Đêm hôm đó vẫn không chịu nổi Nhạc Doanh Phong dây dưa, đành cùng cậu ấy ra nhà khách nhỏ bên ngoài.
Có lẽ vì đi thuê phòng thường đều là một đôi trai gái, ông chủ nhà khách lúc lấy chìa khóa cho bọn họ còn rất kỳ quái nhìn bọn họ thêm vài lần.
Mặt Triệu Ngang không cách nào khống chế nóng sốt lên, nhưng may mắn, vị chủ nhà khách kia thế nào cũng sẽ không nghĩ tới thực tế bọn họ cũng là quan hệ người yêu.
Nguyên bản tưởng rằng khi học đại học loại chuyện cùng tình nhân ra ngoài thuê phòng thật xa xôi, không ngờ có ngày lại xảy ra trên người mình…
Sau đó tên kia hừng hực lăn qua lăn lại một đêm, tới tận sáng mới thả cho cậu ngủ.
Kết quả, đương nhiên hai người đều ngủ thẳng một giấc đến chiều, người nào đó đương nhiên không kịp chuyến buổi sáng, lại hưởng phúc lợi một lần thức đêm đi xe.
Gặp nhau ngắn ngủi hai ngày lại không thể không tách ra, còn là sau khi trải qua quan hệ kịch liệt như vậy, không nhịn được có chút rầu rĩ, hai người chỉ có thể dành càng nhiều thời gian vùi đầu vào game.
Sự việc kia được giải quyết khiến Triệu Ngang thở phào nhẹ nhõm, có điều, hình như lại bắt đầu nảy sinh một vấn đề khác.
Độ nổi tiếng trong một đêm tăng vọt, không chỉ ở trên đường thường gặp phải người hoàn toàn chưa từng gặp mặt chào hỏi thân thiết, mà còn thường bị người vốn không quen biết pm.
[Mật] [Nguyệt Liên Thất] nói với các hạ: Ngang Ngang, anh làm sư phụ em được không?
[Mật] [đi ngang mua tương] nói với các hạ: anh có thiếu đồ đệ không? Nhận em đi nhận em đi, em rất ngoan ngoãn…
[Mật] [bánh bao leo núi] nói với các hạ: tôi ở diễn đàn biết được cậu, quá bảnh! Mang tôi thăng cấp được không? Nếu không… cậu bảo tiểu Phong thu tôi cũng được
Mới đầu người hiền lành như Triệu Ngang đương nhiên ai đến cũng không từ chối, nhưng sao đó xuất hiện tình huống nghiêm trọng hơn.
[Mật] [tiểu yêu tinh ánh trăng] nói với các hạ: anh kết hôn chưa? Làm chồng em đi!
[Mật] các hạ nói với [tiểu yêu tinh ánh trăng]: …
Chẳng lẽ topic kia đã hot tới độ không thể thu dọn được sao?
Triệu Ngang nơm nớp lo sợ chạy lên diễn đàn Thiên Long, đã qua ba bốn ngày, topic với tựa đề dài dài đó vẫn đang bay bay ở trang đầu…
Mở ra lật N trang xem, bọn Mèo vẫn đang hăng hái, khói lửa chiến tranh đã tiêu tan, lúc này, trọng điểm lại chạy thẳng đến cậu.
Thật không biết chơi Thiên Long có bao nhiêu hủ nữ, bọn Mèo đào lên chuyện cậu và Nguyệt Ảnh Phong, bên dưới thậm chí còn có một chuỗi phụ họa.
Triệu Ngang lúc này mới biết hành động mấy ngày nay trong game của mình cùng Nguyệt Ảnh Phong đều bị bọn họ theo dõi, nhất thời hắc tuyến.
Tuy viết đều là mấy chuyện vặt, nhưng trải qua miêu tả thêm mắm thêm muối của bọn họ, vốn chính đương sự không nghĩ quá nhiều nhìn qua còn cảm thấy cực kỳ mờ ám, huống chi là người ngoài.
“Hôm qua Ngang Ngang có giờ lên lớp a, vậy nên chỉ có tiểu Phong online, phải biết bình thường hai người bọn họ đồng thời online bọn tớ hoàn toàn chen vào không lọt, nên lúc đó tớ bị giật dây nhờ tiểu Phong kéo tiểu hào luyện cấp.
[Bang] bản thân: tiểu Phong, dẫn bọn tớ đi luyện cấp nha
Qua N thời gian, bên kia mới miễn cưỡng trả lời lại.
[Bang] X Phong: … ừ được
Miễn cưỡng vậy sao, có lầm không a *cào tường*! Nhớ năm đó khi Ngang Ngang online cậu ta đều chủ động bám víu, hơn nữa lần đầu gặp còn vì để bọn tớ cứu Ngang Ngang mà cầu tên đốn củi [Tây Bắc ấy] nhà bọn tớ (#‵′)凸
Nói chung, bọn tớ vẫn được cậu ta dẫn đi dạo Địa Cung, nhưng mà —— Ngang Ngang vừa online, cậu ta lập tức quăng bọn tớ lại chạy mất tiêu! Khỉ! Thiệt là làm tổn thương bọn tớ mà!”
Triệu Ngang tùy ý nghía một đoạn, mặt lập tức biến đỏ.
Xem ngày, là buổi chiều thứ ba, toàn trường nghỉ lễ, nhưng lớp bọn họ lại phải học hai tiết chuyên ngành.
Chuyện này, cậu thật sự không biết, ngày đó học xong vừa login Nhạc Doanh Phong đã phát lời mời đội cho cậu.
Lại nhìn xuống thêm mấy bài, bọn họ viết quả thật không ít, Triệu Ngang đỏ ửng mặt tắt cửa sổ web, phóng to cửa sổ trò chơi.
