Quyển đan kinh này, trên thực tế cũng chưa tính là vật thượng cổ, chí ít lấy năng lực quan sát của Phương Lâm để phán đoán, ở thời đại kiếp trước của mình, căn bản cũng không có quyển đan kinh này.
Trên đan kinh này ghi lại rất nhiều phương pháp luyện đan, phần lớn đều là những thứ Phương Lâm đã biết. Nhưng có một vài cái Phương Lâm chưa có tiếp xúc qua.
Nói chính xác là phương pháp luyện đan xuất hiện ở sau thời kỳ của Phương Lâm.
Đây ngược lại là điều khiến cho Phương Lâm có chút không ngờ tới. Hắn vốn cho rằng phương pháp luyện đan của một quyển đan kinh này hoàn toàn không có giá trị nào với mình, hiện tại xem ra vẫn còn có chút tác dụng.
Chí ít, khiến cho Phương Lâm có hiểu biết nhất định đối với một ít thuật luyện đan mới mẻ xuất hiện ở hậu thế.
Cho tới nay, Phương Lâm vẫn cảm thấy đan đạo ở thời đại này, còn xa mới bằng được vị trí trong thời đại của mình kiếp trước, rất nhiều trường phái đan đạo lưu lại bị thiếu sót, cũng có nhiều thuật luyện đan thất truyền.
Giống như Phương Lâm dựa vào Chấn Tam Sơn thành danh, ở thời đại này cũng đã là thất truyền.
Mà trong thời điểm của Phương Lâm kiếp trước, Chấn Tam Sơn chỉ là một loại thủ pháp luyện đan rất phổ biến, nhưng ở thời đại này nó lại được vô số luyện đan sư coi là bảo thuật.
Phải biết rằng, bản thân Phương Lâm không biết có bao nhiêu thuật luyện đan, nếu thật sự muốn thi triển ra từng cái, đủ để hù dọa tất cả luyện đan sư của toàn bộ chín nước.
Chỉ có điều, tuy rằng thực lực chỉnh thể của giới luyện đan giảm xuống hết sức lợi hại, lưu phái đan đạo không trọn vẹn không đồng đều, nhưng hiện lên một ít thuật luyện đan và lưu phái tương đối mới mẻ độc đáo.
Ví dụ như trên đan kinh này lại ghi lại một loại tên thuật luyện đan là phương pháp thủy luyện, không ngờ là lối đi tắt khác, lấy nước không nguồn tới luyện đan, có thể nói là có một phong cách riêng.
Thời điểm Phương Lâm kiếp trước, luyện đan đều lấy lửa tới chế luyện, đây vẫn là lần đầu tiên hắn nhìn thấy sử dụng nước tới luyện đan, tự nhiên âm thầm kinh ngạc, lập tức cẩn thận nghiên cứu.
Nhìn xong trang thủy luyện, Phương Lâm cũng không nhịn được cảm thán, quả nhiên giang sơn mỗi đời đều có tài tử xuất hiện, người có thể khai sáng ra phương pháp thủy luyện này, thực sự có thể nói là thiên tài tuyệt thế trong thế hệ, khiến cho Phương Lâm vô cùng kính nể.
Trong trang thủy luyện ghi chép, người khai sáng phương pháp này chính là một luyện đan sư nghèo túng, hấp thu hồn mạng đan hỏa hai lần đều thất bại, dẫn đến bản thân trọng thương, miễn cưỡng nhặt được một cái mạng.
Mặc dù không có hồn mạng đan hỏa, nhưng hắn lại kiếm nét bút nghiêng, đau khổ nghiên cứu phương pháp luyện đan khác, cuối cùng ở trong biển rộng mênh mông chìm đắm mười năm, sáng tạo ra đan đạo thủy luyện kinh thế hãi tục này.
Lấy lửa luyện đan, đây là điều ngay cả người mới học đan đạo cũng hiểu, nhưng lấy nước luyện đan, lại thật sự quá ly kỳ.
Cho tới khi giới luyện đan đều xôn xao, chế giễu, người xem thường chỗ nào cũng có, thậm chí có cao thủ đan đạo thốt ra lời nói, gọi phương pháp thủy luyện là đường ngang ngõ tắt lên không được mặt bàn.
Nhưng vị luyện đan sư sáng tạo phương pháp thủy luyện kia lại ở trong một lần so tài đan đạo, liên tiếp chiến thắng mười một vị cao thủ đan đạo lúc đó, một lần hành động thành danh, đẩy phương pháp thủy luyện kia lên trước mắt người đời.
Đáng tiếc tiệc vui chóng tàn. Sau khi vị luyện đan sư này qua đời, phương pháp thủy luyện rất nhanh lại một lần nữa yên tĩnh lại.
Nguyên nhân không có gì khác, phương pháp thủy luyện dù sao cũng là vừa mới phát triển, hơn nữa rất khó học được, so với dùng lửa luyện, càng khó có thể bước vào.
Có thời gian rảnh rỗi đi học tập phương pháp thủy luyện, còn không bằng đặt càng nhiều tinh lực ra nghiên cứu đan đạo chính thống.
Cho nên, phương pháp thủy luyện tuy rằng nhất thời kinh diễm, nhưng không có nhận được sự mở rộng, chỉ có một phần rất ít luyện đan sư, lặng lẽ học được nó, đồng thời lặng lẽ truyền thừa tiếp, lấy điều này để nhớ tới người sáng lập ra đan đạo thủy luyện kia.
