Tửu Thần (Âm Dương Miện)

Chương 181-2: Không Gian Tháp Hãm, Lôi Ngục Thần Phủ (Hạ)





Hắc động của Không Gian Tháp Hãm vừa biến mất, hấp lực do nó phát ra cũng đồng thời biến mất. Con Tử Băng Thiên Ma Giao đang không ngừng dãy dụa trong không trung nhất thời cảm giác được thân thể mình không còn bị hút đi. Thân thể thô nặng cực kỳ khủng bố của nó nhất thời rơi thẳng xuống mặt hồ bên dưới. Mà thanh Lôi Ngục Thần Phủ sau khi phóng thích xong Không Gian Tháp Hãm kia, nhất thời mang theo một tầng hắc quang nồng đậm giống như một đạo tia chớp màu đen từ trên không trung rơi thẳng xuống dưới.
Những phản ứng bùng nổ mạnh mẽ trong không trung khiến cho Cơ Động, vốn có lục cảm cực kỳ nhạy bén có thể cảm nhận rõ ràng được vì sao uy lực của Lôi Ngục Thần Phủ lại cường đại đến mức như vậy, những ma kỹ cấp bậc Tất Sát Kỹ thông thường căn bản không có khả năng so sánh được với nó. Cho dù uy lực của nó còn chưa đạt đến cấp bậc Siêu Tất Sát Kỹ, bởi vì nó dù sao cũng chỉ có uy lực công kích đơn thể mà thôi, nhưng uy lực của nó cũng không kém hơn hiệu quả công kích của Nhật Nguyệt Âm Dương Giới chút nào, chỉ kém ở chỗ Nhật Nguyệt Âm Dương Giới là công kích phạm vi lớn mà thôi. Thanh Thần Khí uy lực lớn như vậy hiển nhiên Phất Thụy với thực lực hiện tại cũng không có khả năng khống chế nổi. Mọi người lần đầu tiên chứng kiến được uy lực của Thần Khí, trong lòng không khỏi cảm thán, nếu như Thiên Can Thần Trang cũng có uy lực không kém hơn Lôi Ngục Thần Phủ này, một khi đám Cơ Động và Diêu Khiêm Thư có thể có được một kiện Thần Khí như thế, không thể nghi ngờ là thực lực sẽ tăng lên một bậc khác.
Tử Băng Ma Thiên Giao lúc này vừa mất đi hấp lực cường đại từ Lôi Ngục Thần Phủ, thân thể khổng lồ ầm ầm rơi xuống. Mặc dù bản thân nó là Cửu Giai Ma Thú cực kỳ cường đại, có tiềm lực tấn cấp thành Thập Giai Thần Thú, nhưng dù sao nó cũng không có khả năng phi hành lúc này cũng không có biện pháp gì cả. Thân thể khổng lồ cộng thêm thể trọng khủng bố của nó kịch liệt rớt xuống, giờ phút này đây, thân thể nó đã rời khỏi hồ nước, chơi vơi trong không trung, không có Thủy nguyên tố phụ trợ, thực lực nó giảm đi khá nhiều. Ma kỹ Không Gian Tháp Hãm do Lôi Ngục Thần Phủ gây ra hấp lực cường đại cũng khiến cho thân thể nó tê liệt toàn thân.
Kỹ năng do Phất Thụy phát ra có thể nói là tập trung gần như toàn bộ ma lực Cực Hạn Dương Lôi bảy mươi bốn cấp của hắn cộng thêm ma lực của Tử Lôi Diệu Thiên Long và uy lực cường hãn của Lôi Ngục Thần Phủ dung hợp thành một thể mới bùng nổ ra uy lực cực kỳ cường đại. Một kích này đã có thể nói không phải hoàn toàn là ma kỹ Lôi thuộc tính, lại còn mang theo Không Gian Tháp Hãm, hơn nữa khi bùng nổ lại còn phát sinh ra năng lượng đặc tính hủy diệt nữa. Phải biết rằng bản thân Phất Thụy và Tử Lôi Diệu Thiên Long cũng đã tương đương với hai đầu Cửu Giai Ma Thú, khi hai đại cường giả liên hợp lại, uy lực tăng lên không biết bao nhiêu lần, huống chi lại còn thêm Thần Khí hỗ trợ nữa.

