Ố yè, chương cuối nà, hoàn nà hoàn nà, chấm chấm nước mắt.
————————–
Thân thể hư nhuyễn, còn có dư âm sau khi hoan ái, hắn cơ hồ nâng không nổi đầu ngón tay, cả người mệt mỏi dựa vào ngực Phong Chú Ngôn, ngực thẳng thắn loạn khiêu, còn đang cố gắng điều hòa lại hô hấp sau khi “kịch liệt vận động”.
Bàn tay Phong Chú Ngôn nhẹ nhàng vuốt ve, hôn lên tóc hắn, Vu Nhân Trí đánh vào tay y,「 Tên hỗn đản này, ai cho phép anh bính tôi hả.」
Hắn tức giận gầm lên, cơ hồ nhe cả răng nanh ra, cái kia của Phong Chú Ngôn vẫn còn ở bên trong hắn, giống như đang nhắc nhở hắn vừa rồi sung sướng như thế nào, hắn hung hăng nói:「 Rút ra ngay!」
「 Không muốn!」 Y thẳng thừng cự tuyệt.
「 Gì cơ?」 Vu Nhân Trí còn tưởng rằng mình nghe lầm.
「 Anh nói không muốn.」
Người này ăn vụng cũng không sợ bị người khác thấy, Vu Nhân Trí vỗ ngực y một cái,「 Tôi sẽ gọi Tiểu Trí của anh đến xem, để cho hắn biết chúng ta vừa làm cái gì.」
「 Anh đã nói cho cậu ấy.」
Vu Nhân Trí khiếp sợ, lập tức định thần lại, hắn xì một tiếng khinh miệt, nói chuyện phân ra làm hai loại, một loại là nói một chút, một loại là nói toàn bộ, hắn nhắm mắt cũng biết “nói” của y nhất định là loại một chút kia, ai lại ngu ngốc đến mức nói cho tình nhân hiện tại biết mình lên giường với tình nhân cũ, mà y thì chắc chắn không phải loại người ngốc nghếch rồi.
「 Tôi đoán anh không nói đến chuyện lên giường này chứ gì.」 Hắn cố ý nói khó nghe để châm chọc y.
「 Đều nói hết.」
Thanh âm của y bình thản trả lời đáp án không có khả năng, làm Vu Nhân Trí trong khoảng thời gian ngắn không thể tiếp nhận được, hắn kinh ngạc một chút, nhưng hắn lập tức khinh thường nói:「 Tôi biết rồi, anh nhất định nói đều là hiểu lầm, cho nên không cẩn thận cùng tôi lên giường một lần, đúng không? Chỉ cần diễn chút xíu trò gạt người này, hắn lập tức liền tin anh, còn muốn anh chỉ được làm một lần mà thôi, không có gì không được.」
「 Thượng vài lần đều nói.」
Vu Nhân Trí há hốc miệng, hắn biết tính tình của người này rất thẳng thừng, cho nên mới có thể khi Tiểu Trí vừa đến đây liền lập tức từ bỏ hắn, không thể tưởng được y còn dám thừa nhận quan hệ của bọn họ, cả chuyện tư mật như lên giường vài lần cũng nói rõ ra, không hổ là Phong Chú Ngôn mà.
「 Không thể nào, anh lừa tôi a.」 Hắn vẫn không thể nào tin.
Phong Chú Ngôn nhìn thẳng vào hắn,「 Anh không có lừa em.」
「 Tiểu Trí kia không tặng cho anh hai bạt tay à?」
「 Không có.」
Vu Nhân Trí hô to gọi nhỏ.「 Vì cái gì không có? Anh chiếm tiện nghi của hắn, lại còn nói với hắn là cùng tôi phát sinh quan hệ mà hắn không muốn chém anh, quả thật rất thiện lương a!」
「 Anh không chiếm tiện nghi của cậu ấy.」
Chuyện này hắn tuyệt đối sẽ không tin tưởng được, không phải hắn cố ý muốn khen tặng y, mà là thể lực của Phong Chú Ngôn thực sự không tầm thường tý nào, y cùng mình giống nhau là đàn ông, đương nhiên hắn biết việc y có khả năng nhẫn nhịn như vậy là thực không đơn giản a.
