Tửu Thần (Âm Dương Miện)

Chương 170: Xoay chuyển Càn Khôn, Quang Minh Đại Thắng





Ngay khi một quyền của Hạt Tử đánh tan luồng hắc diễm của Cơ Động, kết quả của trận chiến này cũng đã được xác định.
Đúng vậy, Cơ Động từ khi bắt đầu chiến đấu đến nay, đã liên tục sử dụng ra đủ các loại thủ đoạn khác nhau. Đầu tiên chính là một kích khi nãy hắn bị Hạt Tử đánh bay đi. Đúng là thực lực của hai người có sự chênh lệch, nhưng với thực lực hiện tại của Cơ Động, hắn căn bản không cần phải trực diện va chạm như vậy. Hắn sở dĩ làm như vậy, chính là khiến muốn mê hoặc đối thủ, khiến cho Hạt Tử nghĩ rằng thực lực của nàng đã hoàn toàn vượt qua mình.
Thân thể nháy mắt chuyển hoán trong không trung, dùng Âm Hỏa Phi Hành Pháp Trận để tăng tốc, chính là để cho Hạt Tử không có thời gian mà suy nghĩ. Sử dụng Ám Nguyệt Vũ khiến cho năng lực tập trung phạm vi lớn của Hạt Tử thoáng bị mất đi hiệu lực, cuối cùng là phóng thích ra con Đằng Xà duy nhất mà hắn mới vừa tồn trữ được trong của mình, hoàn toàn cũng là một kích dùng để mê hoặc đối thủ. Kế tiếp, hắn phóng thích ra một kích, nhìn bên ngoài, hoàn toàn giống như bộ dáng phóng thích ra Cấm Bách Thiên U Diễm Băng, cũng chính là thức đầu tiên để thi triển Siêu Tất Sát Kỹ Nhật Nguyệt Âm Dương Giới.

Tất cả những chuyện mà hắn làm, mục đích cũng chỉ có một, đó chính là làm cho Hạt Tử nghĩ rằng, mình đang muốn dùng Siêu Tất Sát Kỹ để đối phó với nàng ta.
Hai đại Thánh Đồ liên thủ, tổ hợp kỹ Thủy sinh Mộc. Phải biết rằng, bất luận là Hạt Tử hay Hàn Vũ, ma lực của bọn họ đều cao hơn Cơ Động rất nhiều. Cho dù Cơ Động là Âm Dương Song thuộc tính, nhưng mà dù sao hắn cũng chỉ có một người, hơn nữa ma lực bất quá cũng chỉ có bốn mươi chín cấp mà thôi. Trực diện va chạm, hắn làm sao có thể đồng thời chiến thắng cùng lúc hai gã cường giả cấp bậc Thiên Can Thánh Đồ cơ chứ? Sự trợ giúp của Long Thiên mặc dù cũng có tác dụng nhất định, nhưng mà Long Thiên dù sao cũng không phải là Cực Hạn Giáp Mộc ma sư. Ma lực Giáp Mộc hệ bình thường đối với Cực Hạn Song Hỏa của Cơ Động cũng có tác dụng tăng phúc hữu hạn mà thôi. Bởi vậy, ngay tại thời điểm Hạt Tử phóng thích ra Cực Hạn Ất Mộc ma lực tiến hành tập trung ý niệm trên phạm vi lớn, trong lòng Cơ Động cũng đã tính toán xong phương pháp đảo ngược tình thế, giành lấy thắng lợi.
Lúc trước khi Cơ Động đánh bậy đánh bạ, vô tình phóng xuất ra Siêu Tất Sát Kỹ Nhật Nguyệt Âm Dương Giới, lúc đó cũng chỉ có một mình Hạt Tử là tận mắt chứng kiến toàn bộ quá trình đó. Nàng ta cũng đã từng tự mình nếm trải qua uy lực của U Diễm Băng, hơn nữa, đối với nam nhân tên Cơ Động mà nàng gọi là tên man rợ kia, trong ấn tượng của nàng, hắn chỉ là một kẻ bá đạo cường hãn, cực kỳ lỗ mãng mà thôi. Bởi vậy, khi Cơ Động làm ra những động tác như thế, nàng đã bị lừa.
Vầng hắc nguyệt sau lưng Cơ Động cùng với mặt trăng màu đen trên bầu trời hô ứng lẫn nhau, cái đó chẳng qua chỉ là phương pháp dụ dỗ Hạt Tử mắc mưu mà thôi. Luồng hắc diễm hắn phóng ra, căn bản cũng không phải là Cấm Bách Thiên U Diễm Băng, mà chỉ là cái Mệnh Trung Kỹ của Ám Viêm Ma Vương, Ám Nguyệt Diễm.
Từ hình thức bên ngoài mà xem, Ám Nguyệt Diễm và U Diễm Băng cơ hồ hoàn toàn giống nhau, chỉ là khí tức của nó hoàn toàn bất đồng mà thôi. Nhưng mà, không gian lúc nãy đã tràn ngập ma lực ba động do con Đằng Xà màu đen kia nổ tung tạo ra, khiến cho Hạt Tử không cách nào đoán được. Sau khi đánh xong một quyền kia, nàng mới phát hiện ra vấn đề, nhưng cũng đã muộn rồi. Toàn lực phát ra công kích, làm sao có thể tùy tiện thu hồi được đây?
Cái hố khổng lồ chứa đầy sinh mệnh lực của Ất Mộc Hệ nhanh chóng mở rộng ra trên mặt đất. Thanh âm kịch liệt vang lên, nhìn bên ngoài thì ma lực Cực Hạn Ất Mộc đã hoàn toàn chiếm thượng phong. Nhưng mà đúng lúc này, một tia khí tức lạnh như băng đã lặng yên phủ xuống người nàng. Hạt Tử vừa mới định phản ứng lại, luồng hắc diễm âm u, lạnh như băng kia đã bao trùm bên ngoài bộ giáp của nàng.

