Tửu Thần (Âm Dương Miện)

Chương 204: Tối nay chúng ta ngủ thế nào? (Thượng)





- Cơ Động, tối nay chúng ta sẽ ngủ như thế nào?
Liệt Diễm hạ giọng nói. Trên khuôn mặt ngây thơ hoàn mỹ hơi ửng đỏ một chút, nhìn qua cực kỳ đọng lòng người.
Nhìn bộ dáng hơi thẹn thùng của nàng, Cơ Động chỉ cảm thấy cái mũi chợt nóng bừng lên, suýt chút nữa là xịt máu ra.
Cũng không thể nói là hắn có sức chống cự thấp. E rằng đổi lại bất cứ một gã nam nhân nào khác, tình hình cũng sẽ không tốt hơn so với hắn chút nào.
- Chuyện này...
Quay lại liếc nhìn sơ qua cái giường lớn trong phòng một cái, Cơ Động nhất thời có chút nhức đầu. Lúc trước khi hắn và Liệt Diễm cùng ở chung một gian phòng tại chỗ của Sâm Yêu, cũng không có cảm giác gì quá lớn. Rõ ràng, trong gian phòng kia của Sâm Yêu đúng là không hề có bất cứ vật dụng gì cả. Tối đến hai người cứ việc trực tiếp ngồi xuống một góc, tu luyện suốt đêm là được.
Nhưng nơi này lại là khách sạn, cảm giác so với gian nhà đơn giản của Sâm Yêu liền hoàn toàn khác nhau. Cái giường lớn mê người kia, cảm giác yên tĩnh tao nhã, lãng mạn trong phòng. Bên cạnh lại có một Liệt Diễm hoàn mỹ tuyệt sắc như thế, nếu nói trong lòng Cơ Động không hề có bất cứ tưởng tượng nào, quả thật hắn cũng không phải là nam nhân.

Bất quá, lý trí vẫn là chiến thắng dục vọng. Cơ Động thử dò hỏi:
- Bảo A Kim tiến hành tu luyện ở phòng khách bên ngoài, còn chúng ta ngủ trong phòng ngủ?
- A? Cơ Động, ngươi...
Mặt Liệt Diễm nhất thời đỏ lên, tựa như một quả táo đỏ chín mọng vậy, da thịt mềm mịn căng tròn, khiến cho Cơ Động nhìn thấy trong lòng thầm mong được cắn lên đó một miếng. Hắn biết là, Liệt Diễm tựa hồ đã hiểu lầm rồi...
- Liệt Diễm, đừng hiểu lầm, ý của ta là, bảo A Kim ngồi bên phòng ngoài tu luyện, ta và ngươi ở phòng trong cũng là ngồi tu luyện mà thôi.
Liệt Diễm lúc này mới trấn tĩnh lại. Bất quá, nghĩ đến những suy nghĩ lúc trước của mình, khuôn mặt của nàng không có bớt đi mà ngày càng đỏ lên hơn. Nàng phát hiện, mình càng ngày càng giống những nữ nhân nhân loại bình thường hơn.
Liệt Diễm cũng không có mở miệng, nhưng A Kim nãy giờ vẫn đứng một bên lại mở miệng nói:
- Không được. Ta và chủ nhân ngủ ở phòng trong, ngươi ngủ ở phòng ngoài.
Cơ Động nhướng mày, nói:
- Ở đây cũng không đến phiên ngươi làm chủ đâu.
A Kim hừ lạnh một tiếng, nhiệt độ bên trong căn phòng tựa hồ giảm xuống vài phần:
- Nam nhân cũng không có ai là người tốt cả.

Cơ Động tò mò nói:
- Chẳng phải ngươi đã mất ký ức rồi sao? Làm sao lại biết là nam nhân cũng không phải là người tốt?
A Kim lạnh lùng nói:
- Bản thân nam nhân đã không phải là người tốt.
Cơ Động im lặng không nói nên lời. Liệt Diễm mỉm cười, nói:
- A Kim, kỳ thật, nếu ngươi nhận người nào cứu sống ngươi làm chủ nhân, như vậy, người đó cũng không phải là ta, mà là Cơ Động mới đúng. Chính hắn đã đem ngươi từ Thánh Tà Đảo trở về, đưa xuống thế giới Địa Tâm. Nếu như không có hắn, hiện tại bây giờ ngươi vẫn còn bị đóng băng trên Thánh Tà Đảo, không biết đến khi nào mới có thể khôi phục lại được.
A Kim lắc lắc đầu:
- Không, ta chỉ nhận ngươi là chủ nhân của ta. Cho dù là hắn đã cứu ta đi nữa, hắn cũng không có tư cách làm chủ nhân của ta.
- Ai cần ngươi nhận là chủ nhân cơ chứ? Ngươi đã nhận Liệt Diễm làm chủ nhân, như vậy cũng không có quyền thay hắn làm chủ. Tối nay ngủ thế nào, cũng chỉ có thể là Liệt Diễm quyết định.
Nghe Cơ Động nói những lời này, A Kim tựa hồ là bị chọc giận. Nàng bước nhẹ về phía trước một bước, vốn đang đứng cách Cơ Động hơn ba thước, nhưng chỉ bằng vào một bước nhìn qua nhẹ nhàng đơn giản này, nàng đã phóng tới trước mặt Cơ Động.
Ngay trong nháy mắt A Kim bước tới, Cơ Động chỉ cảm thấy một cỗ năng lượng hàn khí băng lãnh không gì sánh kịp nhất thời ập tới, bao phủ toàn bộ thân thể mình. Làn da mình thậm chí còn bị luồng hàn khí này áp bức đến mức phải run rẩy lên. Đó cũng không phải chân chính là hàn khí, mà chính thức là sát khí ngập trời. Cơ Động từ trước đến giờ vẫn chưa bao giờ thấy qua ai có thể tản mát ra được sát khí mãnh liệt đến như thế. Lúc này, bộ Toàn thân khải giáp trên người A Kim, đã bộc phát ra một luồng hào quang màu vàng kim mỹ lệ lóa mắt.
Hiện tại là Cơ Động chính mình đối mặt, nên hắn rốt cuộc cũng đã nhìn thấy được phương thức xuất thủ của A Kim. Vũ khí của nàng chính là đôi tay của mình. Cánh tay phải của bộ giáp vàng kim kia nháy mắt nâng lên trước, trong phút chốc, một đạo kim quang sáng lạn chợt từ tay nàng bộc phát ra. Đạo kim quang kia vừa bay ra khỏi tay nàng liền hóa thành trăm ngàn đạo hào quang kim sắc. Hiển nhiên là mỗi một đạo kim quang sắc bén đó, hoàn toàn là do ma lực Cực Hạn Âm Kim ngưng tụ lại mà thành, hoàn toàn giống như thực thể, chóng đầy khí tức sắc bén không gì không thể phá.
Đặc tính của Dương Kim là cực kỳ xuyên thấu cùng với khả năng phá hoại cực mạnh, còn Âm Kim lại là cực độ sắc bén cùng với thiên biến vạn hóa. Không hề nghi ngờ, trong Ngũ Hành, Kim Hệ là có tính công kích mạnh mẽ nhất.

