Tửu Thần (Âm Dương Miện)

Chương 165: Bạo Quân Hiển Uy (Thượng)





Phất Thụy nhìn thấy những biến hóa trên người Lý Vĩnh Hạo cũng không toát ra bất cứ kinh sợ nào. Đã mấy lần đối mặt, đây cũng không phải lần đầu tiên hắn nhìn thấy tình huống như thế nào. Nhưng mà, khi hắn nhìn thấy trên đỉnh đầu Lý Vĩnh Hạo hiện lên Dương Miện màu vàng, có bảy Miện Tinh lóng lánh, đồng tử Phất Thụy không khỏi kịch liệt co rút.
Thất Quan, không ngờ hắn cũng đã đạt cấp bậc Thất Quan Thiên Sư. Trong lòng Phất Thụy khẽ trầm xuống. Năm năm trước, ma lực hắn cao hơn Lý Vĩnh Hạo đến năm cấp, nhưng cuối cùng mới thắng hiểm một trận, đem gã đối thủ cực mạnh này đánh bại, do đó mới dẫn dắt Thiên Can Quân Đoàn giành được thắng lợi cuối cùng trên Thánh Tà Chiến Trường. Nhưng mà lần này gặp lại Lý Vĩnh Hạo, ma lực đối phương không ngờ chỉ thấp hơn hắn có một cấp mà thôi, cũng đã đạt đến tu vi bảy quan.
Bảy mươi hai cấp đối đầu với bảy mươi mốt cấp, đối thủ lại là Cực Hạn Canh Kim, cho dù bản thân Phất Thụy là biến dị Lôi thuộc tính, một trận chiến này chắc chắn sẽ cực kỳ gian khổ.
Khí thế hai người kịch liệt tăng cao. Ưu thế của Phất Thụy đó là ma lực của hắn và tọa kỵ Tử Lôi Diệu Thiên Long là cùng một đường. Mà ưu thế của Chung Cực Binh Khí Lý Vĩnh Hạo chính là ma lực Cực Hạn Canh Kim của hắn. Đầu Hắc Long tọa kỵ kia cũng là một dạng biến dị. Một trận chiến này, cũng không ai có thế đoán trước kết quả.
Hai đầu Bát Giai Cự Long cơ hồ đồng thời gầm rống, mang theo khí thế trước giờ chưa từng có, phóng thẳng về phía đối thủ. Không trung nháy mắt ảm đạm lại, ngoại trừ thanh âm lôi điện ra, cũng chỉ còn mây đen bao phủ. Hai đại Thiên Sư cường giả đối đầu nhau, cuộc chiến đấu giữa các ma sư cường giả dưới năm mươi tuổi của Quang Minh và Hắc Ám hai mảnh đại lục rốt cuộc cũng bắt đầu.

