít nói lời cảm ơn.
Sau khi kiểm tra cho cô La xong, Giang Nguyên bước đến thư phòng gặp Dương lão.
- Giang Nguyên, ngày mai định trở về sao? Dương lão mỉm cười hỏi Giang Nguyên. Hắn gật đầu, cười nói:
- Vâng, chỉ còn vài ngày nữa là đến tết. Công việc ở bệnh viện cũng đã bàn giao xong, ngày mai cháu sẽ trở về.
- Ừm, về nhà ăn tết cùng gia đình là rất quý. Ở đây ta có nhân sâm và linh chi, mang về làm quà cho lão gia tử ở nhà. Tuổi tác của ông ấy đã cao, cũng nên chăm sóc. nhiều hơn.
Dương lão cười nói.
Nhìn mấy cái hộp đã được chuẩn bị bên cạnh, ánh mắt Giang Nguyên hiện lên sự ấm áp. Mặc dù cũng không phải là thứ quý trọng gì lắm, nhưng là người cao nhất trong tổ bảy người, cố ý đem những thứ này tặng cho lão gia tử, đủ để biểu đạt tâm ý của ông rồi.
- Vâng, cảm ơn Dương lão.
Trước khi đi, Giang Nguyên có nói đến chuyện sẽ đến Thiên Y Viện cho Dương lão nghe. Nghe được sang năm mới Giang Nguyên sẽ tiếp nhận khảo hạch của Thiên Y Viện, Dương lão cũng rất kinh ngạc.
Nhưng đây cũng là hy vọng của ông. Nếu Giang Nguyên có thể gia nhập Thiên Y Viện, đó là chuyện tốt. Sau khi nói thêm vài câu, liền tiễn Giang Nguyên ra khỏi thư phòng.
Lái xe chở Tiểu Bảo rời khỏi đại viện Dương gia, Giang Nguyên chạy về khu biệt thự. Phan Hiểu Hiểu và Tuyên Tử Nguyệt đang chờ hắn, chuẩn bị cùng hắn đi mua ít đồ về quê ăn tết.