Tuyệt Lộ Sinh Ma

Chương 10-2: Huyết chiến (2)​




Âm Ảnh Ma Lang vực dậy thân thể, ngẩng đầu trường khiếu, trong mũi và miệng của nó tràn ra từng luồng hắc vụ đậm đặc. Hắc vụ ngày càng nhiều tụ lại bao phủ lấy nó rồi bằng một tốc độ không tưởng lan tới tiểu Lạc.

- “Sặc, Âm Ảnh Mạc Vụ, không phải chỉ có ma lang trên tứ cấp mới dùng được sao. Khốn kiếp.” – Tiểu Lạc vừa ổn định thân hình đã thấy một đám hắc vụ bay thẳng, nuốt chửng lấy bản thân.

Âm Ảnh Mạc Vụ là một thiên phú mạnh mẽ của Âm Ảnh Ma Lang. Khi sử dụng, nó và kẻ địch sẽ bị bao phủ bên trong.

Ở trong đó, bản thân ma lang sẽ được mạc vụ che trở, lẫn đi hơi thở cùng di động. Ngược lại đối thủ của nó lại bị che đi tầm mắt, tốc độ cũng chậm lại vài phần. Quang trọng nhất, bên trong mạc vụ những chiêu định hướng của nó như đạn hoàn hay đao phong đều có thể tự lựa chọn, đuổi theo mục tiêu.

- Xoẹt… xoẹt…

- “Khốn kiếp.” – Hàng loạt ám quang đạn bắn tới tiểu Lạc đang mù lòa phương hướng bên trong hắc vụ.

Cảm nhận nguy hiểm hắn né tránh theo bản năng nhưng các đạn hoàn đó lại quay ngược trở lại đánh thẳng vào lưng trần của hắn.

- Ầm.

Lưng tiểu Lạc bị hắc ám lực xâm thực, máu thịt lẫn lộn, huyết dịch ước đẫm. Còn may là ma lang vừa dùng một đại chiêu nên không đủ sức bắn đao phong.

- “Ta chạy.” – Tiểu Lạc không thấy gì hết, hắn không thể chiến đấu như vậy được nên quay đầu chạy thẳng. Hắn định cứ chạy một mạch sẽ thoát khỏi diện tích bao phủ của mạc vụ rồi lại tiếp tục chiến đấu.

‘Vô dụng thôi, tiểu lang kia có thể điều khiển mạc vụ di động tùy thích, ngươi không thể chạy ra khỏi nó đâu.’ – Trong đầu tiểu Lạc vang lên giọng nói của trí linh.

‘A Thạch, bây giờ ta phải làm gì. Không thấy đường sao mà đánh.’ – Tiểu Lạc chiến đấu hăng say quên mất luôn tên này, bây giờ rãnh rỗi vừa ăn đạn hoàn vừa trò chuyện.

‘Có muốn ta chỉ chỗ tên kia cho ngươi không, ngươi lại tiếp tục lao vào xáp lá cà là được.’ – Trí linh vui vẻ nói, hắn rất thích nhìn tên này ăn hành.

‘Không muốn, đó là bản lãnh của ngươi. Đây là thí luyện, ta tự lực cánh sinh.’ – Tiểu Lạc lại từ chối trí linh.

‘Vậy ngươi còn hỏi ta làm gì.’ – Trí linh khó hiểu hỏi lại.

‘Là muốn có gợi ý a, ngươi không giúp thì ta tiếp tục chạy, nói chuyện với ngươi phân tâm một hồi ta chết nhanh hơn quá.’ – Trao đổi vài lời đã làm hắn dính thêm ba lượt đạn hoàn. Trên lưng bây giờ huyết nhục mơ hồ, những đốt xương trắng hếu lòi ra. Không biết do đang trong huyễn cảnh hay là đã từng chịu nỗi đau kinh khủng hơn mà tiểu Lạc vẫn hoạt động như thường, không hề bị thương tích trầm trọng như vậy ảnh hưởng.