Tám gã Quang Minh Thiên Can Thánh Đồ đang vây công đầu Bá Vương Lôi Hỏa Long kia nhìn thấy một màn như vậy, sắc mặt đều không khỏi xuất hiện biến hóa. Tuy rằng bọn họ tự cao tự đại, nhưng mà có thể cảm giác rõ ràng, hai người đang chiến đấu trên không trung kia, thực lực cũng không phải bọn họ hiện tại có khả năng so sánh được.
Bên kia, Cơ Động đã gần xuống đến mặt đất. Chu Tước Song Dực dang rộng, từ hai tròng mắt của mặt nạ Quân Ma Âm Dương Khải toát ra ánh mắt lạnh như băng. Hắn vừa mới tiếp cận mặt đất, ít nhất có năm đạo quang mang bắn thẳng về phía thân thể hắn. Bản thân trên không trung, kẻ địch tự nhiên là đem hắn biến thành bia ngắm bắn.
Hai cường giả cấp bậc Thiên Sư đối kháng trên không trung, giống như là đã kích thích nội tâm cao ngạo của Cơ Động vậy. Tuy rằng thực lực của hắn hiện tại vẫn còn xa chưa đủ sức để can thiệp vào trận chiến kia, nhưng hắn tin tưởng, một ngày nào đó, chính mình cũng có thể trở thành đại diện của Quang Minh Đại Lục trên chiến trường đỉnh cao này.
Quang mang màu ám lam lặng yên xuất hiện trên Chu Tước Nội Giáp. Thân hình chợt lóe lên, thân thể Cơ Động đang ở giữa không trung đã mạnh mẽ lướt sang ngang hơn mười thước. Một khắc sau đó, cả người hắn đã bình an vô sự hạ cánh xuống sườn núi gần đó. Một kích khi nãy, chính là Đằng Xà Thuấn Di.
Là kỹ năng trấn môn của Thiên Can Thần Thú Đằng Xà, đặc điểm lớn nhất của Đằng Xà Thuấn di này chính là khiến cho đối thủ không thể tập trung vào mình. Lúc này Cơ Động đem ưu điểm này hoàn toàn phát huy ra. Bộ Quân Ma Âm Dương Khải nở rộ hào quang, Dương Miện Tứ Quan hiện ra, hóa thành một màu vàng sáng chơi. Thuộc tính áp chế của Cực Hạn Dương Hỏa lập tức mở rộng ra.
Ma lực ba động chợt từ bên cạnh truyền đến. Một cỗ khí tức kim chúc choáng đầy tính hủy diệt chợt ập tới, thanh âm leng keng vang lên, một thanh cự kiếm màu trăng dài năm thước phiêu nhiên chém xuống, đúng ngay thời điểm thân thể Cơ Động còn chưa ổn định. Thanh cự kiếm xé gió phóng tới, phát ra thanh âm ma sát của kim chúc mãnh liệt. Nghênh đón Cơ Động hạ xuống rõ ràng là một cái Canh Kim Tất Sát Kỹ.
Cơ Động cũng không thèm nhìn hướng đánh của thanh cự kiếm kia, dưới chân dậm mạnh một cái, mũi chân đẩy nhẹ trên mặt đất, thân thể chưa đứng vững, cả người đã lộn một vòng ra ngoài. Nhìn qua, giống như là rơi thẳng xuống chân núi vậy.
Thanh cự kiếm kia khi đánh tới tựa hồ đã phong tỏa tất cả các phương hướng né tránh của Cơ Động, nhưng cũng không ngờ được hắn lại giống như là tự sát, nhảy thẳng xuống vách núi như vậy. Thanh cự kiếm khẽ thoáng tạm ngừng một chút, lúc này mới phóng xuống, đuổi theo thân thể Cơ Động.

Thân thể một lần nữa bay vào không trung, cánh phải Chu Tước Song Dực vẫy nhẹ một cái, khiến cho thân thể Cơ Động nháy mắt lật nghiêng qua, dưới tác dụng của Dương Hỏa Phi Hành Pháp Trận, tốc độ của hắn đã tăng lên đến cực hạn. Lúc này, hắn cũng có thể nhìn thấy rõ ràng, kẻ công kích hắn, chính là một gã Ngũ Quan Ma sư khoảng chừng hơn ba mươi tuổi. Hai tay hắn đang nâng lên trước người, khống chế một thanh cự kiếm tuyệt đối là một cái Tất Sát Kỹ, công kích về phía Cơ Động.
Một tiếng thét lớn phát ra từ trong miệng Cơ Động. Thân thể hắn đang giữa không trung đột nhiên chợt tạm dừng lại một chút, ngay sau đó, Đằng Xà Thuấn Di phát động. Lúc này, thân thể hắn chỉ là di động khoảng ba thước mà thôi, phóng cực nhanh về phía trước ba thước, nhưng mà, chính là trong ba thước ngắn ngủi này, hắn chẳng những tránh thoát được công kích của đối hủ, hơn nữa lại còn tiếp cận ngay trước thanh cự kiếm kia.
Nắm tay phải nháy mắt biến thành màu vàng kim, ầm ầm đổi xuống, Thái Cực Âm Dương Ngư lặng yên xuất hiện sau lưng hắn. Một quyền này của Cơ Động, vừa lúc oanh kích lên trên thân thanh cự kiếm màu trắng kia.
Cực Hạn Song Hỏa ngay khi va chạm đã trong nháy mắt bùng nổ mãnh liệt. Thanh cự kiếm màu trắng kia mặc dù là Tất Sát Kỹ, nhưng dù sao cũng chỉ là một Tất Sát Kỹ bình thường mà thôi, hơn nữa sau khi truy kích, uy lực của nó cũng đã yếu bớt. Đơn thể công kích tuy mạnh, nhưng lực công kích lại đánh thẳng lên thân kiếm, một quyền này của Cơ Động, giống như đánh rắn bảy tấc đầu vậy.
Trong Ngũ Hành, Hỏa khắc Kim, Cực Hạn Dương Hỏa đối với Dương Kim, thuộc tính áp chế mạnh đến mức nào? Trong lúc Cơ Động thả người rơi xuống triền núi, cái Tất Sát Kỹ này tuy rằng cũng đã phát ra, nhưng vị ma sư Ngũ Quan thi triển nó cũng đã bị ma lực của Cơ Động ảnh hưởng. Lúc này, lại bị Cơ Động đánh một quyền lên thân kiếm, thân thể Cơ Động nương theo lực đàn hồi mà bắn ngược lên. Mà ngay chính giữa thanh cự kiếm hoàn toàn do năng lượng một cái Tất Sát Kỹ ngưng tụ thành kia, không ngờ đã xuất hiện một cái lỗ lớn. Ngay sau đó nó vỡ ra, ầm ầm nổ tung, hóa thành Canh Kim Hệ ma lực dâng trào, tản mát ra trong không khí.
Nhờ vào lực oanh kích của Liệt Dương Phệ, thân thể Cơ Động bắn lên, bằng vào Chu Tước Song Dực lay động mãnh liệt, thân thể trên không trung xoay chuyển một vòng, phóng thẳng về phía gã Ngũ Quan Ma Sư vừa công kích hắn.
- Cẩn thận.
Một tiếng quát khẽ cách đó không xa vang lên. Thanh âm này lọt vào tay Cơ Động rất quen thuộc, đúng là kẻ mà hắn từng giao thủ qua hai lần, lại đã từng liên thủ chống địch, Hắc Ám Ất Mộc Thánh Đồ Hạt Tử. Một tiếng quát này của nàng hiển nhiên là để nhắc nhở vị Ngũ Quan Ma Sư kia. Bên phía của Hắc Ám đại quân này, không ai rõ ràng sự cường hãn của Cơ Động hơn nàng.

