Tửu Thần (Âm Dương Miện)

Chương 129-2: Tuyệt học Đồ Đằng Hiển Hóa (Hạ)





Với thực lực của Đằng Xà, muốn hoàn thành quá trình biến hóa này, trong nháy mắt là làm được. Lúc này quá trình hóa hình chậm như vậy, là để cho Cơ Động có thể quan sát được rõ ràng, cũng có thể dễ dàng lĩnh ngộ được toàn bộ quá trình.
Dần dần quang mang màu lam nhạt ngưng tụ lại thành quang ảnh hư ảo, giống như đúc hư ảnh Đồ đằng xuất hiện sau lưng Đinh Hỏa ma sư cấp bậc ba quan trở lên khi thi triển các lại ma kỹ cường đại.
Nhưng mà, đến lúc này Đằng Xà cũng không có dừng lại, càng ngày càng có thêm nhiều Đinh Hỏa nguyên tố rót vào trong đó, làm cho quang ảnh hư ảo trước người nó dần dần rõ ràng hơn, càng ngày càng cô đọng hơn. Đến cuối cùng, không ngờ hư ảnh nhìn qua giống y như đúc Đằng Xà, tựa như là một phân thân hoàn hảo vậy. Ngay cả ánh mắt của nó cũng vô cùng linh động, phát ra lam quang sáng chói.
Nhìn thấy một màn kỳ quan trước mắt này, Cơ Động không khỏi mở trừng cả hai mắt. Đằng Xà ngừng rót thêm ma lực vào, nói:
- Tiểu Động Động, ngươi có biết không, vì nguyên nhân gì mà đều cùng là Thập Giai Ma Thú, nhưng Thiên Can Thần Thú chúng ta lại mạnh hơn Thập Giai Ma Thú bình thường nhiều?
Cơ Động nói:

- Bởi vì các ngươi vốn là Thiên Can Thần Thú a! Các ngươi có thể kết hợp tốt nhất với ma lực cùng hệ, cũng như khống chế tốt nhất.
Đằng Xà nói:
- Không sai. Là Thiên Can Thần Thú, bản thân chúng ta có khả năng kết hợp tốt nhất với thiên ý. Bởi vậy, tất cả các ma kỹ Đồ Đằng Hiển Hóa sau khi thi triển ra, đều là ma kỹ cường đại nhất. Đạt tới trình độ đỉnh cấp, thậm chí có thể ngưng tụ ra Đằng Xà thuần túy năng lượng, có thực lực hoàn toàn với ta, như vậy có nghĩa là địch nhân phải đối phó cùng lúc với hai Đằng Xà. Đương nhiên hiện tại chuyện này còn chưa có ai có thể làm được, ngay cả ta cũng không. Nhưng ngươi chắc chắn sẽ có thể làm được, bởi vì ngươi có Hỗn Độn Chi Hỏa. Hỗn độn tức là sáng tạo, nhớ kỹ những lời này của ta.
- Hỗn độn tức là sáng tạo?
Tâm thần Cơ Động khẽ nhúc nhích, mặc dù hiện tại hắn còn chưa hoàn toàn hiểu rõ hết, nhưng vẫn đem những lời này ghi nhớ kỹ trong đầu.
Đằng Xà nói:
- Đến đây đi, ta bắt đầu dạy ngươi những ma kỹ của nhất mạch Đằng Xà, từ Cơ Chuẩn Kỹ đến Siêu Tất Sát Kỹ. Có thể lĩnh ngộ được bao nhiêu, tùy thuộc vào bản lãnh của ngươi thôi.
o0o
Một năm sau, bờ biển Đông Hải.
Cơ Động lẳng lặng đứng bên bờ cát chăm chú nhìn về phía trước. Sau một năm thời gian, hắn lúc này đã trở thành một gã thanh niên mười sáu tuổi. Cơ Động lúc này thân đã cao gần một thước tám, dáng người cân xứng, tóc đen dài thả tự do trên bả vai. Làn da một màu cổ đồng bóng loáng, khỏe mạnh. Dưới ánh mặt trời chiếu rọi, mơ hồ có thể nhìn thấy dưới làm da hắn ẩn chứa một tầng quang mang màu trắng nhạt đang lặng lẽ lưu chuyển.
Đối diện Cơ Động hơn ba mươi thước, là Lôi Đế Phất Thụy đang cởi trần nửa thân trên, lộ ra khối thân thể gần như cứng gấp bội lần đá hoa cương. Khí lực cường tráng, mạnh mẽ tựa như Lôi Thần hạ phàm vậy. Mái tóc màu lam tím cắt ngắn dựng đứng, choáng đầy khí thế bức người. Quang điện trong mắt lấp loáng, giống như lôi đình bất cứ lúc nào cũng có thể bùng nổ.

