Tường Vi Xinh Đẹp

Chương 66: Phong cảnh vô hạn trong xe (trung)




  • Editor: Lục Nặc
Từ trên nhìn xuống tôi lặng im, trong bắt hoa đào tối đen như bầu trời đêm hiện lên một tia hoa lửa hơi thất vọng.

Biểu tình của Chiêu Quan là vạn phần chờ mong, tiếp theo là có chút âm trầm khẩn trương. Đôi mắt hoa đào chăm chú nhìn tôi, giống như có chút nhung nhớ muốn đem tôi xé rách, chiếm đoạt, toàn bộ nuốt vào trong bụng.

Nội tâm của hắn lần đầu tiên nổi lên cảm giác không xác định. Giống như có cố gắng thế nào cũng không bắt được cô.



Có một câu tục ngữ nói, quan tâm sẽ bị loạn để nói về hắn.

Hắn hiện tại chính là trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường.

Hôm nay Bạch Kỳ xuất hiện, làm cho lòng hắn đại loạn, đặc biệt là khi nhìn thấy Bạch Kỳ hôn cô.

Có một số thời điểm hắn cũng nghĩ đến chuyện này nhưng nghĩ là một chuyện, nhìn thấy lại là một chuyện hoàn toàn khác.

Hắn có thể tưởng tượng trong đầu lúc Bạch Kỳ cướp đoạt đêm đầu tiên của cô nhưng hắn tuyệt đối không thể chịu đựng được nếu tận mắt chứng kiến cô nằm trong ngực Bạch Kỳ.

Lần đầu tiên, hung hăng đánh hắn một quyền. Lần thứ hai, hắn đoạt Tường Vi, bá đạo hôn cô.

Vật lần sau thì sao?

Bạch kỳ hôm nay có thể tới cửa cầu hôn, sau này chắc chắn dây dưa không dứt. Những lo lắng của hắn không phải dư thừa.

Hiện tại thấy Tường Vi im lặng không nói gì, nội tâm không xác định càng thêm nồng đậm.

Ngón tay giữa của hắn hung hăng chọc vào trong hoa huy*t của cô, cảm giác được hoa huy*t co rút nhanh, gắt gao hấp lấy, ấm áp ướt át mềm mại non mịn đem hắn hút vào, một cỗ nước xuân dọc theo ngón tay hắn sáp nhập chậm rãi chảy ra, lây dính ra bàn tay to của hắn.

Hắn không cho cô thời gian phản ứng mà bắt đầu kịch liệt tiến lên, biết bên trái hơi chếch về phía trước là nơi mẫn cảm nhất của cô, hắn nhắm ngay chỗ đó chọc vào, không ngừng trêu đùa, ma xát, đột nhiên gảy lên một cái. Thấy hô hấp của cô bắt đầu dồn dập, bụng bằng phẳng, hai chân trắng noãn, nơi riêng tư thần bí bắt đầu không ngừng co rút, đón lấy đùa nghịch của hắn, cũng là một phen tư vị khác.

“Chiêu Quân, … ngô… ha..” tiếng rên rỉ tinh tế từ trong miệng cô truyền ra, giọng nói triền miên dịu dàng truyền vào đáy lòng, rất chọc người, hắn nhịn không được, tiến một ngón tay vào, dùng sức đút nhanh vào nội huyệt của cô, một ngón đè lên trân châu phấn nộn, nhẹ nhàng trêu trọc vài cái. Tay kia thì nắm lấy vú đẫy đà của cô, nhu niết xoa nắn, năm ngón tay thon dài tùy ý đè ép thả lỏng.

Nhìn từ trên nhìn xuống vú đẫy đà nhảy lên nhảy xuống, sau một trận ra vào dồn dập đè ép, hắn rút ngón tay ướt đẫm ra, đặt ở chóp mũi hít nhẹ, “Thật thơm…” hắn nhếch khóe miệng, ánh mắt say mê trầm thấp, “Để anh chơi hỏng em rồi, như vậy, em cũng chỉ có thể thuộc về anh”.