Có thể gia nhập vào Thánh Tà Chiến Trường, vị Canh Kim Hệ Ngũ Quan Ma Se kia không thể nghi ngờ cũng là tinh nhuệ trên Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục. Mắt thấy toàn thân Cơ Động nở rộ kim sắc hỏa diễm phóng thẳng tới phía mình. Thuộc tính áp chế mãnh liệt không ngờ lại làm cho hắn có cảm giác không thể nào thở nổi. Trong lòng cảm thấy hoảng sợ, hắn vừa phóng người lui nhanh về phía thanh âm của Hạt Tử, vừa không chút nào tiếc rẻ, phóng xuất ra toàn bộ canh kim ma lực, hóa thành vô số đạo bạch quang, đâm thẳng về phía Cơ Động. Hắn cũng không phải nghĩ đến làm tổn thương Cơ Động, mà là tận khả năng kéo dài thời gian giúp mình lui về phía sau an toàn.
Vừa mới thi triển xong một cái Tất Sát Kỹ, vị Canh Kim Hệ Ngũ Quan Ma Sư này còn chưa khôi phục ma lực lại đến trạng thái tốt nhất. Cái mà hắn thi triển này là một cái Tất Sát Kỹ khác, gọi là Vạn Tiễn Xuyên Tâm, công kích quần thể phạm vi lớn.
Nhưng mà, làm cho trong lòng hắn phát lãnh chính là, đối mặt với Tất Sát Kỹ Canh Kim Hệ mà hắn am hiểu nhất, Cơ Động thế nhưng cơ hồ như căn bản là không hề nhìn thấy, tốc độ phóng tới chẳng những là không có thay đổi, ngược lại càng tăng tốc hơn.
Mỗi một cây bạch tiễn lóng lánh quang mang kia một khi bắn lên người Cơ Động, đều lập tức bị dội ra, trên Quân Ma Âm Dương Khải ngay cả một vết trầy cũng không có. Những mũi bắn trúng Chu Tước Nội Giáp thì trực tiếp bị hòa tan đi mất.
Gã Hắc Ám Canh Kim Hệ Ngũ Quan Đại Tông Sư đã có chút dại ra. Đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy có người dùng phương pháp ngạnh kháng này để đối phó với ma kỹ của hắn...