Tuyệt Phẩm Thiên Y

Chương 216: C216: Tốc độ




Cùng với sự giúp đỡ của trợ lý số 2, khoang bụng được mở ra một cách thuận lợi, phẫu thuật tiếp sau đó rất bình thường, ít nhất thì tình trạng mất máu nhiều mà Chủ nhiệm Tôn lo lắng đã không xảy ra.

Lúc này, Giang Nguyên đột nhiên ngẩng đầu nhìn Chủ nhiệm Tôn nói:

- Để tôi làm nhé?

Chủ nhiệm Tôn nhìn nhìn người trẻ tuổi đối diện, đột nhiên cảm thấy lông mi của đối phương rất đẹp, đôi mắt cũng chói mắt như một ngôi sao. Đương nhiên thứ chói mắt nhất vẫn là sự tự tin lấp lánh trong đôi mắt ấy.

- Để cậu làm? Chủ nhiệm Tôn mỉm cười. - Đúng... để tôi làm!

Thấy ý hỏi trong mắt đối phương, Giang Nguyên nghiêm túc gật đầu, sau đó giơ tay ra...

Trong thời gian tiếp theo, không khí trong phòng phẫu thuật rất cổ quái, từ người trợ lý số 2 đến người phụ trách dụng cụ bên cạnh, đến người lưu động ở bên cạnh... Vẻ mặt trong mắt tất cả mọi người đều rất cổ quái.

Vì không lâu sau trợ lý số 2 đã luống cuống tay chân, anh ta không theo kịp tốc độ của trợ lý số 1, mồ hôi rịn ra trên trán khiến y tá lưu động lau hết lần này đến lần khác.


Sau đó Chủ nhiệm Tôn vốn nên là người mổ chính nhìn không nổi nữa, nhận lấy trách nhiệm của trợ lý số 2, bắt đầu trợ giúp trợ lý số 1 tiến hành phẫu thuật.

Mà ngay sau đó hơi thở của hai y tá phụ trách dụng cụ rõ ràng hơi nặng nề, vì các dụng cụ trên bàn dụng cụ trước người bọn họ bắt đầu phải không ngừng đưa qua, thu lại, đưa qua... Tốc độ của bọn họ đạt mức nhanh nhất khi họ nghiêm túc làm việc.

Nhưng cũng may hai người đều là thành viên tinh nhuệ nhất của phòng giải phẫu nên cùng phối hợp, không xảy ra bất cứ vấn đề và sai lầm gì, dụng cụ mỗi lần đưa qua đều phù hợp với yêu cầu của trợ lý số 1. Mặc dù thỉnh thoảng phản ứng hơi chậm một chút nhưng từ đầu đến cuối trợ lý số 1 đều kiên nhãn chờ. Sau đó trợ lý số 1 đều báo trước dụng cụ mà hắn cần dùng để hai người chuẩn bị trước.

- Kiềm cầm máu...

~ Kìm kẹp kim...

~ Băng gạc...

Trong phòng giải phẫu là một mảnh yên tĩnh nhưng tràn ngập hơi thở căng thẳng, chỉ có giọng nói của trợ lý số 1 vẫn bình tĩnh mà trầm ổn.


Y tá lưu động cẩn thận lau mồ hôi trên trán Chủ nhiệm Tôn, sau đó lại nhìn cái trán trơn bóng của trợ lý số 1. Cô ta khẽ mím môi nhưng không dám phát ra bất cứ thanh âm gì.

- Đóng bụng...

Không biết bao lâu sau, cùng với tiếng “keng” phát ra do trợ lý số 1 ném kéo trong tay về đĩa, sau đó phun ra hai chữ này, ngoài trợ lý số 2 ra tất cả mọi người đều thở phào nhẹ nhõm.

Trợ lý số 2 nhanh chóng tiến lên nhận lấy kìm kẹp kim và nhíp mà y tá lưu động đưa cho. Còn trợ lý số 1 và người mổ chính chậm rãi lui lại một bước, nhường lại bàn phẫu thuật. Trợ lý số 3 nhanh chóng tiến lên thay một vị trí trong đó, trợ giúp trợ lý số 2 đóng bụng...

Giang Nguyên khẽ giơ hai tay, lui về phía sau, sau đó đứng ở phía sau.

Lúc này Chủ nhiệm Tôn cũng giơ hai tay, lùi lại, thở hổn hển ngồi xuống một chiếc ghế, để mặc y tá lưu động lau mồ hôi trên trán mình, sau đó lẳng lặng nhìn người trẻ tuổi ở đối diện.

“Tốc độ... tốc độ.

Lúc này trong đầu ông ta lại lần nữa xuất hiện lời của thầy thuốc La lúc đó, sau đó khế thở hắt ra.

Đúng vậy, tốc độ... Tốc độ của người trẻ tuổi trước mặt này đã đạt đến mức độ không thể tưởng tượng nổi, vậy nên mới xuất hiện cảnh tượng căng thẳng như ngày. hôm nay.