Tửu Thần (Âm Dương Miện)

Chương 167-2: Ma Kỹ Tự Sáng Chế, Hỏa Ma Thôn Phệ (Hạ)





Hai gã đối thủ đột nhiên biến thành một. Cảm nhận được khí thế cường hãn khủng bố của Hỏa Diễm Quân Vương Chi Thể, Thủy Nhược Hàn cũng không khỏi phải hớp một ngụm khí, nhưng mà, đây cũng không phải là lần đầu tiên tham gia Thánh Tà Chiến Trường, hơn nữa lại còn là tinh anh của Âm Dương Học Đường, cơ hội tốt như thế, hắn làm sao có thể bỏ qua cơ chứ?
Một thanh băng mâu thon dài hơn mười thước lặng yên đâm ra, người tới mâu tới. Ngay khi Minh Dương Săn của Cơ Động bùng nổ, kim sắc hỏa diễm chói mắt hấp dẫn ánh mắt của mọi người, thanh băng mâu trên tay Thủy Nhược Hàn đã từ sau lưng đâm xuyên qua thân thể của gã Hắc Ám Giáp Mộc ma sư, phá vỡ trái tim, một kích tuyệt mệnh.
Đối với phản ứng của Thủy Nhược Hàn, Cơ Động đã hóa thân thành Hỏa Diễm Quân Vương Chi Thể, nhìn hắn, giơ tay đưa một ngón tay cái về phía hắn. Thủy Nhược Hàn cũng cười đáp lại, đồng dạng làm ra thủ thế tương tự. Căn bản không cần dùng ngôn ngữ trao đổi, sự liên thủ ngắn ngủi của hai người cũng đã hoàn thành tốt đẹp. Cũng lại có thêm hai gã Hắc Ám ma sư nữa lại bởi vì Cơ Động trực tiếp hoặc gián tiếp xử lý.
Hắc Ám Quý Thủy Thánh Đồ Hàn Vũ và Hắc Ám Ất Mộc Thánh Đồ Hạt Tử, hai người sau khi hai cái Tất Sát Kỹ va chạm nhau đã lập tức đề tụ ma lực, nhanh chóng đuổi theo. Nhưng mà, khi bọn họ nhìn thấy một màn kỳ cảnh phát sinh khi nãy, từ sâu trong nội tâm không khỏi một trận phát lãnh.

