Tỉnh trưởng La thoáng thả lỏng cảm xúc. Lúc này. ông chợt nghĩ đến một chuyện khác. Ông nhìn Giang Nguyên một chút, sau khi chần chờ một lúc, rốt cuộc ông cũng hỏi:
- Ở Bắc Kinh cậu cũng có bạn à? Tôi nghe lão Kỷ nói, bối cảnh bạn cậu cũng không nhỏ?
Dĩ nhiên Giang Nguyên hiểu Phó Tỉnh trưởng La muốn nói gì. Hắn lập tức cười nói.
- Đúng... Có một người bạn, ban nãy ra ngoài vừa khéo gặp nhau... Có điều cũng không thân lắm!
- Không thân lắm?
Phó Tỉnh trưởng La rõ ràng không tin lời Giang Nguyên lắm. Lão Chu nói không giống như vậy.
Có điều Phó Tỉnh trưởng La cũng không nói nhiều đến chuyện này. Ông chỉ như tùy tiện nói:
- Xe biển số V Kinh không thể là nhân vật đơn giản. Nhà cô ấy ở trong quân đội à?
- Á... Quân đội?
Lúc này Giang Nguyên cũng sửng sốt, sau đó nhìn về phía Phó Tỉnh trưởng La, trầm giọng nói:
- Cháu cũng không rõ ràng lắm... Cháu chỉ biết cô ấy họ Phan...
- Họ Phan?
Phó Tỉnh trưởng La khẽ nhíu mày, đột nhiên ánh mắt khẽ ngưng lại như đang nghĩ đén điều gì đó. Ông ngoảnh đầu lại nhìn Giang Nguyên lắc đầu cười khổ nói:
- Nếu như tôi đoán không nhầm, có lẽ là cháu chắt nhà Tham mưu trưởng Phan...
- Tham mưu trưởng Phan?
Giang Nguyên nhíu này. Có thể được Phó Tỉnh trưởng La gọi là Tư lệnh Phan, chắc chắn cấp bậc không thấp. Hắn luôn muốn tạo dựng mối quan hệ với bên quân đội nhưng không ngờ, sợi dây này luôn nấp ở đây.
Phó Tỉnh trưởng La nhìn vẻ mặt nghỉ hoặc của Giang Nguyên thì mới thật sự tin Giang Nguyên không biết bối cảnh của đối phương.
Ông lập tức dở khóc dở cười giải thích nói:
- Thiếu tướng Phan Thiên Mục, Tham mưu trưởng quân khu Bắc Kinh... Cậu không biết à? Bắc Kinh này chỉ có một vị quan cao bên quân đội mang họ Phan! Trừ ông ấy ra không có người nào khác!
- Tham mưu trưởng quân khu Bắc Kinh...
Đôi mắt Giang Nguyên lập tức trợn tròn. Dĩ nhiên T hắn hiểu Tham mưu trưởng quân khu Bắc Kinh này có nghĩa là gì. Trọng tướng quân đội Bát kinh... là cha của Phan Hiểu Hiểu sao?
Tuy nhiên lúc này Giang Nguyên vẫn chưa dám tin, ị hắn nghỉ hoặc nói:
- Tỉnh trưởng, sao chú có thể xác định bạn cháu là con của Tham mưu trưởng Phan? Chẳng lẽ không thể là øị người bên phía chính phủ sao?
. Phó Tỉnh trưởng La khẽ cười lắc đầu, cười nói:
- Giang Nguyên, cậu nên biết, biển số V Kinh hầu hết đều là của phía quân đội... Bạn của cậu còn mang họ Phan, hơn nữa còn là hai chị em, vậy thì chắc là không sai được đâu...
: -Sịt...
Giang Nguyên nghe Phó Tỉnh trưởng La phân tích như vậy không kìm được hít nhẹ một hơi. Làm quan cũng kinh khủng thật đấy. Phó Tỉnh trưởng La chẳng qua nủ. chỉ là Phó tỉnh trưởng tỉnh Sở Nam, vậy mà còn nắm rõ Tình hình của một vị tham mưu quân khu Bắc Kinh không. thân không thích như vậy, ngay cả chuyện Tham mưu trưởng có bao nhiêu con cũng nắm rõ luôn...
Nghĩ tới đây, Giang Nguyên vội vàng lắc đầu cảm thán. May mình không có ý định làm quan, nếu không thì thật là đáng sợ.
- Thằng nhóc cậu... may mắn đấy. Thế mà lại có được người bạn đắc lực như vậy ở Bắc Kinh... Có điều ở. Bắc Kinh vẫn phải cực kỳ cẩn thận. Đất thủ đô này, ngọa hổ tàng long. Cho dù Tham mưu trưởng Phan cũng được. coi là một nhân vật khó lường ở Bắc Kinh, nhưng ở bên ngoài cậu vẫn phải cẩn thận một chút...
Nói tới đây, Phó Tỉnh trưởng La dặn dò Giang Nguyên:
- Cậu đã có người bạn tốt như vậy, tức là cậu đã có cơ hội để nhảy vào trong vòng tròn quan hệ của họ. Nhưng phải nhớ việc gì cũng nên khiếm tốn. Đám người này chẳng phải hạng dễ chọc đâu, ai nấy đều dám lật trời cả đấy...
Giang Nguyên nghe Phó Tỉnh trưởng La dặn dò như vậy liên chậm rãi gật đầu. Dĩ nhiên hắn biết Phó Tỉnh trưởng La quan tâm mình, hắn cũng âm thầm ghi nhớ. Vùng đất Bắc Kinh này có thể nói là rút giây động rừng. Nếu mình có ý định lợi dụng quan hệ của Phan Hiểu Hiểu thì dĩ nhiên nhất định phải chú ý rồi!