「 Bậy bạ, anh lần đầu tiên liền thừa dịp tôi uống rượu, đem tôi vào khách sạn, cũng không quản ba bảy hai mươi mốt, liền thượng tôi cả một đêm, anh nhìn thấy Tiểu Trí đích thực xuất hiện trước mặt anh, tôi thấy anh có thể làm cả một ngày, còn dám nói không có.」
Phong Chú Ngôn lộ ra biểu tình khó xử,「 Anh đã thử qua, nhưng mà không được.」
「 Cái gì không được?」 Nói mơ hồ như vậy, ai biết y đang nói cái gì.
「 Trong này ngạnh không được.」
Y chỉ vào phía dưới, mà lời Phong Chú Ngôn vừa nói làm Vu Nhân Trí cười phá lên, đắc ý dương dương, hắn biết vấn đề tại nơi đây của y, ông trời quả nhiên rất công bằng, hắn biết thiện có thiện báo, ác có ác báo mà, ông trời thực sự rất thương người tốt như hắn.
Hắn vui vô cùng, cuồng tiếu nói.「 Hay, thật hay mà! Tôi là muốn nguyền rủa anh, nhưng chỉ nghĩ muốn cho anh dính mai độc, AIDS, không nghĩ tới còn có bị liệt nữa, này được lắm, tôi thích!」
Hắn đang cười, bỗng nhiên phát giác lỗ nhỏ phía dưới có động, giống như đang bị nông ra, hắn há hốc miệng, lộ ra vẻ mặt ngốc lăng, hắn có thể cảm thấy được, Phong Chú Ngôn lại ngạnh lên.
「 Anh…… anh…… Cái kia, không phải bị liệt sao.」
Phong Chú Ngôn cắn môi, giống như cũng không chịu được khoái cảm dần dần tăng lên.「 Tại bên trong em thật thoải mái, hắn lại có phản ứng.」
「 Anh rút ra cho tôi, nghe thấy không, rút ra!」 Muốn hắn ở trong này thất thân lần thứ hai, không bàn nữa, hắn không đến nỗi ngốc như vậy.
Hắn dùng sức đánh y hai chưởng, Phong Chú Ngôn giữ chặt tay hắn, so với Phong Chú Ngôn đương nhiên là hắn yếu hơn, lập tức đã bị y chế chỉ hai tay, hơn nữa Phong Chú Ngôn càng lúc càng trướng lớn, thậm chí còn bắt đầu động thân ra vào huyệt khẩu.
「 Cái này có thể xem như anh đang cường bạo ác, tôi phải tố cáo anh xâm hại tôi, anh còn không mau rút…… rút ra ngay……」
Y hoạt động làm hắn cũng có cảm giác, một luồng nhiệt lưu chạy dọc từ phía sau lưng, hắn bắt đầu mơ hồ, một cảm giác toan toan, ma ma, vừa đau lại vừa thích từ nơi bị tiếp xúc lan ra khắp thân thể, khiến hắn không ngừng rên rỉ, cũng đã hao hết khí lực, tự nhiên cũng không còn khí lực đánh người.
「 Rút ra ngay!」 Nhưng mà miệng ít nhất phải kháng cự vài cái.
「 Không muốn!」
「 Rút ra!」 Giọng nói càng lúc càng yếu ớt, y cứ liên tục ra vào, mỗi lúc một đâm sâu hơn, chạm vào điểm mẫn cảm nhất ở bên trong hắn, làm hắn không thể chịu nổi.
「 Không muốn!」
「 Tôi…… bảo anh rút ra ngay……」
Hắn muốn lớn tiếng mắng y, nhưng mà cảm giác thư thích nhanh chóng lấp đầy thần trí hắn, lúc này Phong Chú Ngôn lại cách một lớp áo cắn lên đầu v* hắn, làm hắn run run không thôi, vĩ âm đã trở nên không còn rõ ràng.
「 Tiểu Trí, Tiểu Trí, Tiểu Trí……」 Y thì thào gọi.
Hắn thở dốc, hậu huyệt phía dưới co thắt phun ra nuốt vào thứ thật lớn kia, cái thân thể không còn dùng được này càng lúc càng thích thú, hắn cắn răng một cái, được a, đây là do Phong Chú Ngôn tự tìm đến, hắn liền cùng y làm, sau đó sẽ gọi Tiểu Trí đến xem, chiêu này còn hay hơn cái trò nguyền rủa nhiều.
Môi hắn đi xuống, hôn Phong Chú Ngôn, hai tay cởi bỏ áo sơ mi của Phong Chú Ngôn, sờ lên khuôn ngực cứng rắn của y, Phong Chú Ngôn phát ra tiếng thở mạnh, hắn cuốn lấy đầu lưỡi y, không ngừng vuốt ve, đùa bỡn nhũ tiêm của Phong Chú Ngôn, dưới thân càng dùng sức ngồi xuống, cho y xâm nhập.