‘Được rồi, thấy ngươi tội nghiệp quá. Nhắm mắt lại, tập trung linh lực bản thân, lan toả ra xung quanh cảm nhận linh lực trong không khí dao động.’ – Trí linh không đùa nữa nhanh chóng nói.

‘Nhắm mắt lại sao tránh đòn được.’ – Tiểu Lạc nhanh chóng hỏi lại.

‘Thế bây giờ ngươi mở mắt có tránh được không’ – Trí linh “trợn tròn mắt” mắng.

‘Cũng phải’ – Tiểu Lạc vội vã làm theo.

Linh lực hắc bạch trong cơ thể hắn vận chuyển cao tốc, từ lổ chân lông toát ra không khí. Nhờ chúng mà tiểu Lạc dần cảm thấy được mọi thứ xung quanh. Nó không giống với thế giới thực mà như những dãy vật chất cùng nặng lượng nhiều màu bay múa.

Chưa kịp thích ứng ánh nhìn mới, tiểu Lạc đã cảm thấy một vệt đen, đặc sệch bay thẳng về phía mình. Là hắc ám đao phong, ma lang bên kia đã hồi sức và bắn ra những đòn mạnh mẽ hơn.

- “May mà vừa kịp lúc.” – Biết không thể tránh né, tiểu Lạc nhảy sang bên cạnh nhổ lên một cây đại thụ to lớn. Hắn truyền hắc bạch linh lực của mình vào thân cây, nó chỉ chứa được một mức vô cùng nhỏ, rồi ném thẳng vào đao phong đang bay đến.

- Ầm.

Lúc cả hai va chạm nhau, tiểu Lạc kích nổ linh lực, cả hai vật thể triệt tiêu lẫn nhau, biến mất.

Tiểu Lạc há hốc mồm, lượng linh lực hắn truyền vào thân cây vô cùng nhỏ nhoi, không ngờ lại đủ sức vu tận với đao phong mạnh mẽ kia. Hắn cứ ngỡ phải lập lại năm đến bảy lần mới có thể làm nó biến mất.

‘Có vẻ như ma linh song lực của ngươi khi mất kiểm soát mà bạo phát thì sức mạnh vượt xa bình thường.’ – Trí linh cũng ngạc nhiên, đưa ra suy luận.

- “Được rồi, ma lang, ta tới đây.” – Tiểu Lạc nhổ tiếp một cây đại thụ, ôm trên tay chạy băng băng đến thân ảnh tạo thành từ vật chất và năng lượng hắc ám đang hiện lên trong cảm giác.

Những chiêu thức tầm xa của ma lang đã không còn uy hiếp gì đến hắn. Dù có là chọn mục tiêu, nếu bị nhìn thấy rõ ràng thì tiểu Lạc hoàn toàn có thể đối phó được.

Đạn hoàn thì hắn dùng đại thụ đỡ luôn, nếu là đao phong thì lập lại chiêu cũ, truyền một ít linh lực vào cây rồi ném ra triệt tiêu. Trong rừng thì đại thụ là thứ vô cùng dư thừa, hắn cứ thoải mái mà nhổ.

- Ầm.

- Xoẹt.

- Đùng.

Hàng loạt tiếng nổ vang lên không thể cản bước tiểu Lạc, hắn lại một lần nữa xông đến đối mặt với ma lang. Đại thụ trên tay hắn như một thanh côn khổng lồ đập thẳng xuống thân thể đối thủ.

Ma lang vội vã nhảy qua một bên né tránh.

- Xoẹt.

- Binh.

Thân cây đại thụ đang thế xuống lại bất kể quán tính nhanh chóng quét ngang đập bay ma lang. Dùng lực quá sức khiến cơ tay tiểu Lạc gồng lên từng cục, vài mạch máu trên cánh tay nó vỡ ra phún như vòi.

- Uống.

