Tửu Thần (Âm Dương Miện)

Chương 451: Tư Tuyền & Tư Động





Đang lúc Cơ Động lâm vào khó xử, Y Lệ Na tưởng chừng đã vô vọng thì một âm thanh bất ngờ vang lên:
- Để ta kí kết khế ước với hài tử của ngươi đi!
Nghe thấy thanh âm đấy, ánh mắt của mọi người lập tức đổ dồn về phía sau lưng Cơ Động. Người vừa phát ngôn đó là Trần Tư Tuyền, nàng vừa tháo mạng che mặt xuống, vừa tiến tới đứng bên cạnh Cơ Động.
- Tư Tuyền, ngươi là Ất Mộc hệ Ma sư, sao có thể làm thế được?
Cơ Động kinh hãi, vội vàng nhắc nhở nàng. Hắn tuyệt không hi vọng Trần Tư Tuyền vì muốn giúp mình mà đưa ra quyết định như thế. Cho dù bọn họ là Thiên Can thánh đồ, thì cũng ngấm ngầm có sự phân chia cao thấp về thực lực ở bên trong. Trần Tư Tuyền rõ ràng là một trong những người có tư chất tốt nhất. Cơ Động rất biết rõ một điều, nếu như luận về thiên phú, Trần Tư Tuyền tuyệt không thua kém so với mình và sư huynh. Chỉ có điều cho tới tận bây giờ, nàng vẫn luôn đảm nhiệm vai trò của một nhân vật phụ trợ sau lưng hắn, cho nên mọi người mới không có điều kiện để nhận thức thực lực của nàng. Trong tương lai, nàng nhất định sẽ là người nổi bật nhất trong Ất Mộc hệ, nếu chỉ vì vấn đề ma thú đồng bạn mà ảnh hưởng đến sự phát triển của nàng trong tương lai, đó không phải là điều Cơ Động muốn nhìn thấy.
Trần Tư Tuyền tựa hồ là hiểu thấu ý nghĩ trong lòng Cơ Động, khẽ mỉm cười nói:
- Đây là quyết định của ta, không liên quan đến Cơ Động lão sư ngươi. Có thể may mắn cùng hài tử của Long Hoàng và Kim Cương Long vương ký kết khế ước, đó chắc chắn là vinh hạnh của ta.
- Ất Mộc thuộc tính?
Kim Cương Long vương mở trừng hai mắt, đồng thời lộ vẻ do dự. Cơ Động nói không sai, song phương khế ước thành lập đương nhiên cùng thuộc tính là tốt nhất, bởi có thể hỗ trợ ma lực qua lại lẫn nhau. Để cho con của mình cùng với một Ất Mộc hệ ma sư ký kết khế ước, có phải là việc làm chính xác không đây?
Trần Tư Tuyền không hề khiếp đảm trước một Kim Cương Long vương khổng lồ. Nàng cười tươi tắn:

- Y Lệ Na tiền bối, ta không hồ đồ khi nói thế đâu. Ta tin rằng người thích hợp nhất trong các Thiên Can thánh đồ kí kết khế ước với hài tử của ngài chính là ta. Mặc dù ta và hài tử của ngài không cùng chúc tính nhưng chúng ta đều là Âm thuộc tính. Mặc dù chỉ dựa vào Âm thuộc tính, khi chúng ta tương hợp cũng không có quá nhiều ưu thế nhưng ngược lại ta sẽ vẫn làm tốt hơn bất cứ ai nơi đây. Ta trên người có Vĩnh Hằng Chi Khải của Sinh Mệnh nữ thần, lại tạm thời mượn lấy Sinh Mệnh Chi Hạch của Cơ Động lão sư. Hài tử của ngươi ấp trứng mãi không nở là do một nguyên nhân duy nhất, đó là sinh mệnh lực của nó không đủ mạnh để đột phá lớp vỏ trứng. Ta có thể cung cấp khế ước lực cho nó, đồng thời không ngừng cung cấp cho nó sinh mệnh lực khổng lồ. Mặc dù trong lúc nhất thời không cách nào giúp nó phá vỡ vỏ trứng, nhưng ta tin một thời gian nữa nhất định sẽ ấp trứng thành công.
