Tửu Thần (Âm Dương Miện)

Chương 132-2: Cấm Bách Thiên U Diễm Băng (Hạ)





Đột nhiên cắn mạnh đầu lưỡi, Phất Thụy giận dữ quát lớn một tiếng. Một tiếng Lôi động ầm vang, ở sau lưng của hắn, một hư ảnh giống như đúc Tử Lôi Diệu Thiên Long chợt hiện ra. Cái này có thể nói là đồ đằng Lôi thuộc tính do bản thân Phất Thụy sáng tạo ra. Hư ảnh Tử Lôi Diệu Thiên Long kia nhìn xuống luồng hắc diễm u ám dưới mặt đất, đột nhiên hé miệng ra, một đạo lôi điện màu lam tím thật lớn đã phá không tới, trực tiếp oanh kích lên luồng hắc diễm kia.
Cái này đã là cực hạn mà Phất Thụy có thể làm được. Vừa phải khống chế Thất Long Hãm Thiên Quyết cường đại, vừa phải ngăn cản công kích quỷ dị này của Cơ Động, lúc này hắn đã hoàn toàn bộc phát ra thực lực bảy quan. Cũng ngay tại lúc này, Phất Thụy đã cảm giác được có vài phần không đúng. Với thực lực của hắn, dưới tình huống khống chế Thất Long để phát động công kích cũng không còn được mấy phần dư lực, Cơ Động làm sao có thể vừa phóng xuất ra Tứ Long Tứ Xà lại còn thong dong đi công kích cơ chứ? Lại còn là phát ra Tất Sát Kỹ. Đáp án chỉ có một, Tứ Long Tứ Xà trong không trung kia, Cơ Động căn bản là không có khống chế chúng, chẳng qua là năng lượng thuần túy phát ra mà thôi.
Sự thật đã chứng minh những gì Phất Thụy phán đoán. Ngay trong nháy mắt luồng Lôi điện do hắn phát ra cùng với luồng hắc diễm kia tiếp xúc với nhau, giữa không trung, Tứ Long Tứ Xà của Cơ Động cũng đã cùng với Thất Long Hãm Thiên Quyết kia va chạm với nhau. Cơ hồ là ngay trong nháy mắt Tứ Long Tứ Xà kia va chạm với luồng Lôi điện, đã lập tức biến mất không thấy, mà bảy con Lôi Điện Chi Long kia chẳng qua là hào quang ảm đạm bớt một chút mà thôi.
Cơ Động không chỉ là không có khống chế Tứ Long Tứ Xà kia, hơn nữa còn đem toàn bộ ma lực vốn có của Tứ Long Tứ Xà làm cho thể hình của chúng tăng lớn thêm vài phần. Lực công kích của chúng phải nói là vô cùng nhỏ bé. Hắn làm như vậy chỉ có một mục đích duy nhất, chính là hù dọa Phất Thụy, khiến cho hắn phải liều mạng ngăn cản, chính là để cho mình tranh thủ đầy đủ thời gian.