Nói xong, hắn đút vào ba ngón tay, ra vào rất nhanh, không ngừng khiêu khích bên trong tiểu huyệt.



“Ha… Chiêu Quân… thật thoải mái…” tôi nhịn không được thấp giọng thở dốc, ngón tay trong tiểu huyệt nhanh chóng đưa đẩy, có thể cảm giác được ngón giữa thon dài trong tiểu huyệt luôn đâm vào chỗ mẫn cảm nhất, hung hăng đút vào rút ra trêu đùa hoa huy*t phấn nộn, kích khởi từng đợt vui vẻ tê dại, ngón trỏ và ngón áp út như có như không cào nhẹ vào thịt mềm non mịn khiến cho từng đợt ngứa ngáy khó chịu làm cho tôi kìm không nổi mà đung đưa eo, chủ động đón lấy vui vẻ hắn tạo ra, phối hợp nhuần nhuyễn.

“Tường Vi, em có yêu anh không?” cảm giác được trong cơ thể một trận co rút dồn dập, một cỗ xuân nước theo ngón tay hắn chảy xuống, hắn mở miệng truy vấn.

“Chiêu Quân… ha…” đầu óc của tôi trống rỗng, chỉ có thể thấp giọng gọi tên của hắn, tinh tế  thưởng thức khoái cảm lan tràn.

“Em có yêu anh không?” hắn không chiếm được đáp án, đột nhiên rút ngón tay về, nhẫn tâm nhìn tiểu huyệt của tôi khép mở không ngừng, lộ ra thịt mềm phấn phấn hồng, cực kì dụ hoặc như đang mời gọi hắn. Nhưng hắn lại không mảy may để ý.

“Chiêu Quân…” hoa huy*t truyền đến cảm giác ngứa ngáy, trống rỗng làm cho tôi cúi đầu bắt đầu khóc nức nở, “Thật là khó chịu…” hai chân cọ sát, dùng sức ngậm cái miệng nhỏ phía dưới lại nhưng vẫn không giải quyết được cảm giác trống rỗng bên trong thịt huyệt. Hắn vẫn như cũ không động đậy.

“Chiêu Quân… Ngô…” tôi nheo mắt lại, ngẩng đầu lên, vụng trộm vươn tay phải mảnh khảnh, thuận cái bụng trắng nõn đi xuống, xuyên qua cây cối rậm rạp chuẩn xác tìm được trân châu bị che dấu, dùng sức ấn xuống.

Một trậm tê dại làm giảm bớt cảm giác trống rỗng trong cơ thể, tôi nhẹ nhàng thở ra, ngón tay ngọc vội vàng bắt lấy trêu ghẹo trân châu, một lượng lớn xuân nước theo bên trong hoa huy*t chảy ra, làm ẩm ướt cái đệm bên dưới.

“Hô…” tôi bắt đầu từng ngụm từng ngụm thở dốc.

“Em thật sự là một tiểu yêu tinh!” hô hấp của hắn trở nên dồn dập, thân hình cực nóng bao trùm lấy tôi, bá đạo ấn lên đôi môi đỏ mọng một nụ hôn, cự vật nhắm ngay hoa tâm, ma xát qua lại hai cái, quy đầu lây dính xuân nước, dùng sức duỗi thắt lưng, mạng mẽ sáp nhập vào trong hoa huy*t.

“A…” tôi thở gấp một tiếng, chỉ cảm thấy bên trong tiểu huyệt bỗng nhiên tràn đầy, nóng bỏng trướng trướng, quy đầu cực đại bá đạo cuồng tứ đút vào rút ra, đâm chọc không ngừng vào tầng tầng thịt mền non mịn bên trong giống như muốn hung hăng xé rách tiểu huyệt vậy.