Mà A Kim lại đem đặc tính đó bày ra một cách vô cùng hoàn mỹ.
Trong nháy mắt bùng nổ ra khí thế sắc bén cùng với sát khí cực kỳ cường hãn. Một kích đơn giản, trực tiếp này của A Kim lại choáng đầy khí thể cực kỳ thảm liệt. Toàn bộ lực công kích cùng với sát khí, khí thế hoàn toàn dung hợp thành một thể, giống như là một thanh kiếm cực kỳ sắc bén, chém thẳng về phía Cơ Động.
Kinh nghiệm chiến đấu của Cơ Động coi như là cực kỳ phong phú, nhưng một đối thủ giống như A Kim vậy, đem khí thế cùng với kỹ năng hoàn toàn kết hợp lại với nhau, hắn lại là lần đầu tiên gặp được. Kỹ xảo chiến đấu của A Kim có thể nói là cường hãn nhất trong những người mà hắn từng gặp qua. Cho dù là những Chí Tôn Cường Giả như Âm Triêu Dương, Âm Chiêu Dung, ở phương diện đó cũng không thể nào kết hợp hoàn mỹ giống như A Kim được.
Cái Âm Miện màu vàng nâu ngang nhiên xuất hiện trên đỉnh đầu A Kim. Giống như của Cơ Động, đồng dạng là Lục Quan, còn có ba khỏa Miện Tinh, đại biểu cho thực lực sáu mươi sáu cấp của hắn. Nhưng lúc này A Kim chỉ có thực lực sáu mươi sáu cấp, dưới tình huống khí thế hoàn toàn kết hợp lại, gây cho Cơ Động cảm giác giống như là đang đối mặt với Thất Quan ma sư vậy, thậm chí còn khủng bố hơn một bậc nữa. Toàn thân nàng giống như là vì giết chóc mà sinh ra vậy.
Đối mặt với lực áp bách cường đại như vậy, trạng thái thân thể Cơ Động cũng nháy mắt tăng lên đến đỉnh cấp. Đây chính là chỗ tốt của Linh Hồn Chi Hỏa. Sau khi Hỗn Độn Chi Hỏa kết hợp với linh hồn, toàn bộ ma lực của Cơ Động đều đã được Linh Hồn Chi Hỏa điều động. Năng lực phản ứng của hắn so với trước kia gần như nhanh hơn gấp đôi. Linh Hồn Chi Hỏa chính là ma lực cùng với tinh thần lực hoàn mỹ kết hợp, gặp phải áp lực càng lớn, nó liền kích phát ra tiềm lực càng mạnh hơn nhiều, đem năng lực của bản thân Cơ Động hoàn toàn bộc phát ra hết.
Đối mặt với một kích tràn ngập sát khí vô tận của A Kim, Cơ Động đáp lại chính là một quyền. Khí thế của hắn căn bản không kịp ngưng tụ lại, chỉ có ma lực là có thể nháy mắt điều động. Một quyền này của hắn nhìn qua chẳng hề có chút sức lực nào, thậm chí cũng không có nửa phần ma lực tản mát ra, Nhưng Hắc Bạch Song Sắc cũng đã xuất hiện trên đỉnh đầu của hắn.
Đơn giản trực tiếp một quyền, thậm chí cũng không phải Liệt Dương Phệ, cũng không phải bất cứ kỹ năng nào cả, chỉ là một quyền bình thường mà thôi. Bởi vì động tác của A Kim thật sự quá nhanh, Cơ Động căn bản không kịp cất bước để phát ra Liệt Dương Phệ.
Sau khi đánh ra một quyền như thế, A Kim lại nhanh chóng vô cùng, công kích choáng đầy khủng bố kia thoáng dừng một chút trong không trung. Hàng ngàn hàng vạn tia kim quang lại một lần nữa dung hợp lại, giống như tia chớp vậy, đánh mạnh lên nắm tay Cơ Động lia lịa bảy lần.
Hai người đồng thời kêu lên một tiếng đau đớn. Hai vai Cơ Động chớp lên, trên nắm tay nổi lên một vòng sáng trắng tinh. Mà A Kim thì lùi về sau đến hơn ba bước mới miễn cưỡng đứng vững lại được.