- Phương diện này nhất định có vấn đề!
Lão nhân họ Nghiêm giận dữ gầm thét lên, vẻ mặt không tin.
Không chỉ có là hắn, ngay cả Tô lão cũng cảm thấy có chút kỳ quái.
- Có vấn đề gì? Những thứ này đều là do chính bản thân Phương Lâm viết ra, ngươi có thể tìm ra vấn đề gì sao?
Tô lão liếc mắt nhìn lão nhân họ Nghiêm này, giọng nói khinh thường nói.
Lão nhân họ Nghiêm tức giận, cầm lấy ba trang giấy xem lại tỉ mỉ từ đầu tới cuối, càng nhìn sắc mặt hắn càng đen lại.
Cuối cùng, lão nhân họ Nghiêm cũng không có tìm được nửa vấn đề, tức giận đến mức hận không thể xé nát ba trang giấy này.
Trên gương mặt Cốc bà tử cũng thâm trầm, ba trang giấy này thật sự mang đến chấn động rất lớn, hoàn toàn vượt quá lẽ thường.
- Nếu không có vấn đề, vậy tuyên bố kết quả đi.
Chư Cát Thương giao ba trang giấy cho nam tử trung niên, nói với hắn.
Nam tử trung niên gật đầu, hai tay có chút run rẩy cầm ba trang giấy rời đi.
Tô lão khe khẽ hát, thản nhiên ngồi xuống, trên mặt hắn cũng sắp cười tới nở hoa rồi.
So với hắn, thần sắc của lão nhân họ Nghiêm này và Cốc bà tử đều thâm trầm, người không biết còn tưởng rằng có người nợ bọn họ rất nhiều tiền vậy.
Lúc này, mọi người cùng với các luyện đan sư thiên tài ba nước tập trung ở trên quảng trường đều chờ tới mức không nhịn được nữa, đã xem lâu như vậy, thế nào còn chưa có đưa ra kết quả?
Rất nhanh, sau khi nam tử trung niên trở về, ánh mắt tất cả mọi người ở đó đều tập trung ở trên người hắn, không ít người đều đang mong đợi, muốn biết phương pháp luyện đan của người nào viết ra là tốt nhất, toàn diện nhất.
Nam tử trung niên đặt từng tờ phương pháp luyện đan ở trước người, ánh mắt hắn nhìn ra khắp bốn phía, lại dừng lại ở trên người Phương Lâm thêm một lát.
Phương Lâm vẫn là dáng vẻ lười biếng, dường như cái gì cũng không có quan hệ tới hắn vậy, thậm chí mắt hắn cũng híp lại, bất cứ lúc nào cũng có thể ngủ mất.
Cái dạng này của hắn lại khiến cho mấy người Càn quốc đảo mắt, ngươi dù gì cũng là một trong những đại biểu của Đan Minh Càn quốc chúng ta, có thể chú ý tới hình tượng một chút hay không? Người khác đều là dáng vẻ trang nghiêm, chỉ có mình ngươi thiếu điều nằm úp sấp ở chỗ này, còn là bộ dạng nửa mê nửa tỉnh.
Nam tử trung niên lấy lại bình tĩnh, từ trong khiếp sợ ban đầu khôi phục lại, hắn nhìn mọi người, cao giọng nói:
- Phương pháp luyện đan của các ngươi, chúng ta đều đã xem qua từng cái một, thậm chí giao cho thành chủ đại nhân tự mình xem, cho nên về phương diện tính chân thực các ngươi không cần phải lo lắng, cho dù các ngươi không tin, cũng có thể tin tưởng Gia Cát thành chủ.
Lời này khiến cho không ít người âm thầm gật đầu, nếu như chỉ là nam tử trung niên và hai chấp sự Đan Minh xem qua, như vậy rất có khả năng sẽ xuất hiện sai lầm.
Nhưng sau khi để cho Chư Cát Thương thẩm duyệt qua, vậy kết quả cuối cùng bất kể như thế nào đều sẽ làm cho người ta phải tin phục.
Dù sao, Chư Cát Thương ở trong hạ tam quốc này có thể xem như là một khối chiêu bài có tiếng vang, ai nhắc tới đều phải kính nể, e sợ ba phần.
- Nói mau, chúng ta đều rất chờ mong.
- Đúng vậy, chúng ta tin tưởng Gia Cát thành chủ.
- Rốt cuộc là phương pháp luyện đan của ai hoàn thiện nhất vậy?
...
Không ít người đều kêu lên, chỉ có điều gần như phần lớn mọi người vẫn giữ yên lặng.
Trên mặt nam tử trung niên lộ ra vẻ tươi cười:
- Trước tiên công bố một chút, đan dược để cho các vị giám định tên là Trấn Hỏa Đan, các vị đều không có nhận nhầm, chỉ có điều mức độ hoàn thiện của phương pháp luyện đan này đạt được tám phần lại chỉ có mười sáu người.
Ngay lập tức, nam tử trung niên đọc ra tên của mười sáu người này.
Trong đó, Vân quốc có bảy người, Mạnh quốc có năm người, Càn quốc chỉ có bốn người.
Kể từ đó, lại hình thành đối lập rõ nét, hiển nhiên là mười người của Vân quốc có thế lực chỉnh thể mạnh hơn so với Mạnh quốc và Càn quốc.