Hàn Vũ lúc này đã choáng đầy hối hận, hiện tại hắn đã hiểu được vì sao lúc trước Hạt Tử lại đánh giá cao nam nhân này đến như thế. Lúc trước mình đã từng gọi hắn là cây thương bạc bằng sáp, nhìn thì đẹp mà không xài được. Hiện tại xem ra, gã nam nhân này lại giống như là vị quân vương nắm quyền sinh sát trong tay vậy. Trong tình huống bị hai gã Thiên Can Thánh Đồ đuổi theo truy sát, không ngờ vẫn có thể thong dong giết người như thế. Cảm giác bất lực khiến cho khí thế hai người bị tổn hao đáng kể.
Cơ Động tự nhiên cũng sẽ không đoán nổi hai gã Hắc Ám Thiên Can Thánh Đồ kia đang nghĩ cái gì. Trước lúc hắn gia nhập chiến trường, cục diện chiến đấu giữa hai bên vốn là đang cân bằng. Bên phía của Hắc Ám ma sư, thực lực tổng hợp lại thậm chí còn mạnh hơn đám Quang Minh ma sư một chút, nhất là mấy vị Hắc Ám Thiên Can Thánh Đồ, phóng thích ra chính là Cực Hạn Ma Lực, gây cho người của Thiên Can Quân Đoàn không ít thương vong. Ít nhất phải cần đến hai người của Âm Dương Học Đường mới có thể miễn cưỡng cầm cự với một gã Thánh Đồ. Không hề nghi ngờ, thực lực của Thiên Can Thánh Đồ một khi tăng lên, liền có được những ưu thế mà những ma sư bình thường không thể nào có được. Trải qua năm năm, thực lực chênh lệch giữa hai bên cũng đã bị kéo gần lại nhiều. Đương nhiên, đây là dưới tình huống đám người Quang Minh Thiên Can Thánh Đồ chưa có gia nhập chiến trường.
Nhưng mà, ngay sau khi Cơ Động gia nhập trận chiến, ngay cả Hạt Tử đến ngăn cản hắn cũng không có chút tác dụng nào, phải tăng cường thêm một gã Hắc Ám Quý Thủy Thánh Đồ Hàn Vũ cũng khiến cho phía Quang Minh ma sư trên chiến trường trở nên thoải mái hơn rất nhiều.
Hơn nữa Cơ Động lại liên tiếp ra tay, đã có hơn mười gã Hắc Ám ma sư trực tiếp hoặc gián tiếp vì hắn mà chết. Tình huống này một khi kéo dài, thực lực của hai bên sẽ một lần nữa khôi phục lại thế cân bằng, hơn nữa bên phía Quang Minh ma sư còn mơ hồ có chút áp chế. Điều khiến cho Hàn Vũ và Hạt Tử cảm thấy khủng bố nhất chính là, Cơ Động đánh chết nhiều người như vậy, thế nhưng ma lực của hắn tựa hồ cũng không có chút tiêu hao nào. Hỏa Diễm Quân Vương Chi Thể vừa xuất hiện, bản thân Hắc Ám Quý Thủy Thánh Đồ Hàn Vũ vốn là Thủy khắc Hỏa thuộc tính, thế nhưng trong lòng cũng không khỏi phải cảm thấy hoảng sợ. Hắn cũng không dám bỏ lại Hạt Tử một mình đuổi theo.
Đúng lúc này, một tiếng phượng hót to rõ chợt từ trên người Cơ Động vang ra. Kim quang chói mắt phát ra, một cặp cánh chim dang rộng, mang theo kim sắc hỏa diễm chói mắt, Thực Nhật Phượng Hoàng Hỏa Nhi từ trong Chu Tước Thủ Trạc trên cổ tay phải Cơ Động phóng thẳng lên trời. Thân thể nó cũng không quá lớn, nhưng mà, cộng thêm ma lực Cực Hạn Dương Hỏa, hình thái nhìn qua giống như đúc Chu Tước. Tuy rằng ma lực ba động còn kém xa Chu Tước, nhưng mà khí tức Cực Hạn Dương Hỏa nháy mắt bốc lên, khiến cho Hàn Vũ cùng với Hạt Tử không tự chủ cũng phải dừng bước lại.
Hạt Tử nhịn không được hô to:

- Không thể nào, hắn còn có ma thú đồng bọn nửa sao? Con này, con này chẳng lẽ là Chu Tước sao?
Hỏa Nhi và Cơ Động tâm ý tương thông, Cơ Động phất tay phải một cái, Hỏa Nhi đã bay thẳng lên trời. Toàn bộ không trung bởi vì sự tồn tại của hắn mà trở nên sáng chói, kim sắc hỏa diễm sáng lạn trên không trung hóa thành một đạo kim quang nồng đậm, giống như một viên lưu tinh màu vàng kim phóng thẳng về phía thung lũng bay tới. Cơ Động làm như vậy đương nhiên là có mục đích. Bởi vì trong cuộc đại chiến khác ở đây, tám gã Quang Minh Thánh Đồ đang quần công con Bá Vương Lôi Hỏa Long kia đã gặp phiền toái lớn.
Mặc dù Cơ Động không ngừng chiến đấu ở đây, nhưng tinh thần lực khổng lồ của hắn lại là bao quát toàn trường. Có Hỗn Độn Chi Hỏa cùng với tinh thần lực được tăng cường sau khi phóng thích ra Siêu Tất Sát Kỹ, lúc này hắn đã hoàn toàn nắm chắc rõ ràng mỗi một phân biến hóa trên chiến trường. Nếu không, hắn cũng sẽ không xuất thể nào xuất hiện ở những nơi cần thiết nhất. Giống như hai gã đối thủ của Thủy Nhược Hàn kia, thực lực bản thân mặc dù không tầm thường, nhưng hiện tại đang cuốn lấy vị xếp thứ năm trong Âm Dương Học Đường. Nếu như để bọn họ rảnh tay, đối với cục diện của chiến trường sẽ có ảnh hưởng không nhỏ. Mặc dù vậy, hắn cũng đồng thời chú ý tình huống của chiến trường bên kia.
Giữa không trung, hồi quyết chiến của Lôi Đế Phất Thụy cùng với Chung Cực Binh Khí Lý Vĩnh Hạo tuy rằng đã tiến đến cục diện gay cấn, nhưng thực lực hai bên chênh lệch nhau quá ít, trong lúc nhất thời cũng không thể phân thắng bại. Nhưng mà, đám Quang Minh Thiên Can Thánh Đồ bên kia lại sắp chống đỡ không nổi nữa. Đối với những người khác, Cơ Động có thể không quan tâm, lại càng không nghĩ tới chuyện trợ giúp bọn họ đạt được thành quả. Nhưng mà, Diêu Khiêm Thư dù sao cũng đã từng giúp qua hắn, không có Diêu Khiêm Thư, hắn cũng không có khả năng học được Âm Dương Song Hỏa Pháp Trận, phần nhân tình này hắn cũng không thể bỏ qua.
Tám gã Quang Minh Thiên Can Thánh Đồ kia đúng như Cơ Động dự đoán, bọn họ tới đây chính là vì muốn hôi của. Có thể trở thành Thánh Đồ, bọn họ không chỉ là có được Cực Hạn Ma Lực, nhưng đồng thời, bọn họ cũng vô cùng thông minh. Tuy rằng bọn họ tự đánh giá mình rất cao, mục hạ vô nhân, thế nhưng quả thật bọn họ cũng có thực lực nhất định.
Bọn họ ẩn nấp gần đây cũng đã một khoảng thời gian rồi, sau khi cẩn thận cân nhắc, thương lượng qua, mới lựa chọn thời cơ thích hợp mà động thủ. Thời cơ mà bọn họ lựa chọn, chính là thời điểm mà Lôi Đế không có khả năng tranh đoạt với bọn họ. Bởi vì nếu bọn họ ra tay, sẽ nhất định khuấy động toàn bộ thế cục, khiến cho cục diện giằng co giữa hai bên hóa thành chân chính hỗn chiến. Chỉ cần trước khi đại chiến giữa hai bên Quang Minh và Hắc Ám kết thúc, bọn họ có thể đánh chết con Bá Vương Lôi Hỏa Long kia, chỗ tốt tự nhiên là thuộc về bọn họ.

Đương nhiên, bọn họ cũng không hoàn toàn quên mất bản thân chính mình là Quang Minh Thiên Can Thánh Đồ. Bất quá trong suy nghĩ của bọn họ, đầu tiên là đạt được chỗ tốt trước, sau mới mới tính đến chuyện đối phó với người của Hắc Ám ma sư. Chính bởi vì sự tính toán ích kỷ này của bọn họ, mới khiến cho trong lòng Cơ Động hoàn toàn phân rõ giới hạn với bọn họ.
Nhưng mà, đến khi chân chính ra tay, bọn họ mới hiểu được đầu Bá Vương Lôi Hỏa Long này khủng bố đến mức nào, vì sao ma Phất Thụy đến giờ hắn vẫn chỉ giằng co chứ không có chân chính động thủ.
Cửu Giai Đỉnh Cấp ma thú đáng sợ đến mức nào? Thân hình khủng bố cao hơn sáu mươi thước, mỗi lần thân thể khổng lồ kia xoay chuyển liền khiến cho đất rung núi chuyển a! Điều khiến cho tám vị Quang Minh Thiên Can Thánh Đồ này bất đắc dĩ chính là, thuộc tính áp chế mà Cực Hạn Ma Lực của bọn họ sinh ra, không ngờ lại đối với đầu Bá Vương Lôi Hỏa Long khổng lồ kia lại chẳng hề có tác dụng gì. Căn bản là không tạo được nửa phần áp chế nữa.
Mặc dù bọn họ có tám người, nhưng mà, lại thiếu mất Âm Dương Song Hỏa, Ngũ Hành không được đầy đủ, liền không thể sử dụng ra Ngũ Hành Áp Chế.