Giang Nguyên vừa vươn tay cầm lấy hai tờ giấy thử, vừa quay đầu hỏi thầy thuốc Đào:
- Anh chuẩn bị xong chưa?
Thầy thuốc Đào luống cuống tay chân đặt cái bình trong tay xuống, vội gật đầu nói:
- Chuẩn bị xong rồi...
- Tốt... Chuẩn bị bắt đầu...
Giang Nguyên cầm hai tờ giấy thử để lại gần mắt quan sát, sau đó hài lòng gật gật đầu. Vận may không tệ, hai anh em này đều có nhóm máu O, không cần mất thời gian tìm người khác lấy máu nữa, quả nhiên tỷ lệ tương đồng nhóm máu của anh em ruột tương đối cao.
Bảo người trung niên ngồi xuống cạnh chiếc bàn bên cạnh xong, Giang Nguyên trầm giọng dặn dò:
- Thầy thuốc Đào, lấy máu cho anh ta... Lấy năm trăm... Không, năm trăm năm mươi ml, chắc cái bình cũng chứa được hết...
- Hả.. Ồ...
Thầy thuốc Đào ngẩn ngơ, sau đó lại ngây ngẩn gật đầu. Bây giờ anh ta đã bị tốc độ của Giang Nguyên làm loạn tư duy, chỉ biết vội làm theo những gì Giang Nguyên dặn.
Người trung niên vốn còn không biết thầy thuốc Giang này kéo mình ngồi đây làm gì, lúc này nhìn Giang Nguyên chỉ vào mình, nghe những gì hẳn nói, lại nhìn bình nước muối thầy thuốc Đào đang cầm trong tay, sắc mặt cũng hơi trắng bệch, cái bình đó quả thật có chút dọa người.
Nhưng anh ta biết em trai mình mất nhiều máu như vậy, chắc là phải dựa vào máu của mình cứu mạng nên cũng đành cắn răng, ngồi đó bày ra dáng vẻ mặc người khác làm gì thì làm.
Lúc này Giang Nguyên đã bưng nước muối sinh lý mà vừa nãy thầy thuốc Đào đổ ra để làm bình vô khuẩn, bắt đầu rửa sạch khu vực phẫu thuật từ chỗ 15cm bên trên đầu gối đến vị trí bắp đùi.
Sau khi rửa xong, nhìn khu vực phẫu thuật đã sạch sẽ, Giang Nguyên hài lòng gật gật đầu, sau đó nhìn về phía thầy thuốc Đào. Thấy thầy thuốc Đào đang chậm rãi lấy máu, trong lòng Giang Nguyên bất đắc dĩ thở dài, lấy máu cũng mất một chút thời gian, có điều... hẳn là kịp.
Nhìn cốc nước đặt ở bên cạnh, Giang Nguyên cầm lên để sát miệng, nhấp một ngụm xác nhận không nóng nữa liền lấy một chiếc kim tiêm hút 10ml, sau đó chậm rãi tiêm vào miệng bệnh nhân.
Lão sơn sâm đại bổ nguyên khí, bổ khí dưỡng máu, giữ mạng, giúp chuyện Giang Nguyên chỉ nắm chắc được tối đa ba phần biến thành năm sáu phần trở lên. Đây cũng là nguyên nhân hắn chịu làm phẫu thuật cắt chân này.
Nhìn Lão sơn sâm đã hoàn toàn đi vào bụng người bị thương, Giang Nguyên đặt kim tiêm xuống rồi mới lấy mấy cây châm bạc từ trong ống châm ra, đây cũng là một trong những nhân tố để hắn phẫu thuật thành công. l_ Mặc dù lúc này người bị thương đã lâm vào trạng thái hôn mê nhưng trong tình huống không có thuốc tê toàn bộ, lại không có đủ lượng máu hỗ trợ thì ai dám tùy tiện tiến hành phẫu thuật như vậy đây?
Giang Nguyên giơ tay xé cả ống quần của người bệnh, cắm mấy cây châm lên phần chính của bắp đùi rồi mới khẽ thở hắt ra, bây giờ tất cả đều đã chuẩn bị xong, chỉ đợi máu...
Nhìn Giang Nguyên thỉnh thoảng lại nhìn về phía này, thầy thuốc Đào cũng biết Giang Nguyên đang đợi mình nên cắn răng, tay lấy máu cũng nhanh hơn.
Cùng với việc thầy thuốc Đào lấy máu bằng tốc độ nhanh hơn, sắc mặt người trung niên cũng trắng bệch, nhưng cũng may đợi sau khi thây thuốc đào lấy được cả bình máu, người trung niên mặc dù sắc mặt hơi trắng bệch nhưng không ngất xỉu.
Thấy máu đã lấy xong, Giang Nguyên vội thúc giục:
- Mau... Thầy thuốc Đào bắt đầu truyền máu, không còn nhiều thời gian nữa...
- Được...
Trong khi thây thuốc Đào vừa luống cuống tay chân đóng nắp bình, treo bình máu, đồng thời cắm ống chuẩn bị truyên máu, nghỉ vấn trong đầu anh ta cuối cùng cũng bật ra:
- Thầy thuốc Giang... Hình như vừa nãy anh chỉ kiểm tra nhóm máu, chẳng lế không cần kết hợp máu đan xen sao?
- Đều là nhóm máu O, lại là anh em ruột... Nếu thế
còn không hợp thì vận may cũng quá t: Đương nhiên điều chủ yếu nhất là chúng ta không còn thời gian nữa, anh hiểu không?
Giang Nguyên nhún vai, sau đó bất đắc dĩ cười cười.
~ Được rồi.
Thầy thuốc Đào cũng bất đắc dĩ gật đầu, sau đó cầm lấy băng quấn mạch, bắt đầu truyền máu cho người bị thương, chỉ là trong lòng anh ta thầm cầu khẩn:
- Đừng có vận may quá tệ... Nếu không nhỡ thế thật thì cuộc phẫu thuật này làm cũng như không...
Phía thầy thuốc Đào bắt đầu truyền máu rồi, bên Giang Nguyên cũng bắt đầu dùng iot khử trùng cho phần bên trên và bên dưới đầu gối, sau đó đeo găng tay vô khuẩn, trải khăn phẫu thuật, cuối cùng cũng bắt đầu...
Thấy Giang Nguyên bắt đầu rồi, thầy thuốc Đào cũng vội thu dọn đồ, sau đó đeo khẩu trang, mũ và găng tay vô khuẩn để trợ giúp cho Giang Nguyên, phẫu thuật lớn như vậy một người không thể hoàn thành.
Có điều đợi sau khi anh ta đi lên, anh ta thật sự phát hiện không phải chuyện gì quá lớn lao, chỉ thấy Giang Nguyên cầm dao phẫu thuật, ngay cả thuốc tê cũng không dùng, trực tiếp hạ dao...
“Xoẹt xoẹt xoẹt..” mấy cái, cả lớp da và thịt từ đầu gối trở lên hoàn toàn bị cắt ra, lộ ra xương bánh chè và cả khớp xương bên trong. Sau đó Giang Nguyên lại hạ xuống hai nhát, cắt bỏ xương bánh chè ở chỗ đầu gối đi, hai dao cuối cùng trực tiếp cắt đứt bắp chân...
- Á...
Thấy động tác của Giang Nguyên, thây thuốc Đào lập tức choáng váng, thuốc tê không tiêm, mạch máu không thắt, trực tiếp cắt bỏ, chẳng lẽ đang chặt chân giò sao?