Tuyệt Phẩm Thiên Y

Chương 217: C217: Thật kinh khủng




Lúc này Chủ nhiệm Tôn đã bắt đầu nhớ lại, bệnh viện Số 1 đã bao lâu rồi không cuất hiện cảnh tượng căng thẳng như thế này rồi... Trước đây mặc dù rất nhiều cuộc. phẫu thuật bầu không khí đều rất căng thẳng nhưng không phải loại căng thẳng này vì tất cả đều ngay ngắn có trật tự, không hề xuất hiện tình trạng luống cuống tay chân như thế này.

Nhưng lần này lại dưới ảnh hưởng của trợ lý số 1 này, cả phòng phẫu thuật căng thẳng đến mức có thể đứt dây đàn bất cứ lúc nào.

Chủ nhiệm Tôn tin rằng nếu người trẻ tuổi này còn đứng trên bàn phẫu thuật thêm một khắc nữa thì ông ta cũng sẽ yêu cầu trợ lý số 2 tiếp nhận lại lần nữa. Mà y tá dụng cụ cũng sẽ đổi người mới có thể tiếp tục theo kịp tốc độ của người trẻ tuổi này...

“Đương nhiên, người trẻ tuổi này không hề vì sự căng thẳng của mọi người mà giảm tốc độ... Vì tính đặc thù của cuộc phẫu thuật này, vì phòng ngừa bất cứ tình trạng mất nhiều máu nào xuất hiện trong khi phẫu thu, phải nhanh, nhanh hơn nữa... Vậy nên động tác của cệ ta không hề thong thả trừ lúc đợi dụng cụ ra, nhưng cậu †a cũng không tỏ ra sốt ruột hay không kiên nhãn gì cả.”

“Cậu ta không hề có vẻ nóng lòng gì, chỉ có động tác. nhanh, nhanh hơn nữa... Nhưng lại không hề lộn xộn hay. hoảng loạn...”


Lúc này Chủ nhiệm Tôn bắt đầu phỏng đoán rốt cuộc một nơi như thế nào mà có thể bồi dưỡng được người trẻ tuổi như vậy...

“Bệnh viện Yến Kinh? Không thể... Ở đó người tốc độ nhanh nhất là Lão Lý cũng chỉ nhanh hơn mình một chút...”

“Tổng viện Tam Kinh? Không thể... Ông Dương cũng không nhanh tay như người trẻ tuổi này...”

Cuối cùng Chủ nhiệm Tôn thở dài, ông ta thật sự không nghĩ ra có bệnh viện nào có thể bồi dưỡng được người trẻ tuổi như thế này. Mấy bệnh viện ông ta nghĩ đến muốn bồi dưỡng ra người thầy thuốc có kỹ thuật như người trẻ tuổi trước mặt này không phải quá khó nhưng không viện nào có thể bồi dưỡng được tốc độ của người trẻ tuổi này...

Loại tốc độ này quả thật không phải bất cứ bệnh viện nào bồi dưỡng ra được...

Lúc này hơi thở của Giang Nguyên cũng có chút gấp gáp, hôm nay thực lực của hắn cũng coi như phát huy đến cực điểm rồi, hơn nữa hắn cũng cảm thấy cực kỳ thoải mái.

Trước kia khi làm phẫu thuật ở bên ngoài, đa phần đều rất vội, vội cứu mạng người hoặc vội làm xong để rút lui...


Vậy nên tốc độ làm phẫu thuật của hắn dưới tình hình cấp bách trường kỳ như vậy càng luyện càng nhanh, càng ngày càng nhanh. Nhưng rất nhiều lúc hắn đều bị hạn chế vì khi đó làm phẫu thuật dù có người giúp nhưng nhiều nhất cũng chỉ có một hai người, không thể có nhiều.

Nhưng ở đây tất cả nhân viên đều là tinh anh phẫu thuật của cả tỉnh Sở Nam, hơn nữa phối hợp nhuần nhuyễn, dù là dụng cụ hay trợ thủ đều có thực lực khá mạnh. Vậy nên vì tranh thủ thời gian, hắn càng làm càng. nhanh, thậm chí còn nhanh đến cực hạn, nhưng những tinh anh phẫu thuật này đều kiên trì được.

Lúc này Giang Nguyên nhìn các y tá này, còn cả trợ lý số 2 và số 3 đều tràn ngập cảm khái... Năm đó nếu hắn có thể được những người này và những thiết bị này giúp đỡ thì chắc số người chết trong tay hắn sẽ ít đi rất nhiều.

Sau khi đợi được mười phút, cuối cùng phẫu thuật cũng hoàn thành, trợ lý số 2 và số 3 thuận lợi đóng bụng. lại...

Lúc này Giang Nguyên cũng thở phào nhẹ nhõm, cởi găng tay ra, sau đó dưới sự giúp đỡ của y tá, cởi quần áo phẫu thuật, cùng Chủ nhiệm Tôn và xe phẫu thuật của Trương Đồng bước ra phòng phẫu thuật. Trong phòng phẫu thuật còn lại một đám người đều người nào người nấy nhìn bàn phẫu thuật mà ngẩn người.

~ Thật kinh khủng... Y tá trưởng của phòng phẫu thuật, cũng chính là y tá dụng cụ lúc nãy cởi khẩu trang ra, hít sâu một hơi, trên mặt vẫn chưa hết sợ.


Một y tá dụng cụ khác lúc này đặt mông ngồi xuống ghế, lắc đầu thở dài nói:

~- Mong là sau này không phải gặp lại cậu ta nữa... Lúc này người gây tê cười khổ lắc đầu nói:

- Chắc không đâu, cậu ta không phải người của bệnh viện chúng ta...

~- Thật sao? Tất cả mọi người hưng phấn mà hoan hô một tiếng, dường như đã quên sự xuất hiện của người trẻ tuổi này đã hoàn toàn vi phạm quy định của bệnh viện vậy.