Tử Băng Thiên Ma Giao lúc này cảm nhận rõ ràng được khí tức tử vong mãnh liệt. Đối diện với sinh tử tồn vong, đầu Cửu Giai Ma Thú này đem toàn bộ tiềm lực, sinh mệnh lực của mình hoàn toàn bùng nổ ra hết. Cái đầu trâu lại một lần nữa ngước lên, đem Nội Đan của mình phun ra, lúc này đây khỏa Nội Đan trực tiếp bay lên, dừng lại trên đỉnh đầu nó, ngay giữa cặp sừng cong. Hai đạo Quý Thủy Ma Lực màu tím sẫm từ trên cặp sừng bay lên, giao nhau lại một chỗ. Ma lực khổng lồ ba động, ở trên không trung hóa thành một đoàn băng tinh màu tím bay lên mang theo khỏa Nội Đan Giao Châu mà nó vừa phun ra trực tiếp bay lên, chắn ngay trước đạo lôi điện màu đen do Lôi Ngục Thần Phủ đánh xuống kia.
Đoàn tinh thể màu tím biếc kia nhìn qua cũng không lớn, nhưng lại bao hàm ma lực Giao Châu của Tử Băng Thiên Ma Giao đang trong tình huống nguy cấp mà phóng thích ra.
Ngay khi tia chớp màu đem cùng với đoàn tinh thể màu tím biếc kia va chạm với nhau, trong nháy mắt đoàn tinh thể kia đã hoàn toàn biến thành màu đen tuyền. Ngay sau đó đạo tia chớp màu đen kia cũng vẫn như trước xuyên qua đoàn tinh thể màu đen, oanh kích lên trên người Tử Băng Thiên Ma Giao.
Tử Băng Thiên Ma Giao hiển nhiên không phải là đối thủ của Lôi Đế cùng với Tử Lôi Diệu Thiên Long liên thủ, kêu thảm lên một tiếng. Luồng lôi điện màu đen tuyền nháy mắt bùng nổ mãnh liệt trên thân thể nó, quang mang bay tán loạn bốn phía. Cả thân thể nó kịch liệt run rẩy một trận, rất hiển nhiên là đã bị ma lực Cực Hạn Dương Lôi xâm nhập vào trong cơ thể.
Thân hình Tử Lôi Diệu Thiên Long khẽ chuyển một chút, cái long vỹ khổng lồ của nó quét ngang một cái, đập cật lực lên trên người Tử Lôi Diệu Thiên Long, đem thân thể khổng lồ của nó hất một cái trực tiếp bay vút về phía rừng cây.
Tầng quang hoàn tinh thể màu đen trên không trung rất nhanh tan rã ra, chỉ còn lại khỏa Giao Châu và Lôi Ngục Thần Phủ. Lôi Ngục Thần Phủ nhanh chóng bay về phía Phất Thụy. Phất Thụy phất tay về phía khỏa Giao Châu, một đạo lôi điện đã phách không bay xuống, bao trùm lên khỏa Giao Châu đang kịch liệt run rẩy trong không trung, khỏa Lôi Châu bị luồng lôi điện kia trực tiếp lôi kéo, bay về phía nắm tay của Phất Thụy.
Oanh…