Theo thời gian trôi qua, phương pháp thủy luyện từng khiến cho tất cả luyện đan sư lúc đó khó có thể tin nổi, cho tới bây giờ cũng gần như là thất truyền, chỉ để lại một ít sách cổ, trong bản thiếu còn ghi lại loại phương pháp luyện đan này.
Nhưng lại có mấy người vẫn quan tâm?
Trong cuốn đan kinh này sở ghi lại phương pháp thủy luyện, coi như là tương đối thô thiển, chỉ có điều Phương Lâm lại là có hồn Đan Tôn, có thể từ chỗ cơ bản nhất, nông cạn nhất, nhìn ra chỗ tinh diệu.
Theo Phương Lâm, người có thể nghĩ ra phương pháp thủy luyện đơn giản lại là thiên tài trong thiên tài, nếu như là ở cùng một thời đại, Phương Lâm tuyệt đối sẽ nghĩ cách muốn kết làm bạn tri kỉ bằng hữu.
Mà nay, phương pháp thủy luyện này gần như đang tuyệt tích, Phương Lâm không biết thời đại này có còn người nào biết hay không, nhưng hắn lại nhất định phải học được.
Không chỉ bởi vì Phương Lâm cảm thấy rất hứng thú đối với phương pháp thủy luyện này, còn bởi vì Phương Lâm là Đan Tôn, hắn không hy vọng nhìn thấy thuật luyện đan siêu phàm thoát tục này hoàn toàn biến mất.
Dù sao, thứ thời đại này biến mất đã rất nhiều.
Thủy luyện, tên cũng giống như ý nghĩa chính là lấy nước tới luyện đan.
Nhưng cũng không phải là nước tầm thường, sử dụng phổ biến là nước không nguồn, cùng với nước ở biển sâu.
Muốn học phương pháp thủy luyện, tất nhiên phải sử dụng nước tới luyện đan, đây là hoàn toàn và hỏa luyện đi ngược lại thuật luyện đan, cho nên rất nhiều thói quen hỏa luyện luyện đan sư, căn bản là không học được.
Phương Lâm ngay từ lúc đầu thử thủy luyện cũng có chút không có thói quen, nhưng tìm không được mười ngày, đã nắm giữ sơ bộ thủy luyện bí quyết.
Nhưng chỉ là nắm giữ bí quyết mà thôi, ngay cả có nội tình Đan Tôn, muốn nắm giữ một môn đan đạo hoàn toàn mới lạ, vẫn phải tốn chút thời gian.
Trong lúc Phương Lâm chìm đắm ở trong phương pháp thủy luyện không có cách nào tự kềm chế, thời gian lại trôi qua rất nhanh, đảo mắt một tháng lại qua đi.
Đại hội luyện đan sư sắp bắt đầu!
Mỗi một lần diễn ra đại hội luyện đan sư, đều là do Đan Minh đề nghị, do các nước tiến hành tổ chức, tuy rằng trên danh nghĩa là giao lưu, nhưng trên thực tế đã sớm biến thành so tài tranh đấu thực lực đan đạo giữa các nước.
Khác tới tranh đấu giữa các võ giả, tranh đấu giữa các luyện đan sư tuy rằng không động đao động thương, lại không nhìn thấy máu, nhưng không phải là tàn khốc bình thường.
Người thắng, bị người chú ý, một bước lên mây, từ nay về sau cao cao tại thượng.
Người thua, buồn bã thất sắc, bị mọi người chỉ trích. Nếu như không tấm lòng kiên nghị, chung quy sẽ chỉ là kẻ tầm thường vô vị.
Luyện đan sư đại biểu cho quốc gia của mình xuất chiến, trên vai bọn họ lại gánh lấy hi vọng của tất cả luyện đan sư của một quốc gia.
Vân quốc, Mạnh quốc cùng với Càn quốc tuy rằng đều là hạ tam quốc, nhưng tiêu chuẩn đan đạo giữa ba nước đó những năm gần đây lại dần dần kéo dài mức độ chênh lệch.
Càn quốc và Mạnh quốc ngược lại còn tốt. Hai nước ở trên đại hội luyện đan sư lần trước, có thể nói là chênh lệch không bao nhiêu, thậm chí Càn quốc còn muốn mạnh mẽ hơn một ít.
Nhưng chỉ là một ít mà thôi, có thể lúc đó các luyện đan sư của Càn quốc phát huy tốt hơn một chút.
Về phần Vân quốc, lại có trạng thái vượt lên trên Càn quốc và Mạnh quốc.
Trên đại hội luyện đan sư lần trước, luyện đan sư của Vân quốc biểu hiện cực kỳ kinh người, xuất hiện nhân vật cực kỳ chói mắt, lực ép cả hai nước Càn quốc và Mạnh quốc.
Thậm chí có lời đồn, tiêu chuẩn đan đạo của Vân quốc đã sắp đạt được trình độ quốc gia trung đẳng, tuy rằng lời đồn này vô cùng hoang đường, nhưng đủ để chứng minh đan đạo của Vân quốc là cường thịnh tới mức nào.
Ba ngày trước khi bắt đầu đại hội luyện đan sư, Đan Minh lại phái người tới đón Phương Lâm đi Càn Đô, gặp mọi người cùng hắn tham gia đại hội luyện đan sư.
Ở trong Đan Minh Càn Đô, Phương Lâm nhìn thấy các thanh viên khác cũng tham gia đại hội luyện đan. Trong đó có hai người chính là Lý gia Lý Kiến Long và Lý Phong.
Chỉ có điều Phương Lâm càng để ý tới một người khác hơn.