Nghe Trần Tư Tuyền nói thế, Kim Cương Long vương vô cùng kinh ngạc:
- Ý ngươi nói là sau khi cùng con ta ký kết khế ước, ngươi sẽ không ngừng dùng sinh mệnh lực giúp nó hòa tan vỏ trứng sao? Nhưng làm như vậy sẽ ảnh hưởng rất lớn đến việc tu luyện của ngươi đó?
Mộc hệ Ma sư là những người sở hữu nguồn sinh mệnh lực khổng lồ, vì vậy cũng là người sống thọ nhất trong các ma sư. Nhưng một khi họ đã hao tổn sinh mệnh lực của mình, như vậy sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến tốc độ tu luyện, thậm chí còn ảnh hưởng đến tố chất thân thể.
Trần Tư Tuyền cười:
- Ta tin tưởng mình có thể xử lý tốt. Huống chi một khi có thể trợ giúp hài tử của ngươi ấp trứng thành công, nó cũng sẽ là sự trợ giúp rất lớn đối với ta.
Kim Cương Long vương nhìn thẳng vào ánh mắt kiên định của Trần Tư Tuyền, mục quang cũng dần nhu hòa trở lại:
- Thật ra cho dù hài tử của ta không thể ấp trứng thành công, ta vẫn trợ giúp các ngươi như đã hứa.
Vừa nói, Kim Cương Long vương chậm rãi giơ trảo thủ của mình lên, vẽ thành một họa đồ kì dị trên không trung. Nhất thời, một làn sáng nhu hòa khẽ lay động, xuất hiện trước mặt Trần Tư Tuyền.
Sau động tác đó của Kim Cương Long vương, một quả trứng rồng trong suốt tựa như phỉ thúy đã lặng lẽ xuất hiện.
Quả trứng rồng này nhìn qua hết sức kỳ lạ, toàn thân trắng như tuyết, trong suốt như phỉ thúy. Nó không có hình bầu dục như thông thường, mà lại có dạng hình tròn, đường kính chừng một thước. Mặc dù so với Long trảo của Kim Cương Long vương là không đáng kể, nhưng đối với nhóm Thiên Can thánh đồ mà nói cũng đã là quá to lớn rồi.
Trên quả trứng này thậm chí còn tản mát ra một tầng bạch sắc quang mang nhàn nhạt, giống như là bảo vật đang lóe sáng. Cho dù là các Thiên Can thánh đồ cũng có thể cảm nhận được nguồn ma lực khổng lồ ẩn chứa bên trong nó, hơn nữa còn có khí tức sinh mệnh vô cùng khổng lồ.
Kim Cương Long vương đem quả trứng đặt ở trước mặt Trần Tư Tuyền, dùng một đầu ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve nó:
- Bảo bối của ta, mụ mụ cũng không có ý định rời xa ngươi, nhưng vì để con có thể thành công phá trứng ra ngoài, mụ mụ không thể không để con cùng nhân loại ký kết khế ước. Hi vọng con sau này sẽ tha thứ cho ta.
Kim Cương Long vương vừa dứt lời, quả trứng rồng trắng như tuyết kia lập tức nhanh chóng xoay tròn. Vừa xoay tròn, từ trong quả trứng thế nhưng lại như có một ngón tay nhô ra, chỉ chỉ về phía Trần Tư Tuyền, sau đó lại chỉ chỉ bản thân. Một màn này làm nhóm Thiên Can thánh đồ phải trợn mắt há hốc mồm, ngay cả bản thân Trần Tư Tuyền (Liệt Diễm) cũng cũng không khỏi cảm thấy kinh ngạc.
Kim Cương Long vương Y Lệ Na dường như đã quá quen thuộc với việc đó, nên thản nhiên nói với quả trứng:
- Bảo bối, chính là nàng sao? Con hài lòng kí kết với nhân loại này sao?
