Tuyệt Phẩm Thiên Y

Chương 379: C379: Tôi cảm thấy hình như có chút phản ứng rồi




Hiệu quả của nhân sâm tám mươi năm tương đối tốt. Mặc dù môi trường của Văn phòng Sở Nam trú tại Bắc Kinh cũng không tốt lành gì, nhưng sau khi Giang Nguyên ăn một phần tư củ sâm này lại vừa luyện nửa tiếng Ngũ Cầm Hí, thông tin truyền đến trong đầu khiến hắn tương đối hài lòng.

Hiện tại Giang Nguyên đã khá quen với tình hình tích lũy năng lượng Cửu Vĩ này. Lúc đuôi thứ nhất, tích lũy năng lượng không khó khăn lắm. Nhưng khi đến đuôi thứ hai, tích lũy năng lượng rõ ràng là tăng thêm nhiều hơn lúc ở đuôi thứ nhất.

Cho nên, hắn mới phải tốn nhiều thời gian như vậy, cho dù là ăn sâm núi lâu như vậy cũng chỉ mới vừa tích lũy đầy đuôi thứ hai.

Giờ hắn bắt đầu thích lũy năng lượng của đuôi thứ ba, như vậy thì năng lượng cần thiết so với khi ở đuôi thứ hai dĩ nhiên lại bắt đầu tăng thêm. Tức là sau này hắn muốn tích lũy năng lượng dĩ nhiên sẽ khó khăn hơn một chút.

Nhưng lần này cũng có thể tăng được bốn điểm, điều này khiến Giang Nguyên tương đối hài lòng. tác dụng của một phần tư củ nhân sâm này không thể coi thường được.


Sáng sớm, Phó tỉnh trưởng La vẫn cùng Giang Nguyên ăn bữa sáng. Mấy ngày nay, Phó tỉnh trưởng La cố gắng tranh thủ thời gian để ở cạnh Giang Nguyên. Ông cố gắng cùng đi ăn với Giang Nguyên, chậm chí còn đặc biệt dẫn Giang Nguyên đi ăn ở mấy nhà hàng nổi tiếng nhất Bắc Kinh.

Giang Nguyên hiểu suy nghĩ của Phó tỉnh trưởng La cho nên cũng không từ chối ý tốt của Phó tỉnh trưởng La. Phó tỉnh trưởng La không thể ở lại Bắc Kinh quá lâu, cùng lắm cũng chỉ hai ba ngày, hôm nay là ngày ông buộc phải quay về Vân Giang rồi.

- Giang Nguyên... Tôi bay chuyến chiều nay. Bên Trưởng phòng Dương tôi nhờ cả vào cậu...

Tuy Phó tỉnh trưởng La biết Giang Nguyên chắc chắn sẽ cố gắng hết sức nhưng ông vẫn không kìm được dặn dò thêm lần nữa. Giờ chỉ cách nhiệm kỳ mới hai tháng, mặc dù chắc cũng không có vấn đề gì lớn, nhưng bên Giang Nguyên không thể xảy ra sơ sót gì.

Giang Nguyên cười gật đầu nói:

- Phó tỉnh trưởng La cứ yên tâm, bên này cứ giao cho cháu...

Nói tới đây, Giang Nguyên thay đổi chủ đề: ~ Tỉnh trưởng, cháu đã gọi điện cho thầy rồi, nhưng bên phòng khám, vẫn mong Tỉnh trưởng đánh tiếng với thầy cháu thêm lân nữa...

- Được được... Khi về tôi sẽ đến chỗ Hồ lão y sư một chuyến, cậu cứ yên tâm...

Chuyện này dĩ nhiên Phó tỉnh trưởng La sẽ nhanh chóng đồng ý. Đây là chuyện nên làm. Ông tự nhiên kéo đồ đệ của người ta đến Bắc Kinh, nói vài ngày sẽ quay về, kết quả chưa biết khi nào mới về được nên dĩ nhiên phải cho người ta một câu trả lời.


Sau khi nói xong, Phó tỉnh trưởng La lại trầm giọng nói với Chủ nhiệm Kỷ đứng bên:

- Lão Kỷ... Tôi không ở đây, anh nhất định phải chăm sóc tốt cho Giang công tử!

- Tỉnh trường yên tâm, tôi nhất định sẽ chăm sóc tốt cho Giang công tử!

Lúc này Chủ nhiệm Kỷ võ ngực bày tỏ thái độ. Hai ngày nay lão đã bắt đầu nắm rõ một vài thứ từ thần thái vui mừng của Phó tỉnh trưởng La. Vị lãnh đạo tỉnh này vào thời khắp sắp thay đổi nhiệm kỳ mới lại chạy đến Bắc Kinh vì chuyện gì ai cũng hiểu. Mà nhìn bộ dạng gần đây của Phó tỉnh trưởng La là có thể hiểu rõ lần này Phó tỉnh trưởng La rất có hy vọng thăng tiến.

Lúc này, dĩ nhiên Chủ nhiệm Kỷ phải vỗ ngực cam đoan, nếu không lão mà khiến Phó tỉnh trưởng La không vui, quay đầu lại lấy mất cái vị trí này của mình ở Văn phòng thường trú Bắc Kinh thì cũng chẳng ai nói được giúp mình cả.

Sau khi Phó tỉnh trưởng La dặn dò một lúc thì mới yên tâm rời đi. Còn xe của Trưởng phòng Dương cũng chạy đến đón Giang Nguyên.


- Bác sĩ Giang... Tôi cảm thấy hình như có chút phản ứng rồi.

Sau khi làm xong trị liệu lần này, Trưởng phòng Dương không thể chờ đợi được hưng phấn nói với Giang Nguyên:

- Sáng nay sau khi thức dậy tôi cảm thấy hình như hơi cương lên...

Giang Nguyên mỉm cười gật đầu. Hai ngày nay hắn đã tốn không ít sức, tiến hành khai thông kinh mạch bị bế tắc của Trưởng phòng Dương. Mặc dù chỉ mới khơi thông được một phần nhỏ, nhưng ít nhiều cũng có chút tác dụng. Mỗi sáng sớm khi dương khí trong cơ thể người thịnh nhất xuất hiện tình trạng cương cũng là điều dĩ nhiên.

Đương nhiên, điều này với người bình thường mà nói là chuyện rất bình thường, nhưng với Trưởng phòng Dương chưa cương bao giờ, nó giống như trời hạn gặp mưa vậy.