Ma lang bị đạp bay tru lên một tiếng thảm thiết, nó không còn nhanh nhẹn như lúc đầu để đánh trực diện với đối thủ trước mặt nữa. Thể lực của nó bị những vết thương và nhịp độ nhanh của trận đấu hụt cạn. Linh lực sau khi bộc phát ra Âm Ảnh Mạc Vụ cùng hàng loạt chiêu thức nối tiếp cùng không còn bao nhiêu. Nó hết sức khó hiểu sao tên nhân loại bé nhỏ trước mặt vừa bị thương nặng vừa thiêu đốt thể lực nhiều hơn nó vẫn sinh long hoạt hổ như vậy.

- NGAOOOO…

Không cam lòng, ma lang hú lên một tiếng vô cùng thống thiết, bên trong xương cốt nó, huyết mạch Thiên Lang sôi trào lên tuôn ra tứ chi bách hải. Nó đang liều mạng thiêu đốt tiềm lực, lúc nãy nó chỉ kích phát một chút để sử dụng mạc vụ giờ thì hoàn toàn thiêu đốt.

Cơ thể ma lang đang bay trên không đột nhiên thay đổi, thân hình nó không những không to ra mà thu gọn lại chỉ còn một thướt rưỡi, các cương mao trên lưng lại dài ra và càng thêm sắc bén. Răng, vuốt, đuôi của nó bao trùm một tầng linh lực cương hóa đậm đặc cứng sắc. Trên cái đầu sói mọc ra hai chiếc sừng nho nhỏ đen kịch như than.

Âm Ảnh Ma Lang xoay người tiếp đất, nó nhìn lại tiểu Lạc nở một nụ cười mang rợ của sói tinh. Dù vậy nó không có nhiều thời gian, thiêu đốt huyết mạch với một hạ cảnh linh thú chỉ như ánh sao băng trong đêm, chớp lóe rồi vụt tắt. Nó phải nhanh chóng tiêu diệt kẻ thù bằng chiêu thức mạnh mẽ nhất.

Âm Ảnh Mạc Vụ xung quanh bị cơ thể ma lang điên cuồng hút ngược trở lại thân thể. Cảnh vật xung quanh thoát khỏi đêm đen trở lại với khu rừng già bị tàn phá. Toàn thân ma lang run rẩy, huyết dịch đỏ tươi từ mọi lổ chân lông trên người nó phún ra theo từng sợi lông chảy tràn ra đất. Trước người nó lại bắt đầu tụ tập hắc ám nguyên tố, nhưng bây giờ không phải là những chiêu thức yếu ớt trước kia nữa. Một tia sáng đen kịch đầy tính hủy diệt bắn thẳng ra từ giữa hai chiếc sừng của ma lang, bay thẳng tới tiểu Lạc với một tốc độ không tưởng. Trên đường đi, mọi thứ vật chất vô tình cản đường đều bị hủy diệt thành bụi hắc ám.

- “Lại là thiêu đốt huyết mạch.” - Mọi chuyện diễn ra vô cùng nhanh chóng, từ khi ma lang bắt đầu hú dài tiểu Lạc đã ẩn ẩn ý thức được điều gì đó.

Hắn biết mình sẽ không có cơ hội để đối đầu với ma lang ngay sau đó nhưng tiểu Lạc sẽ không buông bỏ.

Hắn vừa trụ thân thì một chùm sáng hắc ám lập tức xuất hiện trước người, bằng một tốc độ như xuyên qua không gian chiếu thẳng đến.

- Ầm.

Một vụ nổ khủng khiếp vang lên, tia sáng hủy diệt tất cả mọi thứ trên đường đi của nó, bắn thẳng về phía rừng cây tiếp tục tiêu hủy rất nhiều đại thụ mới tiêu tán.

Trên mặt đất nhân ảnh đã biến mất, chỉ còn lại một ít mảnh vụn của máu thịt đang bị hắc ám hóa.

- Khặc…

Trong miệng của ma lang truyền ra âm thanh thỏa mãn quỷ dị nhưng lập tức khựng lại. Nó vẫn cảm thấy được khí tức của nhân loại kia, hắn… đang ở ngay trên đầu nó. Đôi tay tử thần kia đang chụp vào đầu lâu đang cứng đờ, thoát lực sau đòn đánh của nó bây giờ.