「 Không được, Tiểu Trí, thật…… thật thoải mái……」
Toàn thân Phong Chú Ngôn run rẩy, thân thể ướt đẫm mồ hôi, y rút ra khỏi Vu Nhân Trí, giơ chân hắn lên, sau đó mới nhanh chóng xâm lấn, mồ hôi của y từng giọt từng giọt rơi trên người hắn, ánh mắt nhắm chặt, khuôn mặt đỏ như lửa thiêu, dưới thân mạnh mẽ ra vào.
Vu Nhân Trí bị y làm đến thiếu chút nữa không còn mạng, y tiến vào thật sâu, vừa rút ra thì lại lập tức tiến vào, giống như đối với thân thể hắn có vô số quyến luyến. Hắn nâng bàn tay hư nhuyễn lên, đẩy cửa ra, bên ngoài chính là phòng của trợ lý, cam đoan giờ phút này dâm thanh uế ngữ của bọn họ, có thể cho Bạch Nhân Trí nghe tường tận.
「 Hô…… Ngô…… Không được, Tiểu Trí, anh không được…… Thật chặt…… Thật thoải mái…… em quá tuyệt vời……」
Y dùng sức giữ chặt lấy thắt lưng, một kích tiến vào thật sâu, sau đó phủ phục lên người hắn, Vu Nhân Trí cũng từ từ hưởng thụ khoái cảm, nhưng hắn càng quan tâm Bạch Nhân Trí rốt cuộc có nghe thấy hay không.
「 Tránh ra đi, đừng dựa vào người tôi, trên người tôi đều là mồ hôi của anh, ghê tởm chết đi được.」
Vu Nhân Trí đẩy y ra, thừa dịp Phong Chú Ngôn không có khí lực giữ hắn liền di thân thể một chút, Phong Chú Ngôn mới từ thân thể hắn rời đi, hắn dời mắt khỏi thân thể tráng kiện kia, hắn đã hiện ra trạng thái hư nhuyễn, nhưng bộ dáng lại oai hùng hiên ngang, làm cho người ta xem thật muốn đỏ mặt.
「 Tiểu Trí……」
「 Tiểu Trí của anh đang ở bên ngoài!」
Mặt Bạch Nhân Trí đỏ tưng bừng, nhìn gương mặt đỏ lựng kia thì cam đoan đã nghe được một màn chân thương đạn thực vừa rồi của bọn họ, hắn đang nhặt lại hồ sơ rơi trên mặt đất, thanh thanh yết hầu nói:「 Bởi vì cửa mở, cho nên tôi…… tôi đem bông nhét vào tai, tôi chỉ có nghe được một chút thôi, cả hai người không cần để ý.」
Mặt Vu Nhân Trí méo xệch, như thế nào tên kia lại không chạy vọt vào, đối hắn rống to kêu to, ít nhất cũng nên giận giữ đánh Phong Chú Ngôn một cái, hoặc là khóc một trận chứ, sao hắn lại như một trợ lý điển hình, một chút cũng không giống tình nhân bị dấm chua đại phát.
Phong Chú Ngôn vội vàng dời thân thể, y cũng không phải chạy tới an ủi Bạch Nhân Trí, mà là di động thân thể, để cho người bên ngoài chỉ nhìn thấy được y trần truồng, mà nhìn không tới Vu Nhân Trí, giống như không muốn người khác thấy Vu Nhân Trí trần truồng.
Vu Nhân Trí nhíu mày, đôi tình nhân này cũng thật cổ quái, mà Phong Chú Ngôn thay hắn phủ thêm ngoại y, hư hàn vấn ấm nói:「 Em có đau không? Tiểu Trí, anh vừa rồi thật thô lỗ.」
「 Hoàn hảo!」
Hắn thử động cơ thể một chút, thiếu chút nữa thì té xuống, đáng chết, siêu đau a.
「 Cẩn thận, Tiểu Trí, anh đỡ em.」
Y không chỉ đỡ hắn, còn giúp hắn mặc quần áo, bộ dáng lại có chút vui vẻ trong đó, làm Vu Nhân Trí thấy vô cùng quỷ dị.
「 Hắn như thế nào không chạy ào vào đánh anh?」 Đây là vấn đề hắn cảm thấy rất tò mò cùng quỷ dị.
