Tửu Thần (Âm Dương Miện)

Chương 11-2: Toàn phương vị vô định truyền tống quyển trục (Hạ)





Uỳnh---
Âm Dương Ma Lực mãnh liệt cơ hồ là trong nháy mắt bạo phát ra. Xanh dương, đỏ, vàng, trắng, đen năm đạo quang mang năm màu cơ hồ là trong nháy mắt bộc phát ra. Ma lực ba động khủng bố không chỉ làm cho toàn bộ tòa nhà Ly Hỏa Học Viện lâm vào tình trạng rung lắc, thậm chí còn vang đến từng ngõ ngách trong Ly Hỏa Thành. Tất cả các Âm Dương Ma Sư trong Ly Hỏa Thành cơ hồ là tại thời khắc đó đều nhìn cả về phía Ly Hỏa Học Viện. Ma Lực ba động khổng lồ như vậy, cơ hồ là tương đương với một gã cường giả cấp bậc Lục Quan Thiên Sĩ toàn lực sử dụng ra Âm Dương Ma Kỹ.
Trong nháy mắt quyển trục mở ra, Cơ Động phát hiện mình không thể cử động được nữa, quyển trục cầm trong tay trong khoảnh khắc đã biến mất, hóa thành năm đạo hào quang huyễn lệ bao phủ xung quanh thân thể hắn. Ngay sau đó ngàn vạn ký hiệu phức tạp phảng phất như sống lại, bay lượn tràn ngập cả căn phòng. Âm Dương Ma Lực khủng bố làm cho hai điểm Bính Đinh Song Hỏa vừa mới ngưng tụ trong lồng ngực hắn kịch liệt run rẩy, tựa hồ bất cứ lúc nào cũng có thể tắt đi vậy.
Chuyện này, chuyện này đến tột cùng là xảy ra chuyện gì? Cơ Động tự biết là gặp rắc rối. Trước đây hắn chỉ nhìn thấy Dương Bỉnh Thiên, Hạ Thiên, Thu Thiên phóng thích ra cùng với Âm Dương Ma Lực mà tôi, bây giờ hắn chân chính nằm trong phạm vi của nó, mới cảm nhận sâu sắc được sự khủng bố của Âm Dương Ma Lực. Nhưng mà, năm cỗ năng lượng này tuy rằng khổng lồ, nhưng cũng không gây ra bất cứ thương tích gì cho hắn, ngoại trừ việc hắn không thể di động ra, hắn cũng không có cảm thấy một tia thống khổ nào.
Đám ký hiệu kỳ dị xung quanh bắt đầu nhanh chóng tụ hợp lại, dung nhập vào năm luồng năng lượng ngũ sắc kia, mà năm luồng năng lượng này cũng bắt đầu quay vòng, hóa thành một cái lốc xoáy thật lớn, quay kịch liệt chung quanh thân thể Cơ Động.
Chung quanh chỉ có năm luồng năng lượng màu sắc kỳ dị này, Cơ Động chỉ cảm thấy tất cả mọi thứ xung quang bắt đầu trở nên hư ảo. Lúc vừa mời bắt đầu, hắn còn mơ hồ nhìn xuyên qua màn hào quang này, chứng kiến được cảnh tượng trong phòng, nhưng dần dần, hắn chỉ còn có thể chứng kiến cùng cảm giác được năm loại ánh sáng kia mà thôi.
Hắn nghĩ thân thể của hắn phảng phất như là từ trên cao rơi xuống vậy, cảm giác không trọng lực mãnh liệt làm cho tim hắn như vọt ra khỏi lồng ngực. Nhưng kì dị chính là thân thể hắn lại thủy chung bảo trì sự yên lặng bất động, ngay cả ly rượu cầm trong tay hắn cũng không có một tia sóng gợn trên mặt ly nữa.

Quang mang ngũ sắc chợt thu liễm, ma lực khổng lồ cũng trong khoảnh khắc biến mất, mọi sự rung động trong Ly Hỏa Thành cũng trở nên yên tĩnh lại, phảng phất như tất cả mọi thứ trước đây cũng không có phát sinh vậy.
Dương Bỉnh Thiên vừa mới đưa vị trung niên đến từ Âm Dương Ma Sư Công Hội ra đến cửa học viện, đột nhiên cảm nhận được ma lực ba động khổng lồ kia, nhất thời chấn động. Quay đầu nhìn về phía tòa nhà dạy học của Bính Hỏa Hệ, vừa lúc chứng kiến được trong phòng minh đang nở rộ ra quang mang nhiều màu.
- Không tốt.
Dương Bỉnh Thiên kinh hô lên một tiếng, bất chấp trung niên nhân đang đứng bên cạnh, xoay người chạy như bay về phía nhà dạy học.Trung niên nhân kia tự nhiên cũng ý thức được cái gì, phóng người chạy theo.
Khi bọn hắn trở lại phòng của Dương Bỉnh Thiên viện trưởng, đã thấy Hạ Thiên, Thu Thiên cùng với một số lão sư học viện khác đã tập trung ở nơi này.
- Viện trưởng, vừa rồi xảy ra chuyện gì vậy? Ngài đã đột phát Lục quan rồi à?
Hạ Thiên tò mò hỏi. Tuy rằng ba động Âm Dương Ma Lực khổng lồ kia đã hấp dẫn bọn họ tới đây, nhưng bởi vì luồng ma lực chỉ chợt lóe lên rồi tắt hẳn, lại không có phá hủy thứ gì, cho nên đám lão sư cũng không có giật mình lắm. Chỉ là chứng kiến Dương Bỉnh Thiên vội vã chạy từ ngoài về, lúc này mới có chút thấy kỳ quái.
Dương Bỉnh Thiên cũng không có trả lời Hạ Thiên, đẩy cửa ra, nhanh chóng bước vào trong. Quả nhiên như hắn dự đoán, bộ quyển trục Toàn Phương Vị Vô Định Truyền Tống Quyển Trục khi nãy hắn đặt trên bàn bây giờ đã biến mất không thấy đâu. Những thứ khác trong phòng cũng không có gì biến hóa cả.
Hạ Thiên hiển nhiên là người có tính cách nóng nảy nhất trong đám, đã tiến đến sau lưng Dương Bỉnh Thiên, nhịn không được hỏi:
- Viện trưởng, đến tột cùng là đã xảy ra chuyện gì vậy?
Dương Bỉnh Thiên đứng cạnh bàn trầm ngâm một chút, mới xoay người hướng về phía các vị lão sư, nói:
- Không có gì, là ta cất giữ Âm Dương Ma Kỹ Quyển Trục không cẩn thận, nên để ma lực trong nó phóng thích ra mà thôi. May mắn là không có tạo thành tổn thất gì. Thời gian cũng không còn sớm, mọi người trở về nghỉ ngơi đi.

Các vị lão sư tự nhiên sẽ không nghi ngờ lời Dương Bỉnh Thiên nói, thấy không có chuyện gì, đều hướng Dương Bỉnh Thiên cáo từ trở về, chỉ có Hạ Thiên vẫn còn ở lại.
Vị trung niên nhân đến từ Nam Hỏa Đế Quốc Âm Dương Ma Sư Công Hội nhịn không được nói:
- Dương viện trưởng, không có khả năng là Quyển trục tự mình kích hoạt, để ta mang nó về cho Công Hội tiến hành cẩn thận kiểm tra lại đi.
Dương Bỉnh Thiên gật gật đầu, thở dài một tiếng nói:
- Ta biết là quyển trục sẽ không thể nào tự nó kích hoạt, đều là do ta sơ suất, đã quên mất một người. Được rồi, ngươi cũng nên trở về đi, bất luận như thế nào, nhân tình của quyển trục này ta cũng sẽ ghi nhớ. Khi trở về ngươi cũng đừng nói với Hội trưởng là quyển trục đã được sử dụng ra, cứ nói là ta đã nhận lấy rồi là được.
Trung niên nhân rõ ràng nhẹ nhàng thở ra, sợ Dương Bỉnh Thiên có ý hối hận, vội chặn lại nói:
- Dương viện trưởng, ta bây giờ xin cáo từ.
Lần này thấy Dương Bỉnh Thiên cũng không có ý muốn đưa tiễn hắn, trung niên nhân cũng thức thời, nhanh chóng bước đi. Lúc này trong văn phòng cũng chỉ còn lại hai người Hạ Thiên và Dương Bỉnh Thiên.
- Sư phụ, chuyện này đến tột cùng là đã xảy ra chuyện gì?
Hạ Thiên chờ đến lúc không có ai, lúc này mới hỏi lại. Thần sắc trên mặt cũng trở nên kính cẩn hơn nhiều. Không cần hỏi cũng biết, hắn chính là tên đệ tử duy nhất của Dương Bỉnh Thiên mà lúc trước hắn đã nói.
Dương Bỉnh Thiên cười khổ nói:
- Ta đã quên mất đã cấp cho Cơ Động trên này. Ai…, đều do ta cả.

- Cơ Động? Chuyện này và Cơ Động có quan hệ gì với nhau?
Hạ Thiên nghi hoặc nói:
- Ta hôm nay đã giúp hắn hấp thu xong hai quả Tinh Miện mà ngài cho hắn, hắn đã thuận lợi trở thành một tên Nhất Cấp Song Hệ Học Đồ. Mới khi nãy còn ở chỗ của ta mà.
Dương Bỉnh Thiên bất đắc dĩ nói:
- Chuyện là thế này. Người vừa rồi là đến từ Công Hội, là mang đến một cái Toàn Phương Vị Vô Định Truyền Tống Quyển Trục do Hội trưởng đem tặng cho ta. Ta đã quên mất Cơ Động cũng ở chung với ta trên tầng này, mới khi nãy, có thể là hắn bởi vì đem rượu đến đây mà đi vài phòng của ta. Ngươi cũng biết Âm Dương Ma Kỹ Quyển Trục đối với Âm Dương Ma Sư mà nói sẽ sinh ra lực hấp dẫn đặc biệt, một khi hắn đã có năng lực Nhất Cấp Học Đồ, tự nhiên sẽ bị nó hấp dẫn. Đứa nhỏ này chỉ sợ căn bản không biết Âm Dương Ma Kỹ quyển trục là cái gì, ma lực ba động vừa rồi, hẳn là do hắn tò mò mà mở ra cái quyển trục đó rồi. Chuyện này thật phiền toái, không biết tên tiểu tử này đã bị truyền tống đến nơi nào rồi đây.
Hạ Thiên giật mình nói:
- Sư phụ, sao ngài lại để hắn cũng ở trên này? Hắn dù sao cũng chỉ là một học viên mà thôi, học viên thì phải ở Ký Túc Xá mới đúng chứ? Chuyện này đến tột cùng là chuyện gì vậy? Chẳng lẽ ngài chuẩn bị thu cho ta một gã tiểu sư đệ à?
Dương Bỉnh Thiên cười khổ lắc lắc đầu:
- Đi, chúng ta đến phòng Cơ Động xem thử đi, nếu hắn không ở đó, như vậy phán đoán của ta là chính xác. Toàn Phương Vị Vô Định Truyền Tống Quyển Trục có thể đưa hắn đến khắp mọi ngõ ngách của Đại Lục, thậm chí có thể đưa hắn lên đến trời cao, hay đất ngầm. Hiện tại, ta chỉ có thể cầu nguyện cho đứa nhỏ này mà thôi, hy vọng hắn không xảy ra chuyện gì.