Tửu Thần (Âm Dương Miện)

Chương 163: Cửu Giai Đỉnh Cấp, Bá Vương Lôi Hỏa Long (Thượng)





Cơ Động mang theo Lam Bảo Nhi rốt cuộc đã bay qua ba ngọn núi, tiến vào thung lũng tại tầng tám Thánh Tà Đảo. Hiện ra trước mắt hắn là một cái thung lũng, diện tích rất lớn. Chung quanh cái thung lũng có nhiều dãy núi bao quanh. Trong thung lũng sinh trưởng khá nhiều loại thực vật xanh tốt. Chẳng qua lúc này Cơ Động cũng không có tâm trí đâu mà thưởng thức cảnh đẹp. Khi ánh mắt hắn vừa mới liếc nhìn về phía thung lũng, liền nhìn thấy ngay Phất Thụy.
Một tiếng sấm lôi đình nổ vang lên, thế nhưng cũng không phải là do Phất Thụy phát ra. Ngay tại trung tâm của thung lũng kia, một đầu ma thú mà Cơ Động chưa từng bao giờ gặp qua đang ngạo nghễ đứng đó. Tiếng sấm đủ để so sánh với đỉnh cấp Tất Sát Kỹ chính là từ trong miệng nó phát ra.
Nếu kêu Cơ Động hình dung đầu ma thú trước mắt này là gì, như vậy trong ấn tượng của hắn, tại thời kỳ khủng long thời thượng cổ ở kiếp trước, có một loại khủng long tên gọi Khủng Long Bạo Chúa có hình dáng y hệt như con ma thú trước mắt này.
Nhưng mà cho dù là Khủng Long Bạo Chúa, cũng sẽ không có được uy thế như đầu ma thú trước mắt này.
Đầu ma thú giống Khủng Long Bạo Chúa này, thân thể cao hơn sáu mươi thước, cả người đứng thẳng tựa như một tòa nhà hai mươi tầng cao chọc trời vậy. Từ đầu kéo dài đến hết phần đuôi thô to của nó, ước chừng hơn một trăm thước. Trong thung lũng lúc này, vô số thực vật đã bị con ma thú này quần nát thành một đống hỗn độn.
Toàn bộ con ma thú có một màu đen tuyề. Khắp nơi trên thân thể là vô số gai nhọn nổi lên, trên đỉnh mỗi cái gai nhọn đều toát ra ma lực ba động mãnh liệt, lóng lánh quang mang màu lam tím.

Bộ dáng dữ tợn của nó khiến người ta chỉ cần nhìn qua thôi cũng đã kinh hãi rồi.
Cơ Động mặc dù cũng không biết đây là loại ma thú gì, nhưng sự cường đại của nó cũng đủ khiến hắn chấn động.
Con ma thú này bởi vì toàn thân đều có gai nhọn đâm tua tủa, nên có thể nói là không có sơ hở. Chỉ thấy nó khẽ há to miệng ra, một luồng hào quang màu lam tím đã phá không mà ra, công kích thẳng đến Phất Thụy đang cưỡi Tử Lôi Diệu Thiên Long phiêu phù giữa không trung. Lôi điện phun ra từ điện, đã tương đương với đỉnh cấp Tất Sát Kỹ. Thực lực như thế cường hãn đến mức nào?
Nhưng mà, Lôi Đế cũng không hổ là Lôi Đế. Sắc mặt Phất Thụy trầm ngưng, không vui không giận, mắt thấy luồng lôi điện kia đánh tới, thanh Lôi Đình Chiến Phủ thản nhiên chém ra. Tử Lôi Diệu Thiên Long bên dưới cũng đồng thời phóng xuất ra một đạo lôi điện, dung hợp với lôi điện do Lôi Đình Chiến Phủ bắn ra. Một tiếng nổ ầm vang lên, công kích của đầu ma thú kia va chạm với lôi điện của Phất Thụy, phát ra tiếng nổ long trời lở đất.
Ít nhất từ tình huống trước mắt mà xem, Phất Thụy tạm thời còn bình an vô sự. Nếu nói đầu ma thú khổng lồ kia có khuyết điểm gì, chỉ sợ chính là nó không thể bay. Với thực lực của Phất Thụy, cho dù không thể giết được nó, nhưng tự bảo vệ mình cũng có thừa. Nếu như hắn muốn bỏ đi, đầu ma thú kia cũng không cách nào cản được. Từ tình thế trước mắt mà nói, thực lực đầu ma thú kia ít nhất cũng đạt đến Cửu Giai. Mà cho dù là Cửu Giai Ma Thú, có mấy con được khí tức cường đại như nó chứ?
Trong thân thể tráng kiện khổng lồ hơn sáu mươi thước kia, chứa đựng biết bao nhiêu ma lực cơ chứ?
Thấy Phất Thụy cũng không có chuyện gì, Cơ Động nhẹ nhàng thở ra một hơi, vội vàng thu liễn hai cánh, hạ xuống một sườn núi gần đó, buông Lam Bảo Nhi ra, bình tĩnh quan sát tình hình bốn phía.
Vừa mới bắt đầu quan sát, hắn đã lập tức kinh hãi. Ở nơi này cũng không phải chỉ có một mình Phất Thụy. Ở hai bên vách đá ngay sau lưng Phất Thụy, ít nhất có hơn một trăm ma sư của Quang Minh Ngũ Hành Đại Lục. Cơ Động liếc mắt một cái đã thấy Dạ Tâm đang đứng trên đỉnh núi phía sau. Bọn họ tựa hồ như đang áp trận cho Phất Thụy.
Mà ở ngay đối diện bọn họ, trên đỉnh núi bên kia thung lũng, cũng đồng dạng có hơn trăm người đang lẳng lặng đứng đó. trên đỉnh đầu mỗi người đều tản mát ra một vòng hắc quang nhàn nhạt. Đúng là các ma sư của Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục.
Khó trách vì sao dọc đường đi hắn cũng không hề gặp phải địch nhân nào, hóa ra tuyệt đại đa số ma sư của hai phía đều đã tụ hợp ở nơi này. Có thể nói, hiện tại trong thung lũng này, đã tập trung toàn bộ ma sư tinh nhuệ tham gia Thánh Tà Chiến Trường lần này của hai mảnh đại lục.

