Tửu Thần (Âm Dương Miện)

Chương 169: Thủy Sinh Mộc đấu Mộc Sinh Hỏa (Thượng)





Cực hạn ma lực chính là cực hạn ma lực, khi Hạt Tử và Hàn Vũ liên hợp lại với nhau, hai đại Cực Hạn Ma Lực lập tức bùng nổ. Thủy sinh Mộc, Cực Hạn Ất Mộc ma lực nháy mắt phóng xuất ra sinh mệnh khí tức khổng lồ, khiến cho mọi người không khỏi phải quay mặt nhìn lại. Mặc dù Ngũ Hành Âm Dương Giới bên kia cũng vô cùng cường đại, nhưng mà sinh mệnh khí tức do Hạt Tử nháy mắt phóng xuất ra cũng vẫn hết sức rõ ràng.
Bên ngoài cơ thể Hạt Tử được bao trùm một tầng quang mang trắng ngà. Cả người nàng nhìn qua giống như là được tạc thành bởi bạch ngọc vậy. Âm Miện màu đen trên đầu nàng lúc này cũng hoàn toàn biến thành màu trắng ngà. Ngay cả dấu ấn Ngũ Quan trên Miện Phong cũng không thể nhìn rõ được. Quả thật, tiếp nhận được ma lực Hàn Vũ toàn lực hỗ trợ, hiện tại nàng cũng không đơn giản chỉ có năm mươi tám cấp nữa.
- Cực Hạn Ất Mộc, Sinh Mệnh Nở Rộ!
Hai tay Hạt Tử nâng lên, một đóa Bạch Ngọc Liên lặng yên nở ra. Nó cũng không có công kích Cơ Động, mà chỉ trực tiếp phiêu phù trước mặt Hạt Tử.