Điều khiến cho Hạt Tử có chút kỳ quái chính là, luồng hắc diễm lạnh như băng này, về mặt cảm giác cũng không hề cường đại chút nào, sinh mệnh lực dâng trào trong cơ thể mình cơ hồ hoàn toàn có thể đem nó ngăn cách lại, chỉ là thân thể nàng thoáng có chút cứng ngắc mà thôi, động tác của hắn nháy mắt ngưng đọng lại.
Nhưng mà, ngay sau đó, nàng ta không khỏi phải trừng lớn hai mắt, cảm giác sợ hãi mãnh liệt trong nội tâm nháy mắt dâng trào. Bởi vì nàng rõ ràng nhìn thấy được, gã nam nhân trước mặt kia rõ ràng là tràn ngập một màu đen thâm thúy, lúc này đột nhiên lại chuyển hóa thành Hỏa Diễm Quân Vương cực hạn bá đạo. Một tiếng nổ ầm vang, Bính Ngọ Nguyên Dương Thánh Hỏa nóng bỏng đã ngay trước khi nàng khôi phục lại năng lực hành động, đã oanh kích lên thân thể nàng.
Hai luồng Âm Dương Song Hỏa, một cực hàn một cực nhiệt phân biệt rõ ràng chợt bùng nổ, ma lực ba động khủng bố làm cho người ta có cảm giác như sắp bị hủy diệt vậy.
Hạt Tử đã trúng kế, thời gian hoàn toàn đầy đủ cho phép Cơ Động phóng xuất ra công kích cấp bậc Tất Sát Kỹ. Nếu hắn sử dụng Diễm Dương Trùy, mặc dù cũng đủ tạo thành thương tổn đối với Hạt Tử, nhưng mà, hắn cũng không có làm như thế. Đây chính là kết quả của kinh nghiệm thực chiến. Nếu như trước đây, chắc chắn Cơ Động sẽ chọn Diễm Dương Trùy, nhưng mà, sau khi trải qua vô số lần thực chiến trên Thánh Tà Chiến Trường, khiến cho hắn rút ra được một điều, bất cứ lúc nào cũng phải tận hết khả năng bảo tồn một phần ma lực, điều này vô cùng quan trọng. Bởi vậy, sau khi làm ra một loạt biện pháp khiến cho Hạt Tử mắc mưu, công kích kế tiếp của hắn đối với Hạt Tử cũng không phải là một cái Tất Sát Kỹ, mà là kỹ năng do chính Cơ Động sáng chế ra, uy lực tuyệt không thua gì Tất Sát Kỹ, cần phải tiếp cận mới có thể thi triển được, Lục Trọng Chú Sát.
Ngay khi một kích Ám Nguyệt Trảo đầu tiên đánh lên trên người Hạt Tử, Cơ Động cũng đã kinh hãi. Hiệu quả một giây tê liệt của Ám Nguyệt Trảo không ngờ dưới ảnh hưởng của sinh mệnh lực cực hạn Ất Mộc Hệ khổng lồ của Hạt Tử, lại suy yếu đi hơn phân nửa. May mắn là khả năng chuyển hoán Cực Hạn Song Hỏa của Cơ Động đã tăng lên một cấp bậc khác, vẫn trước khi Hạt Tử khôi phục lại năng lực hành động, Liệt Dương Phệ đã tiếp tục phóng thích ra, sau đó liên tục công kích không có bất cứ nào trì hoãn nữa. Ám Nguyệt Trảo xen kẽ với Liệt Dương Tam Liên Kích, sáu kỹ năng, năm lần tổ hợp kỹ hoàn thành mỹ mãn.
Năm lần tổ hợp kỹ Âm Dương Song Hỏa liên tiếp nhau, uy lực khủng bố đến mức nào? Chỉ có những ai chân chính nếm thử qua mới có thể biết rõ được. Cảm nhận của Hạt Tử lúc này cũng không phải là thống khổ. Nàng chỉ cảm thấy thân thể của mình tựa như lúc ở trong nham thạch nóng chảy, lúc thì ở trong hầm băng lạnh lẽo vậy, lúc lạnh lúc nóng, mảy may không thể nào cử động được. Cho dù sau lưng nàng, Hắc Ám Quý Thủy Thánh Đồ Hàn Vũ không ngừng liều mạng đem ma lực rót vào trong cơ thể nàng cũng không thể nào làm được gì.