Nhân vật trên màn hình toàn thân trang phục trắng, đang ngồi Hoa Xa đứng trên phố Đại Lý —— tuy thú cưỡi loại này thật sự không thích hợp cho nam dùng, nhưng Nhạc Doanh Phong đã mua rồi, cũng không thể nhét trong kho chờ hết hạn.
Nhạc Doanh Phong vừa mới ra ngoài cùng bạn học ăn tối, hiện tại, cậu thật sự không biết nên làm gì.
Acc bây giờ đã cấp 80, phải nói là một cấp bậc rất bình thường, nhưng với Triệu Ngang, đây chính là đại hào thứ thiệt.
Hơn nữa còn thêm một thân trang phục, kỹ năng, thú cưng, Triệu Ngang nhìn, lại cảm thấy có chút không thích ứng.
Ngẫm lại hồi ba mươi bốn mươi, mỗi ngày bận rộn thăng cấp, kiếm tiền, nhưng cho dù trong khoảng thời gian xoắn xuýt đó, ngày ngày trôi qua đều không hề nhàm chán.
Hiện tại, chỉ cần Nhạc Doanh Phong không online, hình như sẽ không biết nên làm gì.
Theo cậu ấy đi phụ bản đi hoạt động, luống cuống tay chân vô cùng, nhưng hình như ngoài trừ điên cuồng nhấn Thanh Tâm ra thì không có việc gì làm.
Không biết có phải giống như Diệp Công thích rồng (*) không, tóm lại, khi chơi đại hào không cảm thấy hứng thú như tiểu hào.
Hơn nữa bây giờ acc này mỗi ngày nhận bao nhiêu thư từ mật ngữ, Triệu Ngang càng thêm không thích ứng.
Đợi Nhạc Doanh Phong cơm nước xong trở lại đã là 2 giờ hơn. Triệu Ngang treo acc không làm gì, trong lúc đó còn nhận một đống trò chuyện riêng từ mấy người xa lạ.
Dạng chuyện này đã xảy ra quá nhiều, Triệu Ngang cũng học được cách không quan tâm để ý.
Mời đội từ Nhạc Doanh Phong nhanh chóng được gửi qua, Triệu Ngang nhấn đồng ý, hình nhân vật của Nhạc Doanh Phong lập tức hiện lên ở góc trái trên màn hình.
Im lặng ngồi chờ trên phố, Nguyệt Ảnh Phong rất nhanh cưỡi voi lắc lư đến cạnh cậu.
[Đội] [Nguyệt Ảnh Phong]: vợ, sao lại ngồi ngốc ở chỗ này?
[Đội] [Ngang Ngang Ngao Ngao]: … không có gì làm
[Đội] [Nguyệt Ảnh Phong]: hửm? Có chuyện gì à?
[Đội] [Ngang Ngang Ngao Ngao]: … Nhạc Doanh Phong
Đây là lần đầu tiên Triệu Ngang ở trong game gọi tên cậu.
[Đội] [Nguyệt Ảnh Phong]: hửm? sao vậy? mà này… chỉ có hai chúng ta ở đây, vợ gọi một tiếng chồng không được sao
Lựa chọn xem như không thấy nửa câu sau, Triệu Ngang tiếp tục gõ chữ.
[Đội] [Ngang Ngang Ngao Ngao]: … tớ muốn chơi tiểu hào
[Đội] [Nguyệt Ảnh Phong: …
Này, lúc trước cứ luôn la hét muốn chơi đại hào kéo người ta điên cuồng luyện cấp là cậu đó là cậu đó!
Hiện tại vất vả lắm mới bước chân vào thế giới đại hào, lại…
[Đội] [Ngang Ngang Ngao Ngao]: … bỏ đi, cậu cho tớ điên cũng được
Nếu cậu là Nhạc Doanh Phong, nhất định cũng sẽ nhịn không được muốn đánh mình.
Chẳng lẽ nói cậu thật sự là mệnh chơi tiểu hào sao?
[Đội] [Nguyệt Ảnh Phong]: được… tớ cùng cậu đi luyện tiểu hào, lần này, cậu phải chơi acc nữ gả cho tớ
[Đội] [Nguyệt Ảnh Phong]: cậu chờ một chút, tớ lên mạng tra tên tình nhân!
[Đội] [Ngang Ngang Ngao Ngao]: …
[Đội] [Ngang Ngang Ngao Ngao]: này, Nhạc Doanh Phong, tớ không có nói muốn chơi nhân yêu nữa mà!
[Đội] [Ngang Ngang Ngao Ngao]: Nhạc Doanh Phong?
[Đội] [Ngang Ngang Ngao Ngao]: Nhạc Doanh Phong…
Tên kia đã sớm mất bóng, Triệu Ngang ở đầu này máy tính nhìn hai câu cuối cùng cậu ấy để lại, lại nhịn không được đỏ mặt.
Tên tình nhân sao? Nói không chừng… cũng không tệ.
Hoàn chính văn~
————————————————————————————————-
(*) Diệp Công thích rồng: Điển tích
Tương truyền xa xưa có một người tên Diệp Công cực kỳ thích rồng, ông khắc hình rồng lên mọi đồ vật trong nhà, y phục cũng thêu hình rồng. Đến một ngày, rồng thần trên trời biết tin, ghé đến nhà gặp Diệp Công, nhưng lúc này khi nhìn thấy rồng thật, Diệp Công hoảng sợ bỏ chạy.
Sau đó người ta dùng câu Diệp Công thích rồng để chỉ những người thích vẻ hào nhoáng bên ngoài, nhưng thật sự suy cho cùng không hề thích chút nào.