Tửu Thần (Âm Dương Miện)

Chương 214: Ta là bạn gái của hắn (Thượng)





Liệt Diễm nắm bàn tay Cơ Động. Lúc này, Cơ Trường Tín, Cơ Vân Sinh mới nhìn thấy dung mạo Liệt Diễm. Mặc dù bọn họ thân là Bình Đẳng Vương, Cơ Trường Tín lại là nhất đại Bắc Đẩu Miện Hạ, Chí Tôn Cường Giả, nhưng mà, khi bọn họ nhìn thấy Liệt Diễm, không ngờ cũng không thể ức chế được nội tâm rung động của mình, ánh mắt thoáng có có chút dại ra.
Liệt Diễm hoàn mỹ, cũng không chỉ là dung mạo, dáng người, mà còn là khí chất tuyệt thế nữa, thần thánh, cao quý, thâm thúy, uy nghiêm... cho dù bọn họ thân là Bình Đẳng Vương, nhưng cũng có một cảm giác ngưỡng mộ.
Nhất là khi bọn họ phát hiện ra, lúc Liệt Diễm xuất hiện, sự đạm mạc bình thản của Cơ Động đã không hề tồn tại nữa. Trong cặp mắt của hắn, chỉ có ôn nhu nồng đậm cùng với lo lắng. Bất luận ở nơi nào đi nữa, chỉ cần Liệt Diễm vừa mới xuất hiện, liền lập tức trở thành mục tiêu ánh mắt của hắn, hiện tại cũng không ngoại lệ.
Ánh mắt Cơ Trường Tín rất nhanh khôi phục lại bình thường. Thân là Chí Tôn Cường Giả, năng lực tự khống chế của hắn mạnh mẽ phi thường. Ánh mắt liếc nhẹ trên người Liệt Diễm, hắn giật mình phát hiện, cô gái trước mắt này không ngờ lại cấp cho hắn một loại cảm giác nhìn không thấu. Nhất là phương thức xuất hiện lúc nãy của nàng, hình như là kỹ năng Truyền Tống Thuấn Di trong truyền thuyết.
- Ngươi là ai?

Cơ Trường Tín trầm giọng nói.
Liệt Diễm lạnh nhạt cười một tiếng:
- Ta là bạn gái của Cơ Động. Ta có thể thay hắn để mà thuyết phục ngươi. Cơ Động không thể ở lại đây làm Bình Đẳng Vương, kỳ thật rất là đơn giản. Bởi vì, hắn cũng không giống như ngươi, Cửu Quan, cũng không phải là cực hạn của hắn.
- Ngươi nói cái gì?
Cơ Trường Tín chấn động. Cơ Vân Sinh đứng sau lưng hắn cũng đã sắc mặt đại biến. Lời nói của Liệt Diễm tuy rằng đơn giản, nhưng mà một câu Cửu Quan cũng không phải là cực hạn, nhưng lại khiến cho hai đời Bình Đẳng Vương trước mắt kia cảm thấy rung động thật lớn. Cho tới nay, trong giới Âm Dương Ma Sư, Chí Tôn Cửu Quan, chính là mục tiêu của tất cả các Ma sư cố gắng. Cửu Quan cũng không phải là cực hạn, như vậy, cái gì mới là cực hạn?
Liệt Diễm lạnh nhạt cười một tiếng:
- Cửu Quan, chính là cực hạn trước mắt mà nhân loại các ngươi biết tới mà thôi. Thánh Tà Đảo vì sao mà hình thành, các ngươi cũng biết phải không? Đó là do Thiên Can Thánh Đồ đời thứ nhất tạo ra. Nhưng mà, các ngươi cho rằng hai mươi người có thực lực Cửu Quan lại có thể sáng tạo ra một Thánh Tà Đảo, tương đương với một tỉnh lớn của Đế Quốc các ngươi hay sao? Còn có những sóng gió trên biển, những đàn Hải ma thú khổng lồ, cùng với Vạn Lôi Kiếp Ngục Giới bao trùm cả Thánh Tà Đảo nữa. Những thứ đó, đều là Cửu Quan Ma Sư có thể làm được hay sao? Cho dù là bọn họ sử dụng mười hệ ma lực dung hợp, cũng không có khả năng tạo thành kỳ tích như thế. Sở dĩ xuất hiện kỳ tích như thế, nguyên nhân chỉ có một. Bởi vì Thiên Can Thánh Đồ đời thứ nhất, đều đã đột phá trói buộc của Cửu Quan, đạt tới một cảnh giới khác, đó chính là Thánh Giai.
Nghe những gì Liệt Diễm nói, Cơ Vân Sinh không khỏi có chút mờ mịt, nhưng khí tức Cơ Trường Tín lại rõ ràng trở nên rung động mãnh liệt, nhìn chằm chằm vào Liệt Diễm, cơ hồ là khẩn cấp nói:
- Thánh Giai trong truyền thuyết thật sự là có tồn tại hay sao?

