Chữ triện nhỏ trong chiếc nhẫn ngọc phong cách cổ xưa sáng lên từng chữ khi được Triệu Lâm rót chân khí vào.
Khi tất cả các chữ triện đều sáng lên, chúng nó hòa vào nhau, hóa thành một luồng sáng xanh quấn quanh nhẫn ngọc.
Lần đầu nhìn thấy luồng sáng xanh kia, cơ thể anh vô thức làm ra một loạt phản ứng kỳ lạ.
Đói khát! Khát vọng!
Anh cảm thấy cực kì h@m muốn luồng sáng xanh, ngay cả chân khí tích lũy trong đan điền cũng bắt đầu xôn xao.
Triệu Lâm không nhịn được mà dùng ngón tay cái chạm nhẹ vào luồng sáng xanh.
Vèol Luồng sáng xanh đi theo ngón tay bay vèo vào trong giữa mày anh. Ngay sau đó, đôi mắt Triệu Lâm phát ra màu xanh, trên trán nổi đầy gân xanh.
Anh cảm thấy trong đầu như có tiếng “ầm”, thế giới trước mắt lập tức thay đổi, dòng ký ức mênh mang và pháp môn lao nhanh vào trong đầu anh.
Khoảng hơn một giờ sau, anh tiêu hóa hết “tri thức” trong nhẫn ngọc, trên mặt không nhịn được toát lên vẻ chấn động.
Ông nội thế mà lại lập một bí thuật “trận pháp loại nhở” trong nhẫn ngọc. Bí thuật trình bày chỉ tiết cốt lõi Tam Thanh Công tầng thứ nhất, tầng thứ hai
và tầng thứ ba, kể cả những thứ cần thiết để đột phát lên tầng thứ hai và tầng thứ ba.
Dựa theo những tri thức trong nhẫn ngọc, Triệu Lâm mới hiểu được hóa ra bản chất tu hành đạo pháp là cướp đoạt quyền lực của ông trời.
Ông trời lập ra quy tắc thiên địa, không cho phép người thường “nghịch thiên sửa mệnh”.
Ví dụ như cảnh giới thứ nhất của tu sĩ tên “Sơ Nhập Môn Kính”, chỉ có được năng lực nhất định, chứ nhìn chung thì bản thân không có thay đổi gì lớn.
Nhưng mà khi tu sĩ bước lên cảnh giới “Đăng Đường Nhập Thất”, thân thể sẽ có sự thay đổi rất lớn về chất, ví dụ như tuổi thọ kéo dài đến khoảng một trăm ba
mươi tuổi, đồng thời thức tỉnh siêu năng lực.
Dù là kéo dài tuổi thọ hay là thức tỉnh siêu năng lực thì bản chất đều là chặt đứt gông xiềng mà ông trời trói buộc nhân loại.
Đương nhiên là ông trời sẽ không cho phép rồi.
Vậy nên lực lượng thiên đạo hạn chế nhân loại đến mức tối đa.
Có điều, nếu tu sĩ có được một sợi “tiên khí thượng cổ” do thiên địa dưỡng dục ra, hấp thu sợi tiên khí kia vào người, thì ở mức độ nào đó có thể lừa gạt được ông trời, khiến tu sĩ có thể đánh vỡ gông xiềng trói quanh thân, nắm giữ được một phần lực lượng thuộc về ông trời.
Triệu Lâm nhăm mắt lại, một sợi khói đặc màu xanh bay giữa đan điền anh.
Sợi khói đặc màu xanh kia chính là tiên khí thượng cổ mà ông nội để lại cho mình.
Nó cũng là chìa khóa mấu chốt để mình đột phá lên cảnh giới thứ hai của Tam Thanh Công.
Triệu Lâm dẫn đường chân khí trong cơ thể vọt về phía khói đặc màu xanh. Trong chớp mắt, chân khí trong cơ thể lập tức bị khói đặc màu xanh đồng hóa, nhiễm sang màu xanh, tỏa ra hơi thở cổ xưa, đồng thời liên tục chảy đến khắp nơi trong cơ thể Triệu Lâm.
Đến khi sáng sớm, Triệu Lâm rốt cuộc chuyển hóa xong một sợi tiên khí cuối cùng, đồng nghĩa với việc anh đã chính thức bước vào cảnh giới thứ hai của Tam Thanh Công, tức là “Đăng Đường Nhập Thất”.
Trải qua một đêm tu hành, bên ngoài cơ thể kể cả khuôn mặt của anh đều có một lớp bẩn dày màu đen tỏa ra mùi hôi thối khiến người ta không thể chịu được.
Theo cách nói của Đạo gia thì đây là “tẩy kinh phạt tủy” thông qua thiên địa tinh khí, bài xuất “hậu thiên uế vật” được tích lũy trong cơ thể người, khiến tu sĩ có được “khỏe mạnh vô tật”.
“Thân thể vô vật” chính là sau này sẽ không có bất bệnh tật gì, và tốc độ già cả sẽ chậm hơn người khác rất nhiều.
Triệu Lâm đứng dậy đi tắm rửa, xong rồi bắt đầu kiểm tra lại thu hoạch tối nay của mình.
Một: lên cảnh giới thứ hai. Hai: có thân thể vô thật. Ba: một số y thuật tăng lên, ví dụ như trong kế hoạch anh cần phải châm cứu cho Lý Diệu Diệu hai lần nữa thì đối phương mới hết bệnh, nhưng với thực lực bây giờ của hắn thì chỉ cần châm cứu một lần nữa là được.