Tửu Thần (Âm Dương Miện)

Chương 125: Xà Huyết Dẫn, Đằng Xà Luyện Thể (Thượng)





Chu Tước Nội Giáp của Cơ Động tự động bảo hộ cho chủ, bao phủ toàn bộ mặt ngoài thân thể. Nhưng cái này đối với Đằng Xà mà nói cũng không có bất cứ tác dụng gì, nổi thống khổ cũng không có giảm bớt chút nào, ngược lại càng thêm mãnh liệt hơn nữa. Từng tầng từng lớp quang mang màu trắng ngà không ngừng từ trên người Cơ Động dập dờn phóng thích ra. Ma lực trong cơ thể của hắn vẫn bị luồng khí lưu tràn ngập hàn ý kia hoàn toàn áp chế, căn bản không thể phát sinh ra bất cứ tác dụng phòng hộ nào. Thậm chí cũng không thể khiến cho nổi thống khổ của hắn giảm bớt được chút nào cả.
Từng giọt từng giọt mồ hôi thấm xuống, đã ướt đẫm phiến cát dưới người Cơ Động. Cả người hắn lúc này đã trở thành như người tàn phế. Máu tươi không ngừng từ trong khóe miệng hắn trào ra, cái này cũng không phải là bị thương đến hộc máu, mà là bởi vì hắn cắn răng quá chặt, dùng sức quá độ, khiến cho chân răng phải chảy cả máu. Bất quá, loại tình huống như thế này cũng không có kéo dài quá lâu, bởi vì một lúc sau, xương hàm của hắn cũng đã bị Đằng Xà đánh cho trật cả khớp ra.
Ý thức Cơ Động dần dần trở nên mơ hồ đi. Cho dù ý chí của hắn kiên định đến thế nào, thân thể hắn cũng không thể nào chịu nổi tra tấn như thế, tâm trí bắt đầu trở nên mê man.
Từng tầng sương mù màu xanh lam nhàn nhạt không ngừng từ trên thân Đằng Xà bốc ra, thông qua thất khiếu của Cơ Động, cùng với hô hấp của hắn mà dũng mãnh tiến vào cơ thể Cơ Động. Khả năng phòng ngự của Chu Tước Nội Giáp mặc dù vẫn còn, thế nhưng không thể nào ngăn cản được tầng sương mù này xâm nhập vào. Mỗi lần tầng sương mù màu lam nhạt kia bốc ra một chút, quang mang trên mắt Đằng Xà cũng trở nên ảm đảm vài phần. Nhưng mà, hắn cũng không hề có ý định giảm bớt sự tra tấn đối với Cơ Động.
Mắt thấy Cơ Động sắp sửa hôn mê, Đằng Xà hiển nhiên cũng không có ý định buông tha cho hắn. Một đạo ý niệm lạnh như băng dũng mãnh xâm nhập vào trong óc Cơ Động, làm cho tinh thần sắp hôn mê của hắn chợt tỉnh táo lại. Sự thống khổ mà hắn cảm nhận lại càng tăng thêm vài phần.
Đằng Xà đã hoàn toàn chứng minh cho Cơ Động thấy cái gì gọi là tàn nhẫn. Cơ Động chính mắt nhìn thấy thân thể mình giống như cái bánh quai chèo không ngừng bị vặn xoắn lại. Gân mạch, da thịt, xương cốt đều không ngừng bị kéo ra. Hắn cũng không ngừng lặp lại quá trình rơi vào hôn mê, sau đó lại bị Đằng Xà làm cho tỉnh táo lại.

