Triệu Tổng Quản nói tiếp.
" Phiền Vệ Thường Tại về cung trơcs để nghỉ ngơi , tránh mắc gió thu của Bãi Săn Di Thái lại sinh bệnh ! "
" Hoàng thượng...thần thiếp trong người cảm thấy rất khỏe , không cần hồi cung đâu ! "
" Người đâu , đưa Vệ Thường Tại hồi cung tránh phiền hoàng thượng nghỉ ngơi ! "
Ngoại trừ hoàng hậu ra thì đa số các hoàng tử công chúa đều đến bãi săn Di Thái.
Còn có mẫu phi của bọn họ là các phi tần đi cùng để có gì sẽ chăm sóc và hầu hạ Thịnh Long Đế.
Dưới gối người có 14 vị hoàng tử và 7 nàng công chúa.
Cũng có thể được coi là con cháu đông đúc , có câu nữ nhân trong cung nhiều hơn cả hoa ở trong hoa viên.
Mỗi vị phi tần đều là những bông hoa nở rộ tươi thắm , nhưng cũng có rất nhiều nhiều bông hoa lại không được Thịnh Long Đế ngó ngàng gì , cứ ngày ngày sống trong cô đơn rồi kết thúc một vòng đời lẻ loi không có ngày thấy ánh sáng.
Một bông hoa nở rộ rực rỡ cũng không được coi là cảnh đẹp , phải là trăm hoa đua nở mới được coi là thắng cảnh tam xuân.
Mùa thu đã đến , hai người Tưởng Tài Nhân và Hân Thường Tại cũng đã được cấm túc gần 2 tháng gì đó.
Vương Chiêu Nghi cũng xin Thịnh Long Đế bỏ cấm túc hai người họ , nhưng vẫn phải chép Nữ Tắc.
Hai người bọn họ được thả ra , thời gian gần đây cũng thấy an phận hơn nhiều.
Không còn lộng ngôn như trước , lại càng không dám đi nịnh hót mà nói xấu trung cung.
Thụy Miên lại đến thăm cô , đút thuốc , thoa thuốc cho cô.
Thụy Miên bây giờ rất dịu dàng , chăm sóc Diễm Hạnh từng ly từng tí.
" Tỷ Tỷ , hôm nay muội cùng dùng bữa với tỷ được không ? "
" Được chứ , càng nhiều người càng vui ! "
" Khoảng giữa tháng 8 muội sẽ về Mông Cổ , cũng không biết bao giờ mới gặp lại.
"
" Muội yên tâm , sau này thời gian còn dài , cơ hội gặp nhau còn nhiều lắm ! "
" Ừm...chúng ta dùng bữa thôi ! "
" Ý Nhuệ , ngươi làm món nước đào ngâm ngọt thanh , mát lạnh.
Ta thèm rồi , ngươi đi làm cho ta được không ? "
" Công chúa thích , nô tì bây giờ sẽ đi làm ngay ! "
" Ngươi làm cả một phần cho Thụy Miên nữa ! "
" Dạ ! "
Nguyệt Cầm nét mặt vui vẻ.
" Công chúa , nô tì có chuyện này vui muốn kể cho người nghe ! "
" Có chuyện gì vậy ? "
" Dương Ca đã có thai được 3 tuần rồi ! "
" Hai người họ mới cưới mà đã có con rồi , ta nhất định phải tặng quà cho nàng ấy ! Ngươi cùng ta tối nay đem chuyện này nói cho mẫu hậu ! "
" Dạ ! "
" Kì trân dị bảo tặng thì vẫn không bằng tấm lòng...ngươi nói xem nên làm quà gì ? "
" Nô tì trước đây từng được nghe qua 1 truyền thuyết dân gian , mấy đứa trẻ ở dân gian thường rất dễ nuôi là bởi vì những đứa trẻ ấy được đắp những chiếc chăn được khâu từ nhiều vải vụn ! "
" Vải vụn...ở đây làm gì có vải vụn chứ ? "
" Chuyện này không khó , nô tì sẽ xuất cung đi xin các vải vụn từ những tiệm vải , chắc chắn sẽ có mà ! "
" Tỷ tỷ , muội cũng muốn may cùng tỷ để chúc bình an cho con của Dương Ca ! "
" Thụy Miên ! Muội biết may sao ? "
" Muội có thể học mà , muội muốn học may để may cùng tỷ ! Cũng là 1 phần tấm lòng với Dương Ca ! "
" Vậy được , ta cùng muội và Nguyệt Cầm sẽ cùng may ! "
" Được rồi tỷ tỷ , chúng ta ăn thôi.
Muội đói rồi ! "
" Được , được ! Món canh gà này ngự trù mới làm , muội ăn thử xem có hợp khẩu vị không ? "
" Miễn là món tỷ tỷ đưa , muội đều thích ! Tối nay muội ngủ cùng tỷ được không ? "
" Được , được chứ ! "
Dùng xong bữa , cô đi đến lều trại của Tô Hoàng Hậu.
" Mẫu Hậu , con đến đây có phiền người nghỉ ngơi không ? "
" Con khách sáo quá rồi , ngồi đây trò chuyện cùng ta , có chuyện gì sao ? "
" Nguyệt Cầm nói với con , Dương Ca đã có thai được 3 tuần rồi ! "
" Phong Lăng và Dương Ca mới cưới mà đã có con rồi ? Mẫu thân sẽ căn dặn xưởng thêu may mấy cái yếm cho trẻ con.
Cũng sẽ dặn xưởng chế tác làm đồ chơi cho trẻ em ! "
" Vẫn là mẫu hậu chu đáo , có lẽ con sẽ may một chiếc chăn từ vải vụn.
Sau đó đến phủ thăm nom cô ấy "
" Tùy con quyết định , mà chuyện của con và Lưu Thành thế nào rồi ? "
" Huynh ấy có việc gấp nên đã trở về kinh thành rồi , Thành Ca rất được phụ hoàng trọng dụng ! "
" Nam nhi đại trượng phu , nó được phụ hoàng con trọng dùng cũng sẽ có tương lai xán lạn hơn ! "
" Con kể người nghe cái này , tối hôm qua có vài tiểu cung nữ để kể cho con ! "
" Có chuyện gì ? "
" Tối qua Vệ Thường Tại nửa đêm nửa hôm hát hò ầm ĩ làm phiền đến phụ hoàng nghỉ ngơi.
Nghe nói bị phụ hoàng phạt hát 2 canh giờ , sau đó bị đưa về cung rồi ! "
" Nàng ấy cũng thật ngốc , phụ hoàng con đã không thích nàng ấy.
Nàng ấy cứ tìm cách lượn lờ trước mặt ! "
" Aydo , nữ nhân vô sủng lại ngu ngốc tự cho mình là hay.
Chuyện này đã trở thành trò cười trong cung rồi ! "