Đối phó với Lục Trọng Chú Sát, biện pháp duy nhất chính là không để cho Cơ Động tiếp cận thân thể. Một khi tiếp cận rồi, cái cận thân tổ hợp kỹ này mọt khi thi triển ra, uy lực tương đương với một cái đỉnh cấp Tất Sát Kỹ. Khi một kích Liệt Dương Oanh cuối cùng hoàn thành, Hạt Tử và Hàn Vũ đồng thời cùng lúc bay vút lên, thân thể bọn họ đã hoàn toàn bị hỏa diễm bao phủ.
Cực Hạn Ma Lực dù sao cũng là Cực Hạn Ma Lực, sinh mệnh lực khổng lồ trên người Hạt Tử đã cứu được mạng nàng. Huyết mạch trong cơ thể nàng đã bị Lục Trọng Chú Sát oanh kích đến mức tựa hồ đã khô cạn. Nếu chỉ có một mình nàng mà thôi, một kích kia của Cơ Động cho dù không giết chết được nàng, khẳng định cũng khiến cho nàng bị trọng thương.
Nhưng may mắn là, còn có Cực Hạn Quý Thủy, Thủy vốn khắc Hỏa, Hàn Vũ mặc dù không thể trợ giúp Hạt Tử tránh thoát được công kích của Cơ Động, nhưng mà ma lực Cực Hạn Quý Thủy của hắn lại tận hết khả năng chống cự lại hiệu quả tổ hợp kỹ của Cực Hạn Song Hỏa. Đến khi thân thể hai người bị đánh bay lên không trung, lúc này Hạt Tử mới khôi phục lại tri giác. Mặc dù là như thế, nhưng mà Lục Trọng Chú Sát lại vẫn như trước khiến cho ma lực của bọn họ không cách nào dung hợp lại được nữa. Hạt Tử cũng chưa kịp thi triển ra kỹ năng Sinh Mệnh Thôn Phệ, ma lực trong cơ thể nàng cũng đã bị Lục Trọng Chú Sát thiêu đốt hơn phân nửa. Sinh mệnh lực khổng lồ do Cực Hạn Ất Mộc ma lực mang lại tuy rằng có thể cứu mạng nàng, nhưng cũng đã tiêu hao không nhỏ. Kỹ năng tập trung ý niệm phạm vi lớn mà nàng phóng thích ra cũng đã hoàn toàn biến mất. Huống chi, nguy cơ mà nàng và Hàn Vũ gặp phải cũng chưa có chấm dứt.