Sau khi quá trình lặp lại đến lần thứ chín, ngay khi Cơ Động sắp hoàn toàn chịu không nổi nữa, Đằng Xà tựa hồ như là đã hoàn toàn thỏa mãn, cuối cùng hắn cũng không có làm cho ý niệm của Cơ Động thanh tỉnh lại nữa, để mặc cho hắn lâm vào hôn mê.
Thân thể màu lam sẫm lại một lần nữa biến động. Thanh âm răng rắc liên tiếp lại vang lên, thân thể Cơ Động lại một lần nữa bị vặn xoán, nhưng mà là sắp xếp lại. Chỉ sau vài lần hô hấp, thân thể hắn đã khôi phục lại bình thường. Bên ngoài làn da hắn, Chu Tước Nội Giáp lúc ẩn lúc hiện, mà ngay cả trên lồng ngực cũng không hề phập phồng, nhìn qua giống như là đã chết rồi vậy.
- Lam Lam, ngươi cũng quá độc ác a!
Quang mang chợt lóe lên, Âm Chiêu Dung đã xuất hiện ở bên cạnh Đằng Xà. Nhìn Cơ Động đang ngất nằm đó, trong mắt lộ ra vẻ thương xót.
Đằng Xà tức giận nói:
- Ngươi không khen ngợi ta thì thôi, lại còn nói ta như thế nữa à? Ta vì hắn mà hao phí khá nhiều ma lực, mệt chết đi được…
Âm Chiêu Dung cả giận nói:
- Ngươi xem ngươi đã tra tấn Tiểu Động Động thành cái bộ dáng gì rồi kìa. Lúc trước khi ngươi tiến hành giúp ta cải thiện thân thể, chẳng qua cũng chỉ có nửa canh giờ mà thôi. Vừa rồi ngươi làm đến hơn hai canh giờ a! Lại còn làm cho hắn bất tỉnh nữa. Tiểu Động Động mà có vấn đề gì, ta không để yên cho ngươi đâu.
Đằng Xà lần này lại có chút quái dị, cũng không có oán giận, cặp mắt rắn màu xanh thâm thúy nhìn chăm chú vào Cơ Động, thở dài một tiếng:
- Chiêu Dung, nói thế nào ngươi cũng là một Chí tôn cường giả của nhân loại, chuyện này còn cần ta giải thích hay sao? Lúc trước tiến hành cải tạo thân thể ngươi chỉ có nửa canh giờ, là bởi vì ngươi chỉ có thể thừa nhận được nửa canh giờ mà thôi. Tiến hành cải tạo thân thể Cơ Động suốt hai canh giờ, đó là bởi vì thân thể hắn có khả năng thừa nhận mạnh mẽ hơn ngươi rất nhiều.
Âm Chiêu Dung sửng sốt:
- Chuyện này không có khả năng. Lúc trước khi ngươi tiến hành cải tạo thân thể của ta, ta đã có tu vi đến sáu quan. Cho dù lúc đó tuổi của ta so với tuổi của Cơ Động hiện tại còn lớn hơn một chút, nhưng mà ta đã đạt đến nguyên tố nhập thể, dung hợp làm một với cốt cách, gân mạch, trình độ dẻo dai kiên cường đã mạnh hơn người bình thường rất nhiều. Tiểu Động Động nói thế nào cũng chưa đạt đến Tứ quan, thân thể làm sao có thể cường đại được…

