“Kết hôn với mình khiến anh ta khó xử đến vậy sao?”, Lý Sơ Ảnh không ngờ rằng một ngày nào đó cô lại bị người khác ghét bỏ.
Nhưng Lý Thanh Nham lại lo lắng nói: ‘Vậy chuyện của Diệu Diệu…”
“Chuyện của Diệu Diệu thì chủ tịch Lý không cần phải lo lắng quá nhiều, tình trạng của cô ấy đã ổn định, hơn nữa, tôi chắc chắn mình có thế chữa khỏi bệnh cho cô ấy, thân là bác sĩ, tôi sẽ không để cô ấy phải chịu tổn thương”.
“Cậu có thể xử lý sao?”. Nghe giọng nói quả quyết và tự tin của Triệu Lâm, biểu cảm của cả hai bố con Lý Thanh Nham và đêu đột nhiên thay đổi.
Đặc biệt là Lý Thanh Nham, vừa rồi Vương thánh thủ đã giải thích rất rõ ràng tình trạng của Diệu Diệu với ông ây.
Cho dù Vương thánh thủ có ra tay, rồi tìm được những dược liệu cao cấp mà ông ta cần, thì ông ta cũng chỉ có thế chắc chắn 50-60% có thể chữa khỏi bệnh tình của Diệu Diệu.
Nhưng Triệu Lâm lại vô cùng tự tin như vậy?
Anh tự tin thật hay chỉ giả vờ?
Trong lúc nhất thời, cả Lý Thanh Nham và Lý Sơ Ảnh đều không chắc chắn.
Nhìn thấy sự nghi ngờ trên khuôn mặt của cả hai.
Triệu Lâm nói: “Lý gia chủ, ông cũng nên suy nghĩ một chút đi, nếu tôi không thể chữa khỏi bệnh bấm sinh của Diệu Diệu, và không thể giải quyết ‘lời nguyền’ của nhà ông, vậy việc tôi và tiểu
thư Lý Sơ Ảnh kết hôn là để làm gì?”
“Xung hỉ đó…”. Lý Thanh Nham theo bản năng đáp lại.
Triệu Lâm bất đắc dĩ nói: “Chủ tịch Lý, sống ở thời hiện đại, tốt nhất là ông không nên tin vào những điều phong kiến mê tín như vậy”.
Lý Thanh Nham ngượng ngùng cười nhìn Lý Sơ Ảnh, trong mắt hai bố con tràn đầy bối rối.
Triệu Lâm còn quá trẻ!
Một bác sĩ trẻ như vậy thực sự có thể cứu được Diệu Diệu sao?
Lý Thanh Nham rất do dự!
Mặc dù Triệu Lâm là cháu trai của Triệu Bán Tiên, nhưng anh còn trẻ tuổi như vậy, thực sự đã thừa hưởng những kỹ năng của Triệu Bán Tiên sao?
Diệu Diệu rất quan trọng đối với Lý Thanh Nham, dù có thế nào đi nữa thì cô ấy cũng không thể chịu bất kỳ sơ suất nào.
Lý Thanh Nham cân nhắc một hối, nói: “Bác sĩ tiểu Triệu, không phải là tôi không tin tưởng cậu.
Chỉ là tôi nghĩ nên chuẩn bị sẵn sàng cho mọi thứ!
Tôi có thể cân nhắc để cậu chữa trị cho Diệu
Diệu, nhưng cậu cũng cân nhắc việc kết hôn với Sơ Ảnh thì sao?”
Triệu Lâm nhếch khóe miệng, liếc nhìn Lý Thanh Nham.
Đối phương đúng là người đứng đầu một gia tộc lớn, muốn cả hai bên, và cả hai bên đều phải tốt.
Triệu Lâm liếc nhìn Lý Sơ Ảnh, anh không tin một cô gái xinh đẹp như vậy, mà lại không có chàng trai nào theo đuổi.
Thôi quên đi, kéo dài được đến đâu hay đến đó, mấy ngày nữa, có thể đối phương sẽ thay đổi ý định giống như nhà họ Trần.
Triệu Lâm nghĩ về điều này và nói: “Chủ tịch Lý, để tôi nhắc nhở ông một chút, tình trạng của Diệu Diệu không thể trì hoãn quá lâu, nếu không Đại La Kim Tiên cũng không thể cứu được cô ây”.
Triệu Lâm nói xong liền đứng dậy rời đi.
Lần này Lý Thanh Nham không có ngán cản anh.
Đợi đến khi Triệu Lâm rời đi.
Lý Thanh Nham nói: “Tên nhóc này… chuyện gì xảy ra với cậu ra vậy? Sơ Ảnh, cho dù con không đẹp đến nghiêng nước nghiêng thành, nhưng vẫn là người đẹp đứng đầu của một thế hệ đúng không? Có rất nhiều người đàn ông bị con
hấp dẫn, nhưng tên nhóc này lại không muốn”.
Lý Sơ Ảnh cũng im lặng một lúc, cô đang tự hỏi liệu mình có hấp dẫn như những lời người khác nói hay không…
Nhưng sau đó cô nghĩ đi nghĩ lại, dường như nhận ra điều gì đó nên cô chủ động nói: “Bổ, bổ không thấy hành vi của Triệu Lâm có chút khác thường sao?”
“Thật sự là khác thường, một cô gái xinh đẹp như con mà cậu ta còn không cần, điều này đâu chỉ là khác thường, rõ ràng là không bình thường!”, Lý Thanh Nham trợn mắt.
Lý Sơ Ảnh nghĩ nghĩ rồi nói: “Theo lý thì ở độ tuổi này Triệu Lâm hẳn là sẽ rất mong đợi vào tình yêu, cho dù không có mong chờ thì cũng không nên chán ghét như vậy.
Có thể nào anh ta đã gặp phải điều gì đó, mới trở nên chán qhét con như vậy khônq?”