Chỉ có điều tất cả mọi người không quá mức quan tâm tới mười sáu người này, bởi vì đây chẳng qua là người viết ra phương pháp luyện đan hoàn thiện đến tám phần mà thôi.
- Viết phương pháp luyện đan hoàn thiện tới chín phần tổng cộng có bốn người.
Nam tử trung niên nói rất nhanh, đồng thời đọc ra bốn cái tên.
Trong bốn người này quả nhiên có Triệu Thần Không, Quách Chân cùng với Tô Tiểu Đồng, và một người khác cũng là thiên tài của Vân quốc.
Thấy vậy, mọi người muốn nổ t ung, ánh mắt bọn họ đều tập trung ở trên thân của hai người Vân quốc.
Nhất là Triệu Thần Không càng được vạn người chú ý, tuy rằng cũng chỉ là một trong bốn người, nhưng hình như ánh sáng của hắn lại muốn chói mắt hơn những người khác.
- Ha hả, ngươi viết đầy ba tờ, đáng tiếc lại không có ích lợi gì.
Lý Kiến Long liếc mắt nhìn qua Phương Lâm, vừa cười vừa nói, trong lời nói rõ ràng có phần giễu cợt.
Phương Lâm mỉm cười:
- Không có ích lợi thì không có ích lợi, ta viết chơi không được sao?
Lý Kiến Long không nói gì nữa, chỉ có điều tâm tình hắn thật sự không tệ, phương pháp luyện đan của hắn hoàn thiện ở trên tám phần, đã ở trong mười sáu người này.
Không giống Phương Lâm, viết đầy ba trang giấy, độ hoàn thiện ngay cả tám phần cũng không có, đây quả thực quá buồn cười.
Những người khác cũng đều liếc mắt nhìn Phương Lâm, có người có phần lạnh lùng, có người trên mặt lộ ra vẻ xem thường, cũng có người thầm thở dài trong lòng.
So với hạng mục phân biệt thảo mộc, biểu hiện của Phương Lâm ở vòng này thật sự kém hơn một chút.
Mặc dù mới chỉ vừa bắt đầu, nhưng từ biểu hiện của Phương Lâm lại thấy được, hắn hình như ở trên phương pháp luyện đan cũng không tốt lắm.
- Chỉ có điều, có phương pháp luyện đan của một người khiến cho ta vô cùng bất ngờ, không chỉ có là ta, Gia Cát thành chủ cùng với hai vị Phó thành chủ Lục, Trần đều phải khen không dứt miệng.
Đúng lúc này, nam tử trung niên lại nói.
Mọi người nghe vậy đều lộ ra sự kinh ngạc.
Phương Lâm ngồi ở chỗ đó dang vẻ mệt mỏi muốn ngủ, khóe miệng lại hơi cong lên.
Sắc mặt của Triệu Thần Không thoáng cái thay đổi, chân mày lặng lẽ nhíu lại.
- Rốt cuộc là phương pháp luyện đan của ai vậy?
- Thậm chí ngay cả ba vị thành chủ cũng phải khen không dứt miệng?
- Quá khoa trương đi?
...
Không ít người đều mở miệng chất vấn, dù sao lời nam tử trung niên nói quá mức kinh người, chẳng qua chỉ là phương pháp luyện đan Trấn Hỏa Đan mà thôi, cho dù độ hoàn thiện có cao tới đâu, cũng không có khả năng khoa trương tới mức khiến cho ba vị thành chủ khen không dứt miệng như vậy mới phải.
Cũng không phải là đan dược đặc biệt lạ gì, chẳng qua là Trấn Hỏa Đan mà thôi, độ khó cũng không tính là lớn.
Tô Tiểu Đồng giống như có cảm giác, quay đầu lại liếc mắt nhìn Phương Lâm, thấy bộ dạng Phương Lâm lười biếng như vậy, nàng không khỏi càng nghi ngờ hơn.
Nam tử trung niên dừng lại một chút, ánh mắt nhìn về phía đám người Càn quốc.
Tất cả mọi người đều nhìn thấy hành động này, mọi người đều lộ vẻ kinh ngạc, theo ánh mắt của nam tử trung niên nhìn lại.
Không phải là Tô Tiểu Đồng, càng không phải là những người khác, mà là Phương Lâm lười biếng này!
Biểu tình của Lý Kiến Long và Lý Phong lập tức cứng đờ lại, những người khác, ai nấy cũng đều trợn mắt há hốc mồm.
Lại là Phương Lâm sao? Sao có thể như vậy được?
- Phương Lâm của Càn quốc viết xuống ba loại phương pháp luyện đan khác nhau, độ hoàn thiện đều là mười phần, hoàn toàn không có sai lầm, có thể nói là hoàn mỹ.
Nam tử trung niên thở dài nói.
Xôn xao!!!
Mọi người nghe vậy, biểu tình của mỗi một người đều giống như nhìn thấy quỷ, quả thực so với chuyện trước đó Phương Lâm phân biệt ra Tịnh Đế Tuyết Liên, chuyện này còn muốn khiến cho người ta chấn động hơn.
Nhất là các luyện đan sư thiên tài của ba nước càng thêm choáng váng, sững sờ đứng ngây ra tại chỗ, dường như mỗi người đều đã hóa đá vậy.
Duy nhất chỉ có Phương Lâm vẫn lười nhác, ngáp một cái.