Trứng rồng quay tít một vòng, cứ như vậy mà lăn tới, quay chung quanh Trần Tư Tuyền. Thậm chí Cơ Động đứng bên cạnh Trần Tư Tuyền cũng phải vội vàng lui sang một bên, tránh bị nó va chạm vào.
Một màn quỷ dị khác lại hiện ra trước mắt mọi người. Sau khi xoay một vòng chung quanh Trần Tư Tuyền, quả trứng rồng thoáng co rút lại, sau đó như mượn lực nhảy lên không trung. Từ bên trong quả trứng phát ra những tràng âm thanh ô ô khoan khoái, tầng bạch quang bên ngoài lại càng thêm cường thịnh. Ngay sau đó, quả trứng vốn có đường kính chừng một thước, thế nhưng giờ đây lại nhanh chóng thu nhỏ còn chừng một xích (3 tấc) rồi bắn thẳng vào vòng tay Trần Tư Tuyền.

Ôm quả trứng rồng trắng như tuyết vào lòng, ánh mắt của Trần Tư Tuyền cũng thoáng ngây dại bởi quả trứng rồng kia không ngớt thân mật cọ cọ vào bầu ngực căng vút của nàng, đồng thời một tia hữu hảo thâm tình từ trong quả trứng nhanh chóng truyền vào linh hồn Trần Tư Tuyền, tựa hồ như đang vấn an nàng vậy.
Thấy một màn như vậy, Kim Cương Long vương vui mừng quá đỗi:
- A! Tiểu cô nương, bảo bối của ta rất thích ngươi đó. Thật tốt quá, ngươi có thể cùng nó ký kết khế ước được rồi.
Đỗ Minh đứng một bên, mắt tròn xoe, miệng lẩm bẩm:
- Ngất mất thôi! Ngay cả trứng rồng cũng thích đẹp. Vừa nhìn thấy sự xinh đẹp của Tư Tuyền, liền lập tức đồng ý...
Kim Cương Long vương nói:
- Các ngươi vậy là không biết rồi, Long tộc của ta là tộc biết thưởng thức nhất, cũng là tộc yêu thích cái đẹp, nhất là những thứ có thể giúp cái đẹp lưu truyền mãi mãi. Khắp nơi trên thế giới bên ngoài chẳng qua chỉ biết chúng ta thích những đồ vật phát sáng long lanh mà thôi. Thật ra phải nói chúng ta thích hai chữ "xinh đẹp" mới đúng. Tiểu cô nương này theo góc độ thẩm mỹ của Long tộc chúng ta chính là hoàn mỹ vô khuyết. Ngay cả ta còn muốn ghen tỵ với nàng, thì bảo bối của ta thích nàng cũng là chuyện bình thường. Đây quả nhiên là chuyện quá tốt.
Cơ Động đột nhiên mở miệng hỏi:
- Y Lệ Na tiền bối, hài tử của ngươi mặc dù còn chưa phá trứng ra ngoài, nhưng nếu ta nhìn nhận không sai thì nó hẳn đã sớm có ý thức của mình, thậm chí có thể thay đổi hình thái vỏ trứng. Đây là do nguyên nhân gì?
