Tuyệt Phẩm Cuồng Y

Chương 54: Sống chung?




Chử Tiểu Vũ nghe thấy Đào Bân Thần nói như vậy, âm thầm bĩu môi, nhưng cũng không có vạch trần lời nói dối của anh ta.

Dù sao người ta cũng dẫn theo bạn gái đến đây, không nên để giữa hai người họ xảy ra mâu thuẫn. Lúc trước Đào Bân Thần là một kẻ chuyên dỗ ngọt người khác, nhưng Đỗ Mỹ Thanh vẫn vô cảm với anh ta, hai người cùng làm việc trong một khoang, cho nên vì nể mặt mọi người Đào Bân Thần đã chủ động từ bỏ theo đuổi.

“Người anh em à, nói thật nha, Mỹ Thanh là cô gái nổi tiếng nhất trong tổ bay của chúng tôi đó. Nghe tôi khuyên một câu đi, mau chóng nắm chặt lấy. Mỹ Thanh có thể dẫn cậu tới tham gia buổi tiệc này chứng tỏ cô ấy không ghét cậu.”

Đào Bân Thần muốn chứng tỏ trước mặt bạn gái rằng anh ta không liên quan gì đến Đỗ Mỹ Thanh nên đã tận tình khuyên nhủ.

“Chúng ta đừng nói về chuyện này nữa. Đỗ Mỹ Thanh và tôi cách nhau một trời một vực, tôi và cô ấy chỉ sống chung nhà mà thôi." Lâm Phi Vũ lắc đầu cười.

“Sống chung? Hai người đã sống chung với nhau rồi à?” Lưu Văn Văn kinh ngạc kêu lên.

Tiếng kêu của cô ta bị mọi người trong phòng nghe thấy rất rõ.

Đỗ Mỹ Thanh đỏ bừng mặt, vừa định giải thích thì cô gái bên cạnh đã kéo cô ấy lại hỏi: “Mỹ Thanh, cậu được lắm, gạt tụi này lâu như vậy. Đã sống chung với anh ta rồi cơ, khi nào cậu định mời tụi này uống rượu mừng đây?”

“Tôi... không phải như vậy đâu.” Đỗ Mỹ Thanh chỉ muốn giải thích, nhưng sau đó cô ấy nghĩ lại và quyết định không giải thích, càng giải thích càng không thể nói rõ.

“Mau kể cho tôi nghe chuyện của cậu và anh ta đi, đã lên giường chưa?” Mấy người thấy vậy thì rất tò mò, vội kéo Đỗ Mỹ Thanh đến hỏi không ngừng.

Đỗ Mỹ Thanh khó chịu vì sự ồn ào nên nói thẳng: “Mấy người đừng nghĩ bậy nữa được không?”

Bây giờ cô ấy rất hối hận khi đưa Lâm Phi Vũ đến, gây ra sai lầm lớn như vậy.

“ồ... được lắm, được lắm. Cuối cùng Mỹ Thanh cũng được nếm trải cảm giác làm phụ nữ là như thế nào rồi.” Mấy người bật cười, vẻ mặt đầy giễu cợt.

Khi Đào Bân Thần nghe thấy điều này, anh ta lặng lẽ duỗi ngón tay cái ra và vẫy trước mặt Lâm Phi Vũ.

Sau khi mọi người hỏi kết quả, họ không tiếp tục quấy rầy Lâm Phi Vũ và Đỗ Mỹ Thanh nữa.

Chử Tiểu Vũ cũng kéo Đỗ Mỹ Thanh đến ngồi cạnh Lâm Phi Vũ, không thể chia rễ hai người này được.

“Anh không ngại chứ, bắt anh làm lá chắn.” Đỗ Mỹ Thanh ngồi bên cạnh Lâm Phi Vũ và thì thầm.

“Không ngại, tôi không bị tổn thất gì cả.” Lâm Phi Vũ mỉm cười.

“Hì hì, vậy thì tốt.” Đỗ Mỹ Thanh mỉm cười, nhanh chóng đi tới hát cùng mọi người.

Trong phòng lại tiếp tục sôi động, mỗi người hát một bài, hát rất vui vẻ.

Trong khoảng thời gian này, Lâm Phi Vũ được yêu cầu hát một bản tình ca với Đỗ Mỹ Thanh, nhưng Lâm Phi Vũ từ chối vì anh không biết hát.

Khi mọi người đang vui vẻ thì cửa phòng bị dùng lực đẩy ra, một thanh niên trẻ đẹp bước vào.

“Mỹ Thanh, thấy mấy cô đăng hình đang chơi ở đây, tôi đã tìm từng phòng một, thật sự tìm rất cực đó.” Tên thanh niên đi vào giống như là rất thân quen, nụ cười trên môi cũng rất tươi.

“Anh Chu.” Đỗ Mỹ Thanh và các đồng nghiệp của mình lần lượt chào hỏi.

Người đàn ông trước mặt là Chu Vĩ, con trai cả của công ty hàng không mà Đỗ Mỹ Thanh đang làm, đồng thời anh ta cũng là người theo đuổi Đỗ Mỹ Thanh quyết liệt nhất.

“Mỹ Thanh, không ngại tôi đến tìm cô chơi cùng chứ?” Chu Vĩ ân cần hỏi Đỗ Mỹ Thanh.

“Nếu tôi thấy phiền, anh sẽ không đến à” Đỗ Mỹ Thanh bĩu môi, trong lòng chán ghét.

“Cũng phải, Tiểu Vũ, cô kêu Mỹ Thanh ra ngoài chơi mà không báo cho tôi biết, nếu tôi không nhìn thấy hình mấy cô đăng trên vòng bạn bè thì cũng không biết được.” Chu Vĩ nhìn Chử Tiểu Vũ với vẻ mặt trách cứ.

Chử Tiểu Vũ liếc nhìn Đỗ Mỹ Thanh, trong mắt cô ấy đầy vẻ hối lỗi.

Đi chơi đăng bài trên vòng bạn bè là một thao tác cơ bản, cô ấy không ngờ Chu Vĩ lại tìm đến tận nơi.

“Anh Chu, anh là người bận rộn, chúng tôi nào dám mời anh chứ” Chử Tiểu Vũ nói.

Chu Vĩ mỉm cười, nhìn quanh, thấy trong phòng có rất nhiều đàn ông, cau mày nhìn Đỗ Mỹ Thanh và hỏi: “Mỹ Thanh, sao cô lại đi chơi với đám đàn ông này?”

“Liên quan gì đến anh chứ? Tôi đi chơi với bạn trai của tôi, ảnh hưởng gì đến anh à?” Đỗ Mỹ Thanh cau mày.

Tôi đi chơi thế nào có ảnh hưởng đến đồng xu cắc bạc nào của Chu Vĩ anh không?

Nếu không phải vì công việc, Đỗ Mỹ Thanh đã sớm xé rách mặt nạ của anh ta ra rồi.

Chu Vĩ nghe xong, sắc mặt sửng sốt, trong mắt hiện lên tia tức giận, nhưng vẫn cười hỏi: “Mỹ Thanh, đừng đùa nữa, cô có bạn trai hay chưa, tôi còn không biết sao?”