Một luồng quang mang màu trắng ngà chợt khuếch tán, mở rộng ra, hóa thành một luồng bạch quang vô cùng thuần khiết. Nháy mắt luồng bạch quang này đã bao trùm toàn bộ phạm vi sườn núi. Một màn kỳ dị xuất hiện. Trong phạm vi mà luồng bạch quang bao phủ, tất cả các thực vật trên sườn núi đã biến thành một màu trắng ngà sáng chói. Người khác còn có thể không cảm giác rõ ràng, nhưng Cơ Động, vừa đánh chết thêm hai gã Hắc Ám Ma sư chợt quay đầu nhìn lại. Hắn rõ ràng cảm giác được, ý niệm của Hạt Tử đang rất nhanh khuếch trương, trong toàn bộ phạm vi luồng bạch quang kia bao phủ, đều có ý niệm của nàng ta. Thân thể mình vừa khẽ động một chút, luồng sinh mệnh khí tức khổng lồ kia đã có thể rõ ràng tập trung lên mình. Dưới tình huống ma lực đầy đủ, Hạt Tử đã sử dụng ra phương pháp cực kỳ hao tốn ma lực nhất, nhưng cũng là phương pháp hữu hiệu nhất để đối phó với Cơ Động. Đó là tiến hành tập trung ý niệm trong phạm vi cực lớn.
Nói cách khác, chỉ cần Cơ Động còn nằm trong phạm vi luồng bạch quang mà Hạt Tử vừa phóng thích kia, bất luận là thân thể biến ảo thế nào đi nữa, hắn cũng không cách nào thoát khỏi sự tập trung ý niệm của Hạt Tử. Tác dụng của Đằng Xà Thuấn Di liền giảm đi hiệu quả vốn có.
Cùng lúc đó, Cơ Động có thể rõ ràng cảm giác được, Cực Hạn Ất Mộc ma lực của Hạt Tử đã tăng lên không biết bao nhiêu lần. Sinh mệnh lực khổng lồ ngưng tụ lại tựa như chất lỏng, rất nhanh đuổi theo thân thể của mình. Tuy rằng Cực Hạn Hỏa Diễm của hắn có tác dụng áp chế đối với Cực Hạn Ất Mộc ma lực không nhỏ, nhưng mà khí tức lúc này Hạt Tử phóng thích ra quá mức khổng lồ. Bởi vậy, dưới sự bao phủ của sinh mệnh khí tức, tốc độ của Cơ Động đã bị hạn chế nhất định.
Hạt Tử vốn mặc một bộ giáp trụ màu xanh biếc, trên người lại có không ít da thịt lộ ra, nhất là cặp đùi thon dài, mượt mà lại khiến người ta mê mẩn. Nhưng mà, lúc này trên người nàng lại được bao phủ một tầng quang mang trắng ngà sáng bóng, lại choáng đầy khí tức thần thánh. Mặc dù chung quang tầng quang mang trắng ngà kia còn có một tầng quang văn màu đen, đại biểu cho Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục, nhưng cũng không hề ảnh hưởng chút nào. Một nữ nhân choáng đầy lực hấp dẫn nóng bỏng trong nháy mắt đã biến thành một vị thánh nữ chóng đầy khí tức thần thánh, trang khiêm không thể xâm phạm. Sự chuyển biến về mặt khí chất đã thể hiện sự cường đại của Hạt Tử lúc này. Càng làm cho Cơ Động kinh ngạc chính là, Hạt Tử không ngờ lại dường như đã trở thành chúa tể của tất cả thực vật trong phạm vi luồng bạch quang kia bao phủ. Ngoại trừ sinh mệnh khí tức khổng lồ không ngừng tập trung hạn chế mình, phần lớn những sinh mệnh khí tức còn lại không ngừng trực tiếp rót vào trong thân thể Hạt Tử, điên cuồng bổ sung cho sinh mệnh khí tức đã bị tiêu hao khi nãy.
Sinh mệnh lực kia cũng không thể trợ giúp Hạt Tử khôi phục lại nguyên khí, nhưng mà, dùng để làm nguyên liệu cho Sinh Mệnh Thiêu Đốt thì lại đủ.
Xoay người lại, Hỏa Diễm Quân Vương Chi Thể cao tới hơn ba thước quay mặt về phía Ất Mộc Thánh Đồ, Cơ Động cũng không có bay đi tấn công các địch nhân khác, mà ánh mắt hắn sáng quắc, nhìn chăm chú về phía Hạt Tử. Thuộc tính tổ hợp kỹ của hai đại Hắc Ám Thánh Đồ khiến cho hắn không thể nào tiếp tục làm chuyện khác nữa. Một kích kế tiếp của Hạt Tử, đã không phải là thứ mà Đằng Xà Thuấn Di của hắn có khả năng tránh né nữa, duy nhất chỉ có thể ngạnh kháng mà thôi.
Đột nhiên đúng lúc này, một cỗ năng lượng choáng đầy sinh mệnh khí tức thuần chánh chợt từ phía sau dâng tới. Bởi vì luồng sinh mệnh khí tức này cũng không có bất cứ địch ý gì, nên trước khi Cơ Động kịp phản ứng lại, nó đã bao trùm toàn thân hắn. Nhất thời, Cực Hạn Song Hỏa trên cơ thể hắn giống như là được tiếp thêm nguyên liệt vậy, kim sắc hỏa diễm dâng trào, bốc lên cao đến mấy thước.

