Dưới thân có thân hình ấm áp, tôi thuận tay xoa bóp, "Ngô.." Âm thanh trầm thấp truyền vào tai.
"A? Chiêu Quân?" Tôi giật mình mở mắt, nhìn đến hắn lông mi giật giật vài cái mở ra hai tròng mắt nghiêng đầu nhìn tôi,"Buổi sáng tốt lanh, Tường Vy."
Tay trắng noãn như ngọc của hắn đặt trên không trung vươn vai một cái, chu môi ngáp.
"Thỉnh đem đùi ngọc của em ly khai." Hắn liếc mắt tôi một cái.
"Ngô...thật ngượng ngùng, hôm qua mình ngủ ở giường của mình, không biết tại sao liền tới bên này..." Tôi giống như bị bỏng nhảy vội xuống giường, khúm núm nhìn biểu hiện của hắn, cẩn thận giải thích.
Bất luận trước kia thế nào, hiện tại đã biết mĩ nhân nhi là nam, sẽ không cùng hắn ngủ chung mọt giường.
Là anh đem em ôm tới, nội tâm hắn nói nhỏ.
"Không có gì, giường của anh cũng là của em." Hắn nhìn tôi một cái.
"Ân, vốn là giường của mình, mình nghĩ lúc nào ngủ cũng được." Tôi giả ngây giả dại coi như không biết ý tứ của hắn.
"Được rồi, mình phải đi tập diễn." Tôi bay nhanh vệ sinh cá nhân, đổi quần áo thích hợp.
"Anh đi cùng em."
...
Khi chúng tôi đến sân vận đọng, nhìn mọi người đều bận rộn công tác, không ai quan tâm đến hai người chúng tôi.
Lần đầu tiên đứng sau cánh gà, tò mò nhìn mọi người bận rộn chuẩn bị, trong lòng rất là kích động.
Xa xa nhìn đến Phượng Húc đi tới, vẻ mặt xin lỗi, nói nhỏ với tôi, "Tường Vy, em bị hủy bỏ tư cách."
"Vì sao?" Giống như một chậu nước lạnh đổ xuống đầu tôi.
"Này...đây là Bạch Kỳ quyết định, cậu ấy nói em vẫn không đến diễn tập, không tôn trọng người khác lao động, liền thay người." Vẻ mặt của hắn rất là khó xử.
Yên lặng không nói đi xuống dưới, một bước một bước hướng bên ngoài đi ra.
Bỗng nhiên nghe tới âm thanh khuếch đại truyền tới, "Bây giờ mời người chủ trì lên sân khấu."
Theo phản xạ quay đầu, nhìn đến một đôi tuấn nam mĩ nữ lên trên đài, Bạch Kỳ một thân màu trắng với một vị nữ sinh tóc dài mặc lễ phục xinh đẹp, xem ra là một đôi kim đồng ngọc nữ.
Hai tròng mắt hắn như vô tình nhìn qua tôi bên này, thản nhiên liếc mắt một cái.
Tôi đột nhiên nhớ tới lời nói trước đây hắn nói với tôi, "Tường Vy, tôi chán ghét cô."
Thì ra đại thiếu gia hắn còn trêu tôi chưa đủ, muốn mượn lần chủ trì này xem bạn gái mới của hắn, hắn bên ngoài phong lưu khoái hoạt cười ngầm tôi bên này thương tâm rơi lệ.
Nhưng tôi thương tâm sao?
Vì chuyện này lạm dụng chức quyền, đem tôi xoay quanh người, chỉ để thỏa mãn tư dục của mình?
Thật là một chuyện buồn cười.
Trước mặt bỗng tối đen, tay lớn mang theo ấm áp che mắt tôi, âm thanh trầm thấp dán bên tai tôi,"Tường Vy, đừng nhìn, có anh bên cạnh em."
Đẩy tay hắn ra, tôi nhắm mắt xoay người tiến vào trong lòng hắn.
Như vậy, tôi cái gì đều không cần, cái gì đều không muốn.