Hai người lúc này đều để tay không, Phất Thụy cũng không sử dụng bất cứ vũ khí ma lực gì. Hai tay Cơ Động cũng không có mang cặp găng tay Nhật Nguyệt Song Huy. Hai bên đều nhìn chăm chú vào đối phương, ánh mắt mảy may không chớp một cái.
Cách đó không xa, Âm Triêu Dương, Âm Chiêu Dung và Chúc Diễm đang đứng đó, Đinh Hỏa Thần Thú Đằng Xà thì lười biếng nằm dài trên bờ cát, hưởng thụ độ ấm của ánh mặt trời mang lại. Ánh mắt bọn họ đều ngóng nhìn về phía hai huynh đệ Phất Thụy, Cơ Động.
- Tiểu sư đệ, ta sẽ không hạ thủ lưu tình.
Phất Thụy cười nhẹ một tiếng, nói với Cơ Động.
Cơ Động trầm giọng nói:
- Ta cũng như vậy, mời sư huynh chỉ giáo.
Đúng vậy, đây là một trận chiến giữa Lôi Đế Phất Thụy và Cơ Động. Khoảng cách đến ngày Thánh Tà Thông Đạo mở ra đã càng ngày càng gần. Mặc dù Phất Thụy đã rời khỏi Âm Dương Học Đường, nhưng hắn vẫn quyết định sẽ tham gia lần hành động này. Chuyện này liên quan đến vinh nhục của toàn bộ đại lục. Mặc dù Thiên Can Học Viện cũng không có mời hắn, nhưng sự kiện trọng yếu năm năm một lần này, Phất Thụy cũng sẽ không bỏ qua.
Cơ Động nhớ rõ lúc trước Diêu Khiêm Thư từng nói qua với hắn, hắn sẽ tham gia lần đại chiến Thánh Tà Chiến Trường lần này.
Việc có để cho Cơ Động đi hay không liền trở thành tiêu điểm tranh luận của mọi người. Đằng Xà kiên quyết đòi cho hắn đi, nhưng Âm Chiêu Dung lại kịch liệt phản đối. Dưới tình huống như vậy, Cơ Động rất khó được cho phép đi, quyền quyết định sau cùng liền nằm trong tay Thắng Quang Âm Triêu Dương.
Âm Triêu Dương cũng không có tỏ vẻ rõ ràng là tán thành hay phản đối. Hắn chỉ nói, nếu Cơ Động có thể trong một trận chiến công bằng mà có thể thắng được Phất Thụy, liền chứng minh rằng hắn có được năng lực tự bảo vệ cho mình. Như vậy hắn có thể tham gia lần Thánh Tà Chiến Trường lần này. Nếu không mà nói, sẽ phải đợi thêm năm năm nữa.

Chính vì vậy cho nên mới có tình cảnh như hiện tại. Lúc này, Cơ Động đã có thêm một năm khổ luyện nữa. Không thể nghi ngờ, trong vòng một năm nay, thực lực của hắn đã xảy ra biến hóa long trời lở đất, không phải chỉ một lần phát sinh biến hóa nhảy vọt.
Nhưng mà, hiện tại đối thủ mà hắn phải đối mặt, chính là thủ tịch trước đây của Âm Dương Học Đường, cũng là thủ tịch mạnh nhất từ trước đến nay, Lôi Đế Phất Thụy. Ngay tại hai tháng trước đây, Phất Thụy rốt cuộc dưới sự bảo hộ của Âm Triêu Dương và Âm Chiêu Dung, đã đột phá được bình cảnh bảy quan, chính thức từ Dương Lôi Thiên Sĩ tấn cấp thành Dương Lôi Thiên Sư.
Xét về thực lực, bản thân Phất Thụy cộng thêm tọa kỵ Tử Lôi Diệu Thiên Long của hắn, cho dù là Bính Hỏa Thiên Sư bảy mươi tám cấp Chúc Diễm cũng tự nhận là không địch lại.
Huống hồ, bản thân ma lực Phất Thụy là Dương Lôi thuộc tính, chịu sự áp chế của Cơ Động cũng ít hơn nhiều so với các Ngũ Hành thuộc tính khác. Tiến bộ của Cơ Động trong một năm nay tuy lớn, nhưng ma lực của hắn chẳng qua cũng chỉ mới bốn mươi bảy cấp mà thôi.
Ngay khi Âm Triêu Dương đưa ra điều kiện khiêu chiến này, Cơ Động đã hiểu rõ vị sư tổ của mình đã có ý cự tuyệt lời thỉnh cầu của mình. Bốn mươi bảy cấp cũng chỉ là bốn quan, bốn quan đấu với bảy quan, Cực Hạn Song Hỏa đấu với Dương Lôi, chính mình căn bản không thể sinh ra ưu thế về mặt thuộc tính. Một trận đấu này có thể nói là cực kỳ không công bằng. Song phương cũng không được sử dụng bất cứ vũ khí ma lực gì hay là dùng ma thú trợ giúp. Dưới tình huống như vậy, Cơ Động làm sao có khả năng thắng được cơ chứ?
Nhưng mà, bất luận như thế nào, Cơ Động cũng chọn lựa chiến đâu. Hắn cũng muốn thử nghiệm xem thành quả khổ tu của hắn trong một năm nay. Hắn muốn nhìn xem, giữa mình và sư huynh hiện tại, đến tột cùng là chênh lệch nhau bao nhiêu.
Không hề nghi ngờ, Phất Thụy và Cơ Động đều là một đời thiên kiêu. Một trận chiến này, kết quả cuối cùng đến tột cùng là như thế nào, ngay cả Âm Triêu Dương cũng không cách nào đoán trước được. Cái này cũng đồng dạng là một lần kiểm tra sát hạch của bọn họ đối với Cơ Động.