Liệt Diễm chầm chậm gật đầu:
- Đương nhiên là có tồn tại. Chẳng qua, hiện tại trên đại lục các ngươi, cũng không có Thánh Giai cường giả mà thôi. Duy chỉ có tại năm tầng trung tâm của Thánh Tà Đảo, Ngũ Đại Thánh Thú thống trị toàn bộ Thánh Tà Đảo, mới là Thánh Giai. Nếu như không có bọn họ tồn tại, hai mảnh đại lục các ngươi làm sao có thể bị ngăn cách lâu đến như vậy? Bất luận là Thánh Tà Thiên Bình, Thánh Tà Thông Đạo, Vạn Lôi Kiếp Ngục Giới, tất cả những thứ đó, đều là do sức mạnh của Ngũ Đại Thánh Thú làm suối nguồn năng lượng hỗ trợ. Thiên Can Thánh Đồ đời thứ nhất sáng tạo ra Thánh Tà Đảo, thi triển ra Vạn Lôi Kiếp Ngục Giới những chuyện đó cũng rất quan trọng. Nhưng mà, càng thêm quan trọng hơn nữa chính là, bọn họ gọi về từ Thần Giới năm tọa kỵ của Ngũ Nguyên Tố Chi Thần, Ngũ Đại Thánh Thú, lúc này mới duy trì được nền hòa bình giữa hai mảnh đại lục Quang Minh cùng với Hắc Ám. Thánh Tà Chi Chiến sở dĩ tồn tại, ý nghĩa của nó cũng không phải là để cho hai mảnh đại lục các ngươi so đấu về thực lực. Tác dụng chân chính, là để học hỏi kinh nghiệm. Để cho các thanh niên cường giả trên hai mảnh đại lục các người học hỏi kinh nghiệm, để đạt được mục tiêu phá tan cảnh giới Thánh Giai. Điều này, chỉ sợ các ngươi cũng không biết được. Cho dù là các đời Thiên Can Thánh Đồ cũng không hề biết được điều này.
Cơ Trường Tín lắng nghe vô cùng chuyên chú, Cơ Vân Sinh nhịn không được, hỏi:
- Dựa theo như lời ngươi nói, Cơ Động có cơ hội có thể đánh sâu vào Thánh Giai sao?
Liệt Diễm gật gật đầu, nói:
- Đúng vậy, Thánh Giai còn được gọi là Bán Thần Giai. Đặc điểm của chúng chính là có được Hỗn Độn Chi Lực. Chỉ khi nào có được Hỗn Độn Chi Lực có khả năng sáng tạo, mới có khả năng đánh sâu vào Thánh Giai. Điều này, các ngươi đều không thể làm được. Nhưng mà, Cơ Động cũng đã có được. Hơn nữa, hắn cũng không chỉ có được Hỗn Độn Căn Nguyên, càng có được Hỗn Độn Chi Hỏa của bản thân. Tương lai của hắn, không phải các ngươi có khả năng tưởng tượng được. Với tiềm lực của hắn như thế, bắt hắn làm Bình Đẳng Vương, chỉ làm trở ngại hắn không thể đánh sâu vào Thánh Giai. Huống chi, Thánh Giai vẫn như trước không phải là cực hạn của hắn.
- Thánh Giai còn không phải là cực hạn, vậy đâu mới là cực hạn?
Lúc này người đặt câu hỏi lại chính là bản thân Cơ Động. Liệt Diễm từ trước tới giờ vẫn chưa từng nói qua với hắn điều này. Liệt Diễm nói mình có khả năng đánh sâu vào Thánh Giai, trong lòng hắn đã nóng như lửa đốt, Thánh Giai cũng không chỉ đại biểu cho thực lực, đồng thời cũng đại biểu cho sinh mệnh có thể kéo dài. Có thể có được tuổi thọ càng nhiều, hắn tự nhiên cũng có thể có thời gian đủ lâu để ở bên cạnh Liệt Diễm. Còn có chuyện gì khiến hắn cảm thấy hưng phấn hơn chuyện này nữa cơ chứ?
Liệt Diễm mỉm cười:

- Vừa rồi ta đã nói, Ngũ Đại Thánh Thú, chỉ là tọa kỵ của Ngũ Nguyên Tố Chi Thần. Chúng nó chỉ là Thánh Giai, là Bán Thần, cũng chưa phải chân chính là Thần. Trên Thánh Giai, tự nhiên chính là Thần Giai. Nếu dùng cấp bậc ma sư của nhân loại các ngươi để mà tính toán. Như vậy, chín mươi chín cấp thành Thánh, một trăm cấp thành Thần. Chỉ kém một bậc, chênh lệch một trời một vực. Lúc ngươi có thể đột phá trăm cấp, trở thành Thần, như vậy, tính mạng của ngươi cũng sẽ trở thành vô cùng dài lâu, thậm chí bất cứ lúc nào cũng có thể rời khỏi thế giới này, chân chính đi đến Thần Giới.
Lời nói của Liệt Diễm, gây cho Cơ Trường Tín và Cơ Vân Sinh một cảm giác rung động. Nhất là Cơ Trường Tín. Bản thân hắn chính là Chí Tôn Cường Giả. Nhưng nhiều năm tới nay, tu vi của hắn muốn tiến thêm một bước thế nhưng lại khó như lên trời. Cho dù bản thân là Chí Tôn Cường Giả, hắn cũng không dám khẳng định có thể vượt qua được cảnh giới Chí Tôn Cường Giả này hay không. Lời nói của Liệt Diễm, giống như là thắp cho hắn một ngọn đèn dẫn đường vậy. Càng làm cho bản thân hắn cảm thấy kinh ngạc chính là, đối với tất cả những lời mà Liệt Diễm nói, hắn không ngờ cũng không hề nảy sinh bất cứ nửa phần hoài nghi nào.
- Cơ Động đã là hậu nhân của các ngươi. Nếu các ngươi hy vọng hậu nhân của mình có thể xuất hiện một Thánh Giai Cường Giả, thậm chí là Thần Giai Cường Giả, như vậy, cũng không nên miễn cưỡng bắt ép hắn làm chuyện gì cả. Chỉ có không ngừng khổ luyện, không ngừng tích lũy kinh nghiệm, hắn mới có thể chân chính tiến bộ được. Không biết những lời ta vừa giải thích đó, hai vị có cảm thấy vừa lòng chưa?
Cơ Trường Tín và Cơ Vân Sinh liếc nhìn nhau, có ông nội ở đây, Cơ Vân Sinh tự nhiên cũng không cần nói thêm cái gì. Cơ Trường Tín thoáng ngẫm nghĩ một chút, quay sang nói với Cơ Động:
- Cho ta xem Hỗn Độn Chi Hỏa của ngươi đi.
Cơ Động chậm rãi năng hai tay của mình lên. Quang mang nồng đậm màu đen cùng với màu trắng cơ hồ đồng thời từ trên lòng bàn tay hắn bốc lên. Nhất thời, bên trong toàn bộ đại sảnh, trong nháy mắt đã bị Hỏa Nguyên Tố nồng đậm choáng đầy. Thuộc tính áp chế mạnh mẽ do Cực Hạn Dương Hỏa, Cực Hạn Âm Hỏa mang đến, cho dù là cảnh giới Bát Quan như Cơ Vân Sinh cũng bị ảnh hưởng thật lớn. Cảm nhận được khí tức tản mát ra trên người Cơ Động, Cơ Vân Sinh giật mình phát hiện, nếu không phải có ông nội ở đây, chỉ dựa vào chính mình, e rằng thật sự không có khả năng bắt đứa cháu nội cường hãn này ở lại.