Đằng Xà hừ lạnh một tiếng, nói:
- Chẳng lẽ ta lại có thể cảm nhận sai hay sao? Lúc mới bắt đầu, ta cũng chỉ định chuẩn bị tiến hành một ít cải tạo đơn giản đối với hắn mà thôi. Nhưng ai mà ngờ được, tên tiểu gia hỏa này ngay cả hừ cũng không hừ lấy một tiếng, cứng rắn thừa nhận sự cải tạo của ta. Lúc ấy ta chỉ nghĩ trong đầu, nếu không thể khiến cho hắn kêu la thảm thiết một trận, ta thật sự là rất mất mặt a! Cho nên ta nhiều lần gia tăng sức mạnh, từng lần một thử dò xét, ta phát hiện ra, cường độ thân thể của hắn vượt xa khả năng tưởng tượng của ta. Trên người hắn chẳng những có khí tức của Chu Tước, thậm chí còn có một phần khí tức của Rồng nữa. Cơ bắp, da, gân, cốt cách đều cực kỳ kiên cường, dẻo dai. Quan trọng nhất chính là, ý chí lực của tiểu gia hỏa này có thể nói là cực kỳ khủng bố. Đó là một loại ý chí kiên định do sự kiêu ngạo của bản thân mà tạo nên. Từ khi bắt đầu cho đến khi kết thúc, cho dù là hắn sắp bởi vì thống khổ mà lâm vào hôn mê, cũng không có kêu lên một tiếng. Chỉ phần ý chí lực thế này, ngay cả ta cũng không thể không nói một tiếng bội phục. Đổi ngược lại ngươi lúc trước, ngay từ khi ta bắt đầu, tiếng kêu la thống hận thảm thiết của ngươi chỉ sợ cách đó cả trăm dặm cũng còn có thể nghe rõ được…
- Thúi lắm, ý chí lực của lão nương cũng rất mạnh mà, không được nói bậy a!
Âm Chiêu Dung vừa ngạc nhiên nhìn Cơ Động đang hôn mê, vừa tức giận nói.
Đằng Xà cười hắc hắc, nói:
- Đúng, đúng, ý chí lực của ngươi cũng rất mạnh a!
Nói tới đây, thanh âm của hắn đột nhiên biến đổi, trở nên eo éo như giọng nữ nhi:
- Cứu mạng a! Không được a! Ta không chịu nổi, ta thật sự không chịu nổi. Đằng Xà, ngươi là đồ lưu mạnh, còn không mau buông ta ra, muốn ta hô lên phi lễ không! Á, á, á… ta sắp chết rồi, ta chết rồi…
Nghe thanh âm của Đằng Xà, sắc mặt Âm Chiêu Dung lúc trắng lúc đỏ:
- Giỏi lắm, ngươi dám nhái giọng ta a! Lam Lam thúi, ngươi nhất định phải chết.
Đằng Xà ha ha cười, xoay người bỏ chạy, thân thể không ngừng uốn éo trên bờ cát, đã biến mất không thấy đâu.

Âm Chiêu Dung phì cười, bà ta vốn không có ý định thật sự đuổi theo Đằng Xà, chỉ thì thào lẩm bẩm:
- Lúc trước ta kêu la thê thảm vậy sao? Ta chỉ nhớ mang máng, căn bản là đau quá nhịn không được liền kêu la vài tiếng. Tiểu Động Động, lần này ngươi đã làm cho sư mẫu của ngươi bị mất mặt rồi a!
o0o
Khi Cơ Động từ trong hôn mê tỉnh táo lại, phát hiện mình đã nằm bên trong căn nhà gỗ. Mở hai mắt ra, hắn chỉ cảm thấy toàn thân không có một tia khí lực, cảm giác bủn rủn lan tràn khắp mọi ngóc ngách của cơ thể. Tại những đầu khớp xương trong cơ thể lại có một luồng khí lưu lành lạnh lưu chuyển.
Mặc dù cảm giác bủn rủn này cũng không hoàn toàn thoải mái cho lắm, nhưng cùng với sự thống khổ mãnh liệt lúc trước so sánh, cũng là tốt hơn rất nhiều. Khẽ hô hấp nhẹ, Cơ Động có thể cảm giác được thân thể của mình tựa hồ là đã khôi phục lại bình thường. Cho dù là với ý chí kiên cường của hắn, đối với những chuyện phát sinh lúc trước cũng xem như là một hồi ác mộng khủng khiếp vậy.
Chỉ là một chút thống khổ thôi sao? Trong lòng Cơ Động có loại cảm giác vừa bực mình vừa buồn cười. Hắn đương nhiên cũng không phải bởi vì Đằng Xà tra tấn hắn mà bực mình, hắn có thể cảm giác được, Đằng Xà làm như vậy, đối với thân thể của mình hẳn là có sự trợ giúp nhất định. Về phần cụ thể là cái gì, hắn cũng không hoàn toàn rõ ràng lắm. Lúc này thân thể hắn chỉ có cảm giác bủn rủn, tự nhiên cũng không thể cảm nhận được biến hóa gì.
Hắn chỉ cảm nhận được, cảm giác luồng Âm Dương lốc xoáy bị áp chế đã biến mất, ma lực trong cơ thể đã hoàn toàn thông suốt lại.