Phất Thụy rõ ràng cũng không có dốc toàn lực đi đối phó đầu ma thú kia, hiển nhiên là bởi vì cố kỵ đám địch nhân ở đối diện. Hắn là nhân vật chủ chốt của Quang Minh Ngũ Hành Đại Lục, một khi thực lực bị tổn thất, như vậy kết quả cuối cùng chính là thất bại chung cuộc. Đầu ma thú này đến tột cùng là có gì đặc biệt, sao lại có thể hấp dẫn sự chú ý của cả hai bên như thế?
Cực Hạn Dương Hỏa quá mức sáng rọi, ngay khi Cơ Động vừa bay đến đây, Phất Thụy cũng đã nhìn thấy hắn. Từ ma lực ba động tản mát ra trên người Cơ Động, Phất Thụy liền rõ ràng, Tiểu sư đệ của mình đã khôi phục lại thực lực. Trong lòng hắn nhất thời vui vẻ hẳn ra. Hắn hiểu rất rõ ràng thực lực của Cơ Động, hơn nữa, trước đây Cơ Động từng phát ra một kích uy lực tương tự như Siêu Tất Sát Kỹ. Có tiểu sư đệ ở đây, cục diện trước mắt sẽ dễ dàng ứng phó hơn rất nhiều.
Cơ Động quay sang nói với Lam Bảo Nhi:
- Bảo Nhi, ngươi sang chỗ Dạ Tâm sư tỷ đứng đi. Ta cần phải phối hợp với sư huynh động thủ, chỉ sợ không lo cho ngươi được.
Lam Bảo Nhi gật gật đầu:
- Ngươi nhất định phải cẩn thận đó. Bên kia có nhiều địch nhân lắm.
Nói xong nàng lập tức phóng người lên, chạy về phía Dạ Tâm. Nhìn theo bóng lưng Lam Bảo Nhi, trong lòng Cơ Động không khỏi thầm than:
- Bảo Nhi, ngươi đúng là một cô nương thiện lương, chu đáo. Đáng tiếc chúng ta hữu duyên vô phận. Thật xin lỗi.
Vừa nghĩ, Cơ Động đột nhiên ngẩng đầu, nhìn về phía Phất Thụy trên không trung, cao giọng hô:
- Sư huynh, ta giúp ngươi một tay.

Vừa nói, Cơ Động vừa phóng người lên, hóa thành một đạo lưu quang kim sắc, bay về phía Tử Lôi Diệu Thiên Long.
Hai sư huynh đệ có thể nói là tâm ý tương thông. Ngay lúc Cơ Động vừa phóng người lên, Phất Thụy thúc Tử Lôi Diệu Thiên Long, ngang nhiên bay thẳng về phía con ma thú khổng lồ kia. Quang mang chói mắt phát ra từ Lôi Đình Chiến Phủ cùng với lôi điện trên người Tử Lôi Diệu Thiên Long đồng thời phóng thích, long nhân nhất thể, ầm ầm chém xuống.
Tuy rằng đây chỉ là một công kích bình thường, nhưng mà Lôi Đế Phất Thụy kết hợp với Bát Giai Ma Thú Tử Lôi Diệu Thiên Long, cho dù là một công kích bình thường nhất của hắn, cũng tương đương với Tất Sát Kỹ do hắn thi triển. Đây chính là tầm quan trọng của ma thú tọa kỵ. Thực lực của ma sư dưới sự trợ giúp của ma thú, nếu biết vận dụng đúng cách, nhất định có thể tăng lên gấp mười lần.
Đầu quái thú kia cũng thập phần kiêng kỵ Phất Thụy, đó chính là địch nhân đầu tiên bị lôi điện của mình oanh kích mà vẫn còn sống. Nhất là trên đỉnh núi chung quanh thung lũng lại xuất hiện nhiều người như vậy, khiến cho nó bồn chồn bất an. Nó đã từng mấy lần thử phá vòng vây bỏ chạy, nhưng mà, bất luận nó chạy về phía nào, đều bị hàng trăm ma sư đồng loạt phát động ma kỹ công kích liên hồi, khiến cho nó làm cách nào cũng không thể phá vây chạy ra được.
Đối mặt với công kích bất chợt của Phất Thụy, nó tự nhiên cũng không rảnh rỗi đến Cơ Động đang bay lên kia. Há miệng phun ra một đạo lôi điện nữa, một thanh âm nổ vang kịch liệt lại vang ra.
Lúc này đây Cơ Động chính là ở sát bên luồng lôi điện uy mãnh kia. Hắn chỉ cảm thấy nguyên tố ma lực trong không khí nháy mắt hỗn loạn. Ngay tại nơi va chạm giữa lôi điện của Phất Thụy cùng với của con ma thú kia, một cỗ hấp lực khổng lồ chợt bùng phát ra, tựa hồ như tất cả mọi thứ chung quanh đều như muốn bị hút vào trong phạm vi luồng lôi điện kia vậy.