Ngay lúc nhận thấy tia sáng hắc ám, tiểu Lạc đã ngay lập tức kích bạo linh lực hắc bạch trong đôi chân của mình. Chân hắn ngay lập tức bạo nổ trước cả khi bị tia sáng hắc ám chiếu tới. Còn thân thể đã dùng Phong Ảnh Bộ đưa tới ngay phía trên của ma lang, rất may mắn là lần này đã không lệch đi đâu nữa. Hắn đã đánh đổi đôi chân, sai lầm đồng nghĩa với tử vong.

Với cách ứng dụng mới của tiểu Lạc thì bộ pháp này đã có thể chuyển tên thành Phong Ảnh Bạo.

Hai cánh tay của tiểu Lạc gồng hết sức có thể, toàn bộ linh lực còn lại của hắn của đổ hết vào. Hắn chụp thẳng vào đầu của ma lang, mặc kệ cương mao đâm xuyên qua bàn tay, dùng toàn bộ sức bình sinh vặn mạnh, xoay vòng.

Đầu lâu của ma lang bị cuồng lực xoáy một trăm tám mươi độ, những đốt sống cổ nổ vang rồi vỡ nát. Ma lang thủ cấp bị tiểu Lạc sinh sinh kéo đứt, trong đôi mắt âm lãnh của nó tràn ngập giận dữ cùng không cam lòng.

Lang huyết văng tung tóe khắp nơi hòa lẫn với máu huyết trên lưng, tay, hai đùi trống trơn của tiểu Lạc. Sát tính trong mắt hắn vẫn không hề thuyên giảm, bùng phát như thủy triều. Không gian huyễn cảnh trở về tĩnh lặng chỉ còn tiếng thở hồng hộc đầy ma tính của một nhân loại.

Bên ngoài huyễn cảnh cũng là một không gian tĩnh lặng, tất cả các đại gia của kiếm tông đều nín thở xem trận đấu. So với một trận chiến của tam cảnh hạ thì nó quá sức dữ dội và máu tanh, từng giây từng phút đều có thể làm người xem giật thót, tim đập liên hồi.

- Quá… quá dữ dội rồi.

Hồng Đậu lại là người lên tiếng đầu tiên, đôi mắt những người khác vẫn đang trừng trừng nhìn vào huyễn cảnh.

- “Tiểu tử này… bản năng chiến đấu thật kinh khủng. Lúc nãy hắn dùng hai lần Phong Ảnh Bộ của kiếm tông ta, lại còn không cần bộ bộ tụ lực, đây sao có thể là tân đệ tử.” – Độc Cô tông chủ nhận xét sau đó lại nhíu mày. Một kẻ mới vào kiếm tông sao có thể biết được và thành thục chiến kỹ bổn tông như vậy.

- “Tông chủ… là ta dạy hắn. Lúc ở thí luyện địa ta thấy hắn bắt chước đệ tử bổn tông nên nổi hứng chỉ dẫn một chút… không ngờ.” – Nghiêm trưởng lão giọng run run trả lời. Hắn là người rúng động mạnh mẽ nhất với những gì diễn ra trong huyễn cảnh. Bản thân hắn tu vi Ngưng tâm cảnh trung kỳ, nếu đối đầu với Âm Ảnh Ma Lang tam cấp cao phẩm lại kích hoạt huyết mạch lực cũng là năm ăn năm thua. Không ngờ tân đệ tử mà hắn suýt chọn được lại có thể liều mạng hạ gục nó, thật sự là không thể tin được.

- Chỉ vài lần tập đã thành thục được như vậy. Ngộ tính… sắp bằng lão Ngưu ta năm xưa rồi.

- Miễn cưỡng có thể làm đệ tử của ta.

- Xì…

- Hai tên tự luyến cuồng…

Đại Ngưu phong chủ cùng Cừu phong chủ không quên tự sướng làm mọi người trề môi khinh bỉ.