Những biến hóa tronh không trung Phất Thụy cũng không rảnh để chú ý đến. Bởi vì một màn quỷ dị trước mắt đã làm cho nội tâm tự tin mãnh liệt của hắn chợt lạnh một chút. Luồng lôi điện do Tử Lôi Diệu Thiên Long phun ra mặc dù không được xem như một cái Tất Sát Kỹ, thế nhưng đủ để xưng là đỉnh cấp Mệnh Trung Kỹ công kích. Với thực lực bảy quan của Phất Thụy mà phát ra Mệnh Trung Kỹ, theo đạo lý mà nói, đủ để cùng với Tất Sát Kỹ do ma sư Tứ quan phát ra mà chống cự. Nhưng mà, khi luồng lôi đình cùng với luồng hắc diễm kia va chạm với nhau, kết quả lại hoàn toàn vượt ra ngoài dự kiến của Phất Thụy.
Lôi đình màu lam tím nháy mắt đã biến thành màu đen. Nguyên bản vốn là chợt lóe lên rồi bùng nổ mạnh mẽ, biến mất, lúc này thế nhưng lại hóa thành một đạo thiểm điện đọng lại giữa không trung, một tia chớp màu đen tuyền.
Luồng hắc diễm u ám trên mặt đất kia cũng không có biến mất, chợt lóe lên rồi biến mất. Mà luồng điện quang lôi đình giữa không trung giống như là hòa tan biến mất đi vậy. Thân thể của Cơ Động trực tiếp phóng thẳng qua, căn bản là không có nửa phần dừng lại.
Phất Thụy rốt cuộc cũng cảm thấy nguy cơ. Ý niệm toàn lực tập trung, toàn lực khống chế Thất Long trong không trung quay về phòng ngự. Nhưng mà, từ giữa khoảng không phóng về mặt đất, dù sao cũng cần một quãng thời gian. Mà chỉ trong một quãng thời gian đó, đủ để quyết định kết quả trận chiến.
Luồng hắc diễm u ám kia căn bản không thể né tránh được. Trong nháy mắt lôi đình biến mất, Phất Thụy đã không thể phát ra kỹ năng kế tiếp. Hắc quang chợt lóe lên, cũng không có dấu hiệu bùng nổ, nhưng toàn bộ thân thể Phất Thụy đã hoàn toàn đọng lại ở đó, không cách nào nhúc nhích. Lôi Đế Phất Thụy, toàn thân ẩn chứa lôi điện khủng bố Lôi Đế Phất Thụy, lúc này toàn bộ điện quang trên người đã hoàn toàn biến mất, chỉ còn lại một màu đen, màu đen âm lãnh đến cực điểm. Nếu như không biết trước, nhìn thấy bộ dáng này của hắn, chỉ cho rằng hắn là một pho tượng khắc bằng băng màu đen mà thôi. Toàn bộ cơ thể đã hoàn toàn bị đóng băng trong đó.
Chỉ có hai huynh muội đại Chí Tôn cường giả Âm Triêu Dương, Âm Chiêu Dung mới có thể rõ ràng cảm giác được sinh mệnh lực của Phất Thụy đang bị tầng băng màu đen kia không ngừng thôn phệ đi. Mà bản thân Phất Thụy lại đang không tiếc trả giá hết thảy điều động ma lực để phá tan tầng băng màu đen này. Nhưng hắn căn bản là không thể làm được.
Bảy đầu Lôi Long giữa không trung thay đổi phương hướng, bay về phía thân thể Phất Thụy. Mà lúc này Cơ Động thế nhưng cũng đã dừng bước cách trước mặt Phất Thụy khoảng năm thước, tay phải nâng lên trước ngực, một đoàn hỏa diễm màu kim đỏ nháy mắt bốc lên. Dương Hỏa Ngưng Tụ Pháp Trận nháy mắt nở rộ ra, ma lực của hắn không đủ để hỗ trợ bản thân mình hóa thành Hỏa Diễm Quân Vương Chi Thể, nhưng mà, hắn lại còn thừa ma lực để giúp hắn thi triển thêm một cái kỹ năng nữa.
Không trung lại sáng rực, mặt trời chiếu rọi khắp nơi. Sau lưng Cơ Động cũng đồng thời dâng lên một vầg thái dương sáng rọi. Hoàn toàn tương phản với mặt trăng đen lúc trước, trong vầng thái dương màu vàng kim này trực tiếp choáng đầy sự thô bạo, khí tức nóng bỏng điên cuồng.