Y Lệ Na thở dài nói:
- Đây chính là chỗ biến dị của nó. Vỏ trứng này cực kỳ bền bỉ, bền bỉ đến mức ta cùng Long Hoàng đều không có bất kỳ biện pháp nào. Chúng ta lại không thể thông qua công kích mạnh mẽ phá vỡ vỏ trứng. Nhiều năm như vậy qua đi, bảo bối của ta đã đã sớm có ý thức của mình. Nó mặc dù không thể phá vỏ chui ra, nhưng lại có thể thông qua vỏ trứng mà phóng thích lực lượng của mình. Mặc dù ta không muốn thừa nhận, nhưng lại không thể không nói cho các ngươi biết, vỏ trứng của con ta chính là một vũ khí vô cùng tốt. Cho dù không thể nói là thần khí nhưng cũng không kém là bao nhiêu. Con ta có thể thông qua lực lượng của bản thân mà biến ảo vỏ trứng thành bất kì hình dáng nào. Lực phòng ngự của vỏ trứng này cho dù hứng chịu công kích của trung cấp Tất Sát Kỹ cũng không hề hấn gì. Nếu không phải vỏ trứng này khó dây dưa như vậy, bảo bối của ta làm sao có thể chịu thiệt thòi như thế? Bệ hạ đã mời Địa Long tổ xem xét, lão nhân gia ấy nói hài tử của ta chỉ có thể dựa vào lực lượng của chính bản thân mà đột phá ra ngoài. Nếu như dùng ngoại lực áp đặt chính là xúc phạm tới nó. Nếu không phải như thế, ta làm sao có thể để bảo bối của mình rời xa, cũng như kí kết khế ước với nhân loại chứ?
Vừa nói, Kim Cương Long vương lại lặng lẽ rơi lệ. Bất luận là chủng tộc nào, thì tình thương của mẹ cũng vĩnh viễn không đổi.
Nhóm Thiên Can thánh đồ nhìn Trần Tư Tuyền mà khâm phục không thôi, mặc dù nàng nói việc mình ấp trứng không có quan hệ với Cơ Động, nhưng bên trong sao lại không dính dáng đến chứ? Trong nhóm Thiên Can thánh đồ, có một người trợ giúp ấp trứng hài tử của Kim Cương Long vương và Long Hoàng, có thể nói càng khiến Long tộc trở nên thân mật hơn với bọn họ. Vào thời điểm những người còn lại tìm kiếm tọa kị, nhất định sẽ chọn được những Cự Long mạnh mẽ nhất.
Trần Tư Tuyền hy sinh bản thân như vậy, đã tạo điều kiện cho bọn họ tìm được Cự Long làm ma thú đồng bạn. Mọi người dĩ nhiên là đem phần nhân tình này ghi tạc trong lòng. Ai nấy đều thấy được nàng làm như vậy là có quan hệ rất lớn với Cơ Động, vừa thay Cơ Động giải quyết vấn đề khó khăn trước mắt, mà nhóm Thiên Can cũng nhận được chỗ tốt. Bọn họ ai nấy đều tự hỏi liệu mình có thể làm được như nàng không, căn bản không có nửa phần do dự chùn bước.
Cơ Động sải bước tới trước mặt Trần Tư Tuyền, nắm lấy bả vai nàng:
- Tư Tuyền, ngươi đã suy nghĩ kĩ chưa?
Trần Tư Tuyền khẽ mỉm cười, nhẹ vuốt vuốt quả trứng rồng như tuyết trắng trong suốt kia. Quả trứng tựa hồ cũng đang hưởng thụ âu yếm từ nàng, bề mặt vỏ trứng thoáng ngọ nguậy thay đổi hình dáng.
- Ta đã suy nghĩ rất rõ ràng. Ta nghĩ ít nhất ta cũng có quyền quyết định lựa chọn ma thú của mình chứ?
Nhìn đôi mắt ôn nhu bình thản của nàng, nội tâm Cơ Động tựa như một sợi dây căng cứng bị cắt đứt. Lại thêm làn da trên cánh tay trơn nhẵn của Trần Tư Tuyền gợi lên vóc dáng mê người ẩn dưới lớp xiêm y, khiến cho Cơ Động không khỏi dâng lên từng cơn xúc cảm trong lòng. Bàn tay hắn vẫn nắm chặt lấy bờ vai Trần Tư Tuyền còn chưa buông ra.

Mặc dù hắn không nói thêm gì nữa, nhưng hắn biết bản thân mình lại thiếu nợ Trần Tư Tuyền một lần nữa. Hắn thầm than trong lòng, không biết ân tình của nàng đến khi nào hắn mới có khả năng trả sạch.
Trần Tư Tuyền thật ra còn suy nghĩ sâu xa hơn cả nhóm Thiên Can thánh đồ. Nàng quyết định cùng quả trứng rồng này ký kết khế ước không chỉ là vì muốn giúp Cơ Động, mà còn vì ánh mắt của Kim Cương Long vương đã gợi lên tình cảm gia đình trong lòng nàng.
Thuở ban đầu, Liệt Diễm chính là đản sinh từ trong hư vô, hấp thu tinh hoa của thiên địa mà phát triển thành một đóa Địa Tâm Hồng Liên. Thiên địa chính là cha mẹ của nàng. Mấy ngày qua, trước sau lần lượt chứng kiến A Kim và Địa Long tổ nhận cha con, rồi lại nhìn cảnh Long Hoàng, Hỏa Long Vương và Đại Diễn Thánh Hỏa Long cả nhà đoàn tụ, trong lòng nàng vô cùng xúc động. Chính bởi vì nàng không cha không mẹ nên cảm xúc mới khắc sâu như thế.
Vì vậy, thấy nước mắt của Kim Cương Long vương, nàng lập tức quyết định giúp người mẹ này.
Dĩ nhiên, nàng quyết định như vậy không hoàn toàn là do cảm tính mù quáng. Không ai có thể so sánh với nàng về ảo diệu của nguyên tố ma lực. Nàng có ít nhất sáu thành nắm chắc có thể mượn khế ước lực trợ giúp con rồng nhỏ này phá trứng ra ngoài. Đồng thời bản thân nàng cũng có một phần tư tâm trong đó, việc ấp trứng của Kim Cương Long vương không phải là một sớm một chiều là đã xong. Sau khi mọi người rời khỏi Long cốc, dĩ nhiên ai nấy đều có tọa kị riêng của mình, chỉ có nàng là không có. Như vậy sau này dù có đi bất cứ nơi đâu, nàng sẽ luôn có điều kiện độc chiếm Cơ Động, cùng hắn ngồi chung trên Đại Diễn Thánh Hỏa Long. Lần này nàng chủ động giúp Cơ Động giải quyết vấn đề khó khăn trước mắt, hẳn sau này cũng không thể cự tuyệt lời yêu cầu ngồi chung tọa kị của nàng.
- Y Lệ Na, hài tử của ngươi tên gọi là gì?
Trần Tư Tuyền nhẹ giọng hỏi.
Y Lệ Na nói::
- Bởi vì hài tử vẫn chưa phá trứng ra ngoài, nên chúng ta tạm gọi nó là Đản Đản. Ngươi đã quyết định cùng nó ký kết khế ước, vậy chúng ta nhường cho ngươi quyền đặt tên cho nó. Ta tin bệ hạ cũng không phản đối chuyện này.
Để cho một đời Long Vương đem quyền đặt tên cho con mình tặng cho người khác, sợ rằng đây là trường hợp đầu tiên trong Long tộc. Huống chi một khi tiểu Long thành công phá trứng ra ngoài, nó sẽ trở thành người thừa kế trực hệ của Long Hoàng, ngay cả Đại Diễn Thánh Hỏa Long cũng bị đẩy lui xuống vai trò dự bị cho ngôi vị.
Trần Tư Tuyền khẽ vuốt ve quả trứng trong tay, mỉm cười nói:
- Ta tên là Tư Tuyền, vậy gọi nó là Tư Động đi. Hi vọng nó sớm có thể chân chính phá vỡ trói buộc, mạnh mẽ phát triển. Y Lệ Na, như thế có được không?
- Tư Động? Tốt, vậy cứ gọi là Tư Động đi.
Y Lệ Na rất thích hàm nghĩa của cái tên này. Nàng cũng nhìn ra được một khi Trần Tư Tuyền đã đáp ứng, nhất định sẽ toàn lực ứng phó thay nàng ấp trứng thành công.
Cơ Động khép hờ hai mắt, lặng yên lui sang một bên, cơ hồ là đem hết toàn lực áp chế nội tâm đang vọng động của mình.