Thân thể khổng lồ của Tử Băng Thiên Ma Giao đụng ngã hơn mười khỏa đại thụ mới ngừng lại được. Toàn thân nó lúc này đã bị một tầng lôi điện màu đen bao phủ. Nó đã bị Lôi Ngục Thần Phủ đánh bị thương nặng, hơn nữa lại mất đi Giao Châu, hiên nhiên nó đã không còn lực phản công nữa. Trận chiến rốt cuộc cũng đã chấm dứt.
Nhìn qua tựa hồ như là con Cửu Giai Ma Thú này bị khuất phục một cách dễ dàng, nhưng trên thực tế, Phất Thụy cũng không thoải mái chút nào. Nếu không phải khi nãy con Tử Băng Thiên Ma Giao kinh hoàng muốn bỏ chạy, hắn cũng không thể chớp đúng thời cơ tốt như vậy, thậm chí Tử Băng Thiên Ma Giao còn chưa kịp làm ra bất cứ công kích cường hãn gì đã bị hắn tấn công một kích trí mạng, bị thương nặng.
Cơ Động cũng không có nhìn Tử Băng Thiên Ma Giao, lại mang ánh mắt nghi hoặc nhìn về phía Cúc Hoa Trư đang nằm trên ngực Diêu Khiêm Thư, chậm rãi nói:
- Con Tử Băng Thiên Ma Giao này tựa hồ rất sợ ngươi a!
Cúc Hoa Trư dương dương tự đắc, nói:
- Chuyện đó là đương nhiên, một con Cửu Giai Ma Thú nhỏ nhoi như nó so sánh với bổn Thánh Trư còn kém không biết bao nhiêu mà nói. Cảm nhận được khí tức cường đại của ta, nó làm sao có thể không sợ được cơ chứ? Không có ta các ngươi có thể dễ dàng thu phục được nó hay sao? Còn không mau đền đáp ta nữa. Thù lao tốt nhất chính là đem nó cho ta lót dạ đi.
Ánh mắt Cơ Động vẫn như trước, tràn ngập nghi hoặc nhìn nó. Thực lực Tử Băng Thiên Ma Giao tương đối cường hãn, hơn nữa lúc đó nó đang thể hiện ra thực lực cường hãn, công kích về phía bọn họ, không thể nào chỉ vừa mới cảm nhận được khí tức của Thập Giai Ma Thú đã vội quay đầu bỏ chạy. Khi đó nó thậm chí còn chưa có nhìn thấy Cúc Hoa Trư như thế nào, đã vội vàng phản ứng, tựa hồ cũng hơi quá mẫn cảm. Bởi vì nếu nó chịu khó cảm thụ cẩn thận, liền có thể phát hiện ra khí tức Thập Giai Ma Thú của Cúc Hoa Trư mặc dù tràn ập lực áp bách, nhưng cũng không hề có khí tức công kích a. Cũng chính vì nguyên nhân này nên Cơ Động mới khẳng định Cúc Hoa Trư quả thật là một con ma thú không có lực công kích. Những ma sư có Cực Hạn Ma Lực cũng có khả năng cảm nhận sâu sắc hơn người bình thường. Diêu Khiêm Thư thậm chí còn từng sử dụng ma lực cùng thuộc tính đi cảm nhận ma lực biến hóa trên người Cúc Hoa Trư, quả thật nó đúng là một phương thức tồn tại ma lực cực kỳ đặc biệt. Ngay cả Diêu Khiêm Thư bản thân là Giáp Mộc Thánh Đồ cũng không hiểu nổi vì sao ma lực toàn thân nó chỉ toàn là sinh mệnh lực khổng lồ, thế nhưng không hề có chút khí tức công kích nào cả, tựa hồ như là thân thể Cúc Hoa Trư hoàn toàn do sinh mệnh lực ngưng tụ thành hình vậy.

Phất Thụy tay cầm Giao Châu từ trên trời giáng xuống, Tử Lôi Diệu Thiên Long từ trên trời phiêu nhiên hạ xuống, cặp long trảo khổng lồ phân biệt chụp lên người Tử Băng Thiên Ma Giao. Thân thể nó vốn đã bị thương nặng, thân là Cửu Giai Ma Thú nhưng cũng không còn chút năng lực để phảng kháng. Ma lực Lôi thuộc tính khổng lồ khiến cho nó toàn thân tê liệt.
Phất Thụy từ trên lưng Tử Lôi Diệu Thiên Long nhảy xuống. Lôi Ngục Thần Phủ hóa thành một đạo tử quang một lần nữa dung nhập lên con mắt thứ ba trên trán hắn. Phất Thụy bình thường trầm ổn, nghiêm nghị, lúc này trên mặt cũng không thể che dấu vẻ hưng phấn. Lần đầu tiên chân chính sử dụng Thần Khí Lôi Ngục Thần Phủ liền có thể chế trụ một đầu Cửu Giai Ma Thú, đây tuyệt đối là chiến tích huy hoàng nhất của hắn từ trước tới giờ.
Quan trọng nhất chính là bắt Tử Băng Thiên Ma Giao xong, ma lực của hắn cũng không có tiêu hao bao nhiêu, đây chính là hiệu quả khủng bố của Thần Khí.
Cơ Động, Dạ Tâm và Diêu Khiêm Thư đồng thời phi thân lại đến bên cạnh Phất Thụy. Ba người đồng thời nhìn chằm chằm vào khỏa Giao Châu màu đen, dần dần khôi phục thành màu tím, đang không ngừng giãy dụa trong tay Phất Thụy. Sự hưng phấn trong mắt Dạ Tâm khó có thể che dấu được. Thân là cường giả bài danh thứ hai trong Âm Dương Học Đường, nàng vẫn luôn mong muốn có được một đầu ma thú cường đại thuộc về mình, nhưng nàng không muốn dễ dàng thu phục một đầu Lục Giai hay Thất Giai ma thú, hiện tại rốt cuộc cũng có được sự chọn lựa hoàn hảo.