- Là ngươi?
Quay đầu nhìn lại, Cơ Động phát hiện, phía sau lưng mình đã có thêm một người nữa. Người này nhìn qua hơn ba mươi tuổi, dáng người trung bình, tướng mạo cũng rất bình thường, nhưng mà, trên đỉnh đầu hắn là một cái Dương Miện Lục Quan. Sáu quan nửa tinh, sáu mươi mốt cấp Giáp Mộc Thiên Sĩ. Hắn đang cưỡi trên một con thằn lằn lớn màu xanh. Con thằn lằn này nhìn từ đầu đến cuối, chiều dài hơn tám thước, toàn thân bao trùm một tầng vảy giáp cứng rắn. Đặc biệt là đầu nó khá lớn, hiển nhiên cũng là một loại Địa Long, Lục Giai Ma Thú, Thanh Mộc Long Tích.
Người này Cơ Động cũng biết, trong Âm Dương Học Đường, vị trí của hắn so với Thủy Nhược Hàn còn cao hơn một bậc.
Tổ hợp kỹ đầu tiên mà Cơ Động nhìn thấy trên thế giới này, chính là do hắn cùng với Thủy Nhược Hàn thi triển ra: Thủy Mộc Song Hệ Trị Liệu Tổ Hợp Kỹ. Đúng là người đang xếp vị trí thứ tư trong Âm Dương Học Đường, Long Thiên.
Trên người Long Thiên mặc một bộ áo giáp màu xanh, tay phải cầm một thanh đao cán dài. Quang mang màu xanh dương choáng đầy sinh mệnh khí tức không ngừng từ trên người hắn và đầu Thanh Mộc Long Tích kia phóng xuất ra, trực tiếp rót vào trong cơ thể Cơ Động. Xét về ma lực, ma lực Giáp Mộc Hệ của hắn đương nhiên không có khả năng so sánh với ma lự của Hắc Ám Thánh Đồ được, nhưng xét về kinh nghiệm, thân là cường giả xếp thứ tư trong Âm Dương Học Đường, khả năng khống chế ma lực của hắn cùng với sự quen thuộc đối với thuộc tính, Hạt Tử và Hàn Vũ cũng không có khả năng so sánh được. Có được sự trợ giúp của hắn và tọa kỵ, Cơ Động không ngờ lại có cảm giác giống như là nhận được tăng phúc của Diêu Khiêm Thư lúc trước vậy. Uy thế của Bính Ngọ Nguyên Dương Thánh Hỏa tăng lên mãnh liệt.
- Cơ Động, nhớ kỹ, ngươi cũng không phải chiến đấu một mình.
Long Thiên nói rất ngắn gọn, nhưng mạnh mẽ dứt khoát. Sự trợ giúp của hắn đối với Cơ Động mặc dù cũng không giống như Hàn Vũ trực tiếp thông qua tiếp xúc thân thể mà truyền vào, nhưng mà bằng vào ma lực Lục Quan Thiên Sĩ, tu vi đã đột phá bình cảnh, lại thêm Giáp Mộc ma lực của Thanh Mộc Long Tích, hiệu quả tăng phúc không kém hơn chút nào. Nguyên nhân khiến Long Thiên không thể tiếp xúc thân thể Cơ Động tiến hành tăng phúc rất đơn giản, một là bởi vì hắn đang ngồi trên Thanh Mộc Long Tích, không thể đến quá gần, một nguyên nhân nữa quan trọng hơn chính là, Cực Hạn Dương Hỏa bốc lên bên ngoài Hỏa Diễm Quân Vương Chi Thể cũng không phải là thứ mà hắn có thể tiếp cận.

Ngoại trừ sư huynh Lôi Đế và Lam Bảo Nhi ra, đây là viện quân đầu tiên của Cơ Động trên Thánh Tà Chiến Trường, là chiến hữu đầu tiên của hắn.
Long Thiên xuất hiện, đối với Cơ Động mà nói, không chỉ là sự trợ giúp về mặt thực lực, hắn còn khiến cho Cơ Động cảm thấy mình không hề đơn độc.
Khi Cơ Động quay đầu trở lại, đối mặt với Hạt Tử, lúc này Cực Hạn Ất Mộc Ma lực của nàng cũng đã tăng lên đến trình độ khủng bố. Hạt Tử giật mình phát hiện, ánh mắt vốn lạnh như băng của Cơ Động ẩn sau tròng mắt mặt nạ huyết sắc kia đã thay đổi, tựa như hai luồng huyết diễm đang không ngừng thiêu đốt vậy. Ý chí chiến đấu mãnh liệt cùng với sự cao ngạo cực hạn và khí thế bá đạo bùng phát.
Thủy sinh Mộc đấu với Mộc sinh Hỏa. Nháy mắt sau đó, kim quang trên Hỏa Diễm Quân Vương Chi Thể bạo phát, đạt đến trình độ trước giờ chưa từng có, hoàn toàn bày ra trước mặt Hạt Tử.
Đối mặt với thân ảnh quân vương choáng đầy khí tức cao ngạo của Cơ Động, Hạt Tử hoàn toàn không chút sợ hãi, tay phải nâng lên, dùng một phương thức hết sức đơn giản, chính là đẩy nhẹ về phía Cơ Động. Bàn tay nàng lúc này đã hoàn toàn biến thành một màu ngà sáng chói. Ở trong lòng bàn tay, mơ hồ như có một đóa hoa sen màu trắng ẩn hiện. Bàn tay nàng đẩy ra nhẹ nhàng, tựa hồ như không ẩn chứa bất cứ sức mạnh nào cả. Nhưng mà, bàn tay nàng vừa đẩy ra, cũng đã đi đến trước mặt Cơ Động. Khoảng cách của hai người tựa hồ như trong nháy mắt bị rút ngắn lại vậy.