- Cấm— Bách— Thiên— Diễm Dương Trùy.
Đúng vậy, không thể nghi ngờ, đây đúng là cái Tất Sát Kỹ đầu tiên mà Cơ Động có được. Tất Sát Kỹ cường đại thuộc về Hỏa Diễm Quân Vương. Thuộc tính hoàn toàn tương phản với Tất Sát Kỹ Cấm Bách Thiên U Diễm Băng.
Không có Hỏa Diễm Quân Vương Chi Thể phụ trợ, không thể nghi ngờ, Cơ Động vẫn không thể hoàn toàn phát huy ra toàn bộ uy lực của cái Tất Sát Kỹ này. Thế nhưng lúc này Lôi Đế lại hoàn toàn bị phong ấn trong U Diễm Băng. Cực Hạn Âm Hỏa Tất Sát Kỹ kết hợp với Cực Hạn Dương Hỏa Tất Sát Kỹ, Tổ Hợp Kỹ Song thuộc tính Tất Sát Kỹ kết hợp sẽ phát sinh hiệu quả như thế nào, ngay cả bản thân Cơ Động cũng chưa từng thử qua.
Oanh— Một tiếng nổ vang kịch liệt, một luồng khí lãng không gì sánh kịp. Thủy triều đại dương bị đẩy ra khỏi bờ cát cả mười dặm.
Một đạo thân ảnh tựa như đạn pháo bắn thẳng ra ngoài. Lúc này đây đạo thân ảnh kia trực tiếp bay ra ngoài hơn trăm thước mới té xuống đất.
- Chiêu Dung.
Âm Triêu Dương khẽ quát một tiếng. Không cần hắn nhắc, Âm Chiêu Dung đã lắc mình phóng tới. Cả người bà ta giống như là trượt dài trên mặt đất vậy. Đối với luồng xung kích kinh khủng do vụ nổ kia sinh ra dường như không nhìn thấy, giây lát đã phóng tới chỗ trung tâm của vụ nổ. Mà Chúc Diễm lúc này cũng đã đồng thời phóng người lên, mục tiêu là thân ảnh đã té văng ra hơn trăm thước kia.
Phất Thụy đang đứng tại trung tâm vụ nổ kia, từng ngụm từng ngụm thở hào hển. Mặc dù tầng băng tuyết màu đen phong ấn hắn đã biến mất không thấy đâu, nhưng lúc này trên khắp cơ thể hắn vẫn còn một tầng hắc khí dày đặc, thỉnh thoảng vẫn có một vài đạo lôi điện không ổn định xoay quanh thân thể hắn. Những luồng lôi điện kia thế nhưng cũng hoàn toàn là một màu đen.

Một bàn tay Âm Chiêu Dung khoát lên vai Phất Thụy. Từng vòng từng vòng hắc quang không ngừng từ trong cơ thể Phất Thụy bị hấp thụ ra, dung nhập vào trong cơ thể Âm Chiêu Dung. Bản thân Âm Chiêu Dung không ngờ cũng phải rùng mình một cái, không khỏi giật mình nói:
- Hay cho Cực Hạn Âm Hỏa thuần túy.
Với thân phận Đinh Hỏa Hệ Thái Ất của bà ta, thế nhưng khi hấp thụ ma lực còn sót lại của Tất Sát Kỹ của Ám Viêm Ma Vương cũng còn cảm thấy vài phần âm lãnh, có thể thấy được ma lực của một kích kia cường hãn đến mức nào. Lúc này Âm Chiêu Dung mới chính thức hiểu rõ được, vì sao với thực lực bảy quan của Phất Thụy cũng không thể xông phá ra được sự trói buộc của Tất Sát Kỹ kia.
Lúc trước ngay tại một khắc trước khi va chạm kích liệt, Cơ Động chung quy cũng không có dùng Diễm Dương Trùy công kích lên người Phất Thụy, mà là lướt qua thân thể của hắn oanh kích vào trong không trung. Bảy con Lôi Long trong không trung quay trở về để chi viện, nổ tung trên người Phất Thụy làm phát sinh ra luồng khí lãng khổng lồ hất tung Cơ Động văng ra. Tầng U Diễm Băng bên ngoài thân thể Phất Thụy cũng bị hóa giải đi lúc đó. Âm Chiêu Dung vừa lúc phóng tới, đem toàn bộ ma lực Cực Hạn Âm Hỏa còn sót lại hấp thu đi hết, để tránh lưu lại hậu hoạn về sau. Phải biết rằng chỉ riêng việc bảy con Lôi Long quay về nổ tung, đã khiến cho Phất Thụy bị thương không nhẹ. Mà bản thân Cơ Động thì tiêu hao hết toàn bộ ma lực. Trận chiến này đúng là có kết quả lưỡng bại câu thương.