「 Ai muốn chạy ào vào đánh anh?」 Phong Chú Ngôn kỳ quái hỏi.
「 Đương nhiên là Bạch Nhân Trí a! Uy, anh cùng hắn hiện tại là tình nhân, tôi với anh làm chuyện này, hắn như thế nào không có phản ứng?」
「 Phản ứng?」 Phong Chú Ngôn khó có thể lý giải nói:「 Anh cùng Nhân Trí không phải loại quan hệ này, bọn anh đã nói rõ, cậu ấy cũng khuyên anh trở về tìm em, nói anh rõ ràng rất yêu em, vì ước định trước kia mà chia tay em, thật sự là rất ngốc, cho nên anh cùng Nhân Trí chính là bạn tốt.」
「 Chờ…… Chờ một chút, anh không phải nói anh muốn cùng hắn phát sinh quan hệ sao?」 Vu Nhân Trí càng nghe càng hồ đồ, bọn họ rốt cuộc là muốn làm như thế nào vậy.
「 Ngay từ đầu anh nghĩ rằng chỉ có trở thành tình nhân mới có thể vĩnh viễn cùng một chỗ, nhưng mà Nhân Trí nói, chúng ta cũng có thể làm bạn tốt, huống hồ cùng Nhân Trí làm chuyện này, anh thật sự không có hứng thú, hơn nữa khi em không để ý tới anh, lòng anh thực sự rất thống khổ, nghe Nhân Trí vừa nói như vậy, anh bỗng nhiên liền lý giải, anh cùng Nhân Trí có thể làm bạn, nhưng em vĩnh viễn là Tiểu Trí của anh.」
Vu Nhân Trí nghe xong nửa ngày, rốt cục hiểu được Phong Chú Ngôn cùng Bạch Nhân Trí không chỉ không phát sinh quan hệ, hơn nữa hai người còn quyết định làm đương bạn tốt cùng người nhà, chỉ có một mình hắn vì thất tình thống khổ thương tâm đến chết, quả thực là thằng ngốc si tình nhất trên đời này.
「 Anh là đồ hỗn đản, nói ba xạo vài câu đã muốn phục hợp, không có chuyện dễ dàng như vậy đâu.」
Hắn không để ý đau đớn đứng lên, Phong Chú Ngôn giật mình thấy hắn sinh khí cùng tức giận mắng, y úy súc nói:「 Tiểu Trí, chúng ta hiện tại đang ở cùng nhau, không phải sao?」
Phi! Hắn mấy ngày nay thống khổ đến chết như vậy, chỉ làm hai lần đã nghĩ rằng bỏ qua hết thảy, y cho rằng Vu Nhân Trí là đồ ngốc thiếu não hay sao?
「 Cùng một chỗ cái đầu anh! Tôi là vì muốn để Bạch Nhân Trí thấy cảnh tôi với anh thân thiết, làm cho các người không có kết cục tốt, cho nên tôi mới cho anh hết liếm lại cắn. Chúng ta không cùng một chỗ, nghe chưa? Không cùng một chỗ!」 Hắn đem câu cuối cùng kia nói thập phần dùng sức, liền thấy ngay hiệu quả.
Phong Chú Ngôn trông tựa như chịu đả kích váng đầu hoa mắt, y vội đưa tay ra, giống như muốn giải thích, càng muốn vãn hồi, Vu Nhân Trí đá y một cước.
「 Tôi cảnh cáo anh, không được bính tôi.」
「 Tiểu Trí, em đừng như vậy, anh tha thứ việc em ở cùng với người đàn ông khác, được không?」 Ngữ khí của y mềm mỏng, một bộ khẩn cầu.
「 Tôi phi, anh là đầu trư à? Tôi không muốn quay lại với anh, làm gì cần anh tha thứ việc tôi với đàn ông khác hả? Anh mơ nhiều quá, tái kiến!」
Hắn lấy bao công văn bỏ ra ngoài, vẻ mặt Phong Chú Ngôn đầy kinh ngạc, giống như muốn chảy nước mắt đến nơi, hắn dừng lại, quay đầu nhìn y,「 Anh hôm nay về nhà sớm cho tôi, căn nhà kia thật lâu không ai ở, nhất định đầy bụi, anh trở về dọn sạch cho tôi, nghe không?」
Vẻ mặt Phong Chú Ngôn giống như như được thiên ân, Vu Nhân Trí xoay người bước đi, nhưng mông rất đau, cho dù cố ra vẻ tiêu sái cũng phải cà nhắc đi ra khỏi công ty của Phong Chú Ngôn.
