Tửu Thần (Âm Dương Miện)

Chương 123-2: Âm Dương Hỏa, Ngưng Tụ Pháp Trận (Hạ)





Lúc Cơ Động ở Địa Cung, cái thứ nhất lĩnh ngộ chính là Dương Hỏa Phi Hành Pháp Trận, ngay sau đó, hắn đến Đinh Hỏa Thánh Điện lĩnh ngộ chính là Âm Hỏa Ngưng Tụ Pháp Trận, sau đó lại lĩnh ngộ Dương Hỏa Ngưng Tụ Pháp Trận. Đúng là nhờ vào hai cái Pháp Trận ngưng tụ ma lực này, mới có thể khiến hắn trong khoảng thời gian ngắn liên tiếp đột phá ma lực.
Hai đại Pháp Trận vừa xuất hiện, tình hình trong căn nhà gỗ nhất thời xảy ra biến hóa. Trước đây trong gian phòng vốn là từ chỗ Cơ Động đang ngồi, Song Sắc Hỏa Diễm bốc lên cao, chiếu sáng bốn phía. Nhưng giờ phút này, trong toàn bộ gian nhà gỗ đã choáng đầy khí tức của Cực Hạn Song Hỏa, giống như căn phòng hoàn toàn phân ra làm hai vậy, một bên là một màu vàng kim rực rỡ, một bên là màu đen thâm thúy, có thể xem như là một kỳ quan.
Hai loại Hỏa nguyên tố trong không khí dưới tác dụng của hai đại Pháp Trận, cơ hồ là điên cuồng dũng mãnh tràn vào trong gian nhà gỗ, một khi tiến vào trong phạm vi Cực Hạn Song Hỏa của Cơ Động, lập tức sẽ bị ngưng tụ, áp súc, tinh lọc lại. Chỉ sau khi thông qua được ba giai đoạn này, biến thành hỏa diễm thuần túy nhất, mới có thể dung nhập vào trong cơ thể của Cơ Động.
Năm năm trước, khi mới bắt đầu tiến hành tu luyện ma lực song thuộc tính, tốc độ tu luyện của Cơ Động so với ma sư bình thường còn chậm hơn rất nhiều, nếu không phải ở trong thế giới địa tâm, có được hai loại Hỏa nguyên tố nồng đậm để cho hắn hấp thu, hắn căn bản không thế trong vòng bốn năm đột phá được cảnh giới một quan, trở thành một gã Âm Dương Ma Sư.
Nhưng mà, tình huống hiện tại của Cơ Động cũng đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, có được sự trợ giúp của Song Hỏa Hệ Ngũ Hành Pháp Trận, hơn nữa thêm tác dụng của Hỗn Độn Chi Hỏa trong cơ thể, tốc độ tu luyện cơ hồ là gấp bốn lần ma sư bình thường. Khả năng hấp thu ma lực thậm chí còn càng thêm khủng bố hơn, đạt đến gấp tám lần ma sư thông thường.

Nếu không phải hơn phân nửa ma lực mà Cơ Động hấp thu vào sẽ bị tia Hỗn Độn Chi Hỏa nhỏ bé nằm tại trung tâm của luồng Âm Dương Lốc Xoáy kia hấp thụ mất, tốc độ tăng ma lực của hắn sẽ càng thêm khủng bố hơn nhiều.
Sau khi hoàn thành việc thi triển hai loại Bính Đinh Song Hỏa Pháp Trận, bản thân Cơ Động căn bản không cần dùng ý niệm hấp thu, ma lực hắn đã có thể tự động gia tăng lên. Bản thân hắn lúc này tiến vào trạng thái minh tưởng, cố gắn lĩnh ngộ những Bính Đinh Song Hỏa Hệ Ngũ Hành Pháp Trận còn lại, đã in sâu vào trong trí óc mình.
Âm Triêu Dương và Âm Chiêu Dung cũng không có tiến hành tu luyện, sau khi đưa Cơ Động về phòng, bọn họ lặng lẽ cảm nhận trạng thái tu luyện của Cơ Động. Ban đầu bọn họ còn định thông qua ma lực cường đại trợ giúp Cơ Động, gia tăng mật độ nguyên tố xung quanh thân thể hắn càng thêm nồng đậm vài phần. Nhưng mà, sau khi Cơ Động thi triển ra hai đại pháp trận, hai vị Chí tôn cường giả này lập tức hiểu được, sự lo lắng của mình là hoàn toàn dư thừa.
Thời gian một ngày một đêm rất nhanh trôi qua. Tiếng đập cửa vang lên, đem Cơ Động từ trạng thái tu luyện phải thức tỉnh lại.
Đối với hắn mà nói, thời gian tựa hồ chỉ trong nháy mắt mà thôi, những lúc tiến hành minh tưởng về Ngũ Hành Pháp Trận, thời gian luôn luôn trôi qua rất nhanh.
Thu hồi hai đại Ngũ Hành Pháp Trận, Cơ Động đứng dậy mở cửa. Âm Chiêu Dung lúc này đang đứng ngoài cửa, hiền lành nhìn hắn. Cho dù lúc này là đang ở trong căn nhà gỗ trên bờ biển, vị sư mẫu này của hắn vẫn vô cùng chú trọng đến trang phục của mình, một bộ cung trang lộng lẫy không hề có một nếp nhăn, vết bụi. Trên mặt bà ta nở một nụ cười hiền lành.
- Tiểu Động Động, ngươi nên ăn chút gì đó rồi.
Cơ Động gãi gãi đầu, nói:
- Đến bữa ăn rồi sao? Trời vẫn còn sáng mà!

Âm Chiêu Dung bật cười nói:
- Nếu mà mỗi một tên ma sư trên Quang Minh Ngũ Hành Đại Lục chúng ta đều có thể giống ngươi, tu luyện đến bỏ ăn bỏ ngủ như vậy, chỉ sợ Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục đã sớm bị chúng ta thâu tóm lâu rồi. Hiện tại ngươi đến đây đã được một ngày rồi. Mau ra ăn uống chút gì đó, sau đó sư mẫu sẽ dạy ngươi một số thứ.
Cơ Động bước ra khỏi phòng. Trong sân không biết từ lúc nào đã có thêm một cái bàn gỗ, trên bàn đặt hai cái làn bằng sợi mây nhỏ, trong mỗi cái làn đặt hai cái rổ nhỏ đựng ít hoa quả, hai cái chén lớn, một chén chứa canh cá sền sệt, mùi thơm ngào ngạt không ngừng bay ra, làm cho bao tử Cơ Động không khỏi sôi lên một trận. Cái chén còn lại chứa một thứ gì đó màu trăng trắng, có dạng như cao, không biết là cái gì, hơn nữa còn có mùi tanh nhàn nhạt.
- Sư mẫu, mời ngài ăn trước.
Cơ Động nói.
Vẻ mặt Âm Chiêu Dung vô cùng hớn hở nói:
- Ngươi đúng là một đứa nhỏ rất ngoan, còn biết mời sư mẫu ăn trước nữa. Ta và sư tổ ngươi từ sau khi đạt đến cửu quan, chỉ cần hấp thu nguyên khí thiên địa là đủ rồi, ăn những thức ăn bên ngoài ngược lại làm cho cơ thể chúng ta sinh ra những tạp chất không cần thiết, nên cũng không thể tùy tiện ăn uống. Những ma sư có được chuyên chúc danh hiệu sở dĩ có thể so với người bình thường sống lâu hơn một hai trăm năm, chính là bởi vì chúng ta có thể sử dụng chất dinh dưỡng của thiên địa nguyên khí để bồi bổ cho thân thể, làm trì hoãn thời gian lão hóa. Tuy rằng ta vẫn chưa thể giống như đại ca, có thể làm cho thân thể mình một lần nữa khôi phục lại như thời thanh xuân, nhưng những loại thức ăn bình thường cũng không thể ăn được. Những hoa quả, đồ ăn ở đây đều là do Lam Lam tìm về, một chút nữa ngươi phải cảm ơn hắn một tiếng a. Còn canh cá này là do ta làm. Rất nhiều năm rồi không có đụng đến chuyện bếp núc, không biết mùi vị thức ăn ra sao nữa. Ngươi chịu khó nếm thử vậy.
Nhìn xuống bát canh cá kia, Cơ Động vốn bởi vì tu luyện mà tâm trí bình tĩnh nhất thời trở nên sôi trào nóng rực lên. Mặc dù đây chỉ là một chén canh cá đơn giản, nhưng từ trong đó hắn cảm nhận được thâm tình nồng đậm. Ánh mắt choáng đầy sự kiêu ngạo của hắn cũng không khỏi trở nên nhu hòa rất nhiều, bưng tô canh cá lên uống một ngụm.

Thẳn thắn mà nói, canh cá của Âm Chiêu Dung làm không ngon chút nào, mặc dù nguyên liệu này là cá tươi ngon nhất vừa mới đánh bắt lên, nhưng tay nghề nấu ăn của vị Chí tôn cường giả này quả thật khá tệ, chẳng những mùi vị rất nồng, hơn nữa lại còn mặt chát, hiển nhiên là bỏ muối quá tay. Nhưng Cơ Động uống vào miệng lại cảm thấy rất ngon, từng ngụm từng ngụm mà uống, trên mặt cũng không có nửa phần mất tự nhiên, giống như là đang thưởng thức một loại cao lương mỹ vị cực ngon vậy. Đối với bất cứ đầu bếp nào, cho dù là đầu bếp lâm thời cũng vậy, vẫn thích nhất là người ta có thể thích thức ăn mà hắn làm ra, bản thân Âm Chiêu Dung là Chí tôn cường giả cũng không hề ngoại lệ. Nhìn thấy chén canh cá lớn kia được Cơ Động không ngừng ăn như hùm như báo, nụ cười trên mặt càng lúc càng tươi hơn.
- Ăn từ từ, ăn từ từ thôi. Nếu như ngươi thích như vậy, từ nay về sau sư mẫu sẽ lại làm nữa cho ngươi. Đứa nhỏ này quả thật là đáng thương, từ nhỏ đã là cô nhi. Từ nay về sau ngươi cứ an tâm, có sư mẫu ở đây, sư mẫu sẽ là người thân của ngươi. Ai dám khi dễ ngươi, sư mẫu nhất định sẽ dùng Đinh Hỏa thiêu cho hắn ngay cả linh hồn cũng phải hóa thành tro bụi.
Cơ Động dùng sức gật gật đầu, uống một hơi hết sạch chén canh cá, nhìn về phía Âm Chiêu Dung:
- Sư mẫu, ta…
Trong miệng hắn giống như có cái gì mắc lại, một câu kia cũng không nói xong hết.