「 Sao tên này mãnh như vậy, mới có hai lần mà thôi……」
Hắn có điểm muốn cười, hốc mắt lại muốn ứa lệ.「 Đáng chết, ta biến thành cái gì vậy, hễ động một chút là lại muốn khóc.」 Nhưng trong lòng đầy vui vẻ cùng cảm động, làm tâm hắn thật ấm áp.
Phong Chú Ngôn tuy chưa nói, nhưng nhìn hành động của y, chính là đã yêu hắn rồi, chẳng qua mấy ngày này làm hắn thống khổ như vậy, hắn sẽ không dễ dàng bỏ qua cho y, trước hết phải xử phạt y đã.
Bảy giờ tối hắn liền trở lại căn nhà của hắn cùng Phong Chú Ngôn, hắn vừa bước tới gần sô pha, không thể tưởng được liền nhìn thấy Phong Chú Ngôn đang lau nhà, hơn nữa y không phải lấy cây lau, mà là quỳ trên mặt đất mà lau bằng tay.
「 Anh…… anh làm gì?」 Y làm như vậy để làm chi còn thật sự lấy tay mà lau, ngay cả người giúp việc bình thường cũng không làm được như vậy.
「 Anh nghĩ làm như vậy sẽ sạch hơn, nhà mà sạch sẽ, cũng sẽ làm Tiểu Trí vui vẻ a.」
Sao y thật thà quá vậy, hắn nói cái gì, y liền làm cái nấy, thật làm cho người ta muốn khóc quá.
「 Tôi không cần quá sạch sẽ, căn phòng trước kia tôi ở rất bẩn, cho nên không cần anh phải lau như vậy, anh tới đây cho tôi.」 Hắn tức giận trùng trùng khai mắng, kỳ thật ngữ khí tràn đầy sủng nịch.
Y lập tức trông giống như cún con vui mừng chạy tới dên ghế sô pha, Vu Nhân Trí yêu thương hỏi.「 Anh làm đã bao lâu?」
「 Không biết, có thể hai ba tiếng gì đó.」
「 Vậy không phải lưng anh đau ê ẩm a!」
Vu Nhân Trí xoa xoa lưng y, Phong Chú Ngôn ôm hắn, vừa ngồi xuống bên cạnh vừa hôn.「 Có chút mỏi.」
Hắn không còn quan tâm xem động tác này có thân mật hay không, chỉ nghĩ đến cái lưng của Phong Chú Ngôn, nếu như là hắn của buổi chiều, nhất định sẽ không cho Phong Chú Ngôn bính hắn, nhưng là hắn không nghĩ nhiều như vậy, một tổng tài cao quý như y, đơn giản chỉ vì một câu nói của hắn, liền quỳ trên mặt đất hì hục lau suốt hai, ba giờ, làm hắn vô cùng cảm động.
「 Đi, ngâm nước ấm, sau đó em giúp anh xoa bóp, rồi xoa dầu.」
「 Được, Tiểu Trí, được.」
Y vô cung vui vẻ, vội vàng vào phòng tắm mở nước, không bao lâu, hai người lại giống như trong quá khứ, cùng ngâm mình trong bồn tắm, hơn nữa lần này tay Phong Chú Ngôn một chút cũng không ly khai khỏi thân thể hắn.
「 Tiểu Trí, mông của em còn đau không?」
「 Hoàn hảo, lưng của anh có mỏi không?」 (càng lúc càng bựa =.=)
「 Có một chút a, Tiểu Trí có thể giúp anh nhu nhu không?」Ngữ khí làm nũng, nếu như bị cấp dưới của y thấy, cam đoan sợ tới mức té ngửa, ai kêu trong lúc y làm việc đều là gương mặt người chết, giống như người khác thiếu y mấy trăm vạn.
「 Đừng làm nũng như vậy.」
Dáng vẻ làm nũng của y, làm Vu Nhân Trí tuy là nói như vậy, nhưng vẫn lập tức ra tay, lập tức liền giúp y xoa bóp, Phong Chú Ngôn cảm động ghé vào lỗ tai hắn vừa hôn vừa nói.
「 Tiểu Trí, anh muốn có con với em, được không?」
「 Được, được, ngu ngốc, nếu mà em sinh được, em sinh mười đứa cho anh.」
Tên ngu ngốc này không biết lại nói bậy bạ gì nữa, hắn là đàn ông nếu mà sinh được không phải là kỳ quan thế giới hay sao?
「 Không cần mười đứa đâu, như vậy Tiểu Trí rất vất vả, chúng ta sinh ba đứa là được, được không?」
「 Được, được, ngu ngốc.」
Hắn định tếp tục giúp y xoa bóp thì Phong Chú Ngôn lập tức nhảy ra khỏi bồn tắm, y chạy đi gọi điện thoại, sau đó vẻ mặt vui vẻ trở về nói:「 Bác sĩ Cung (Cung Tú Nhân- bộ 2) nói ngày mai hắn rảnh a, Tiểu Trí, chúng ta đi gặp hắn, để hắn xem thử thân thể của chúng ta, sau đó em có thể sinh con, Bác sĩ Cung tốt lắm, nhất định sẽ đáp ứng giúp đỡ chúng ta thôi.」
「 Anh đang nằm mơ à!」
Không ngờ chỉ vì mấy lời nói vu vơ lúc trước của mình mà Vu Nhân Trí hắn rốt cục phải chịu hậu quả thê thảm.
Một năm sau
「 Tôi phải đi WC, đáng giận, đáng giận! Anh là đồ hỗn đản, đều là anh hại tôi mang thai!」
Bụng nhô cao, thống khổ chịu không được, hơn nữa càng đến gần ngày sinh, trạng thái tần niệu của hắn càng lúc càng nghiêm trọng, nửa đêm phải đi WC tới vài lần, giấc ngủ càng lúc càng kém, hơn nữa trước kia hắn tùng bị thương ở tay hoặc chân, lúc mang thai tất cả đều ẩn ẩn đau, đáng sợ nhất chính là hắn ngay từ khi mang thai liền ói đến bây giờ, quả thực là ác mộng a!
「 Tiểu Trí, đừng giận để tránh động thai khí.」
Phong Chú Ngôn vội vã an ủi hắn, làm Vu Nhân Trí tức giận đến muốn chém y một nhát. Đều là người kia, nói muốn hắn mang thai, hắn còn tưởng rằng là trò đùa, liền ngoan ngoãn theo y đến gặp bác sĩ Cung, nào biết đâu bác sĩ Cung đúng là có biện pháp làm đàn ông mang thai.
「 Đừng như vậy, Tiểu Trí, nói không chừng bởi vì đây là lần đầu mang thai mới cực như vậy, hai lần sau sẽ không như vậy nữa đâu.」
「 Một lần tôi đã chịu không nổi, anh còn muốn sinh thêm hai lần nữa, anh muốn chết sao?」
Phong Chú Ngôn vẻ mặt ủy khuất nói:「 Tiểu Trí nói muốn sinh mười, anh nói chỉ cần ba đứa là được, lúc trước rõ ràng chúng ta đã thỏa thuận rồi, Tiểu Trí không thể gạt người.」
Hắn lúc trước thuận miệng nói bậy để làm chi, thật sự là đại ngốc mà, nhưng lời đã nói ra, lại không thể thu hồi.「 Ngô ngô…… Đáng giận, sinh ba đứa thì ba đứa, anh nhớ kỹ cho tôi, tôi sinh xong ba đứa, tuyệt đối không cho anh đụng vô người tôi nữa……」
「 Tiểu Trí, đừng giận mà, như vậy không được đâu……」
「 Dù sao hiện tại đã không tốt rồi, tôi còn sợ động cái gì thai khí, ai yêu…… Bụng bỗng nhiên đau quá……」
Vu Nhân Trí ứa nước mắt, ôm bụng, khóc đến lê hoa đái vũ.「 Đau quá, đau quá, tôi sắp chết rồi! Tên Mộc Đầu Nhân này, còn không mau đưa tôi tới bệnh viện, tôi muốn sinh, oa, đau, siêu đau a……」
Phong Chú Ngôn vôi vã chở hắn đến bệnh viện của bác sĩ Cung, trải qua một đêm vất vả sinh nở, tiếng khóc oa oa chói tai của một bé trai vang lên, xem ra “cha” tròn con vuông rồi a. (QT là mẫu nhá, nhưng ta thích thế^^)
Mà chiếc vòng cổ kim cương ba mươi vạn mà hắn thích, đang nằm ở trên cổ Vu Nhân Trí, là khi Phong Chú Ngôn cùng hắn kết hôn đã tặng cho hắn làm lễ vật kết hôn, khi đó y giành mua với hắn, đương nhiên là vì muốn làm cho Vu Nhân Trí